GHI CHÚ LỊCH SỬ
.
Belle Benchley
Là một trong những người đi ngược với định kiến giới ở công sở đầu tiên, Benchley gia nhập sở thú San Diego đang thời kì trở mình vào năm 1925 với vai trò nhân viên công vụ chuyên việc kế toán và nhanh chóng bắt đầu làm mọi thứ từ việc bán vé tới dọn dẹp chuồng thú ở cái sở thú đang phất lên nhưng vẫn luôn thiếu trước hụt sau, tới khi bà lên được vị trí trông coi các công việc thường nhật sau khi một loạt các vị giám đốc nam lần lượt không trụ nổi. Dù vào thời nay, bà đã nổi tiếng trên khắp mặt báo và trong văn hóa đại chúng với tư cách là nữ giám đốc sở thú đầu tiên trên thế giới, nhưng danh hiệu chính thức được giao cho bà bởi hội đồng quản trị của sở thú năm 1927 chỉ là “tổng thư kí”, được giữ tới khi bà được bầu là “giám đốc điều hành” ngay trước lúc bà về hưu năm 1953. Trong suốt nhiệm kì lâu dài của mình, bà đã được biết đến một cách trìu mến là “Quý Bà Sở Thú” và vào năm 1949, là người phụ nữ đầu tiên được bầu làm chủ tịch của Hiệp hội
Vườn thú và Thủy cung Hoa Kì. Cuốn sách đầu tiên của bà, My Life in a Man-Made Jungle , được xuất bản năm 1940, trở thành cuốn sách bán chạy khắp thế giới, và được gởi ra nước ngoài cho những người lính để gia tăng nhuệ khí. Sau đó bà viết thêm ba cuốn nữa. Một trong những ý tưởng đi trước thời đại của bà là chương trình xe buýt học đường, đưa các học sinh cấp hai tới sở thú, được nung nấu bởi niềm tin rằng chỉ có gặp trực tiếp các loài động vật hoang dã, mọi người mới có thể quan tầm tới chúng. Ý tưởng này giờ đây tràn ngập trong mục sứ mệnh của các cơ quan động vật học quan tâm tới việc bảo tồn.
Quảng cáo Burma-Shave
Là một nhãn hàng kem cạo râu không cần bàn chải đánh bọt, nổi tiếng bởi chiêu trò quảng cáo dùng các bài thơ vần điệu hài hước, với các cụm từ được sắp xếp tuần tự và giãn cách đồng đều nhằm tạo hiệu ứng gây cười trọn vẹn trên những tấm biển nhỏ dọc đường.
Dapper Dan
Một hãng sáp vuốt tóc nổi tiếng vào đầu thế kỉ hai mươi, giúp tóc bóng mượt và vào nếp.
Siêu bão năm 1938
Còn được gọi là Tàu tốc hành Long Island và Tàu biển siêu tốc Yankee, Siêu bão New England năm 1938 là trận bão đầu tiên đổ bộ vào miền Bắc Bờ Đông trong cả thế kỉ và cũng là trận bão gây thiệt hại nặng nề nhất trong lịch sử ở vùng New England tới tận năm 2012, năm có siêu bão Sandy. Trận bão gây ra tổn thất nhiều đến mức các cộng đông duyên hải đã bị xóa sổ, nhà cửa và người dân bị quét ra biển. Việc Katharine Hepburn bị mắc kẹt trong căn nhà bên bờ biển của gia đình cô cũng được nhiều người biết đến. Riêng với thành phố New York, tòa Empire State cũng được ghi nhận là đã rung lắc vì những trận gió mạnh khi sông Đông tràn bờ.
Tiếng rủ rỉ của hươu cao cổ
Các nhà nghiên cứu sinh vật học đã ghi âm được những tiếng rủ rỉ của hươu cao cổ vào ban đêm ở tần số rất thấp. Có nhiều suy đoán xung quanh việc này, ví dụ như tiếng rủ rỉ là tiếng ngáy của hươu cao cổ, một loại âm thanh chúng phát ra khi nằm mơ, loại âm thanh chúng phát ra khi thấy hài lòng, hoặc thậm chí là một cách để giao tiếp với nhau như cá heo hoặc voi.
Danh thiếp của dân bụi đời
Mặc cho thành kiến của cộng đồng, dân bụi đời không phải chỉ là dân du thủ du thực vui vẻ đi tàu. Họ bắt đầu như những công nhân du mục rong ruổi khắp Hoa Kì, nhận việc làm ở bất cứ nơi đâu có thể, và không bao giờ ở một nơi quá lầu - tận hưởng sự tự do của cuộc sống nay đây mai đó. Để tránh bị cảnh sát quấy nhiễu, một nhóm bụi đời đã quyết định thành lập một liên đoàn. Liên đoàn này làm ra các tấm danh thiếp bụi đời để phát cho mọi người, khoe ra lời thề bụi đời. Hội phí là năm cent mỗi năm.
Các Hooverville
Những khu ổ chuột được nối liền với nhau là chỗ ở của những người vô gia cư tại Hoa Kì trong suốt thời ki Đại Khủng hoảng, biệt danh này được lấy từ tên của Herbert Hoover, vị Tổng thống đương nhiệm lúc Đại Khủng hoảng mới bước vào thời kì đầu.
James Fenimore Cooper
Được xem là nhà văn viết tiểu thuyết đầu tiên của Mỹ, ông nổi tiếng vì đã viết về những cuộc phiêu lưu ở vùng biên giới nước Mỹ. Chúng được gọi chung là Những câu chuyện sinh tồn, kể về một người viễn thám tên Natty Bumppo, được biết đến như “Mắt Diều Hâu”. Dù phần nhiều chỉ là kiểu kể chuyên dông dài cổ lỗ sĩ, chúng vẫn trường tôn trong nền văn hóa của chúng ta, và cuốn tiểu thuyết nổi tiếng nhất của ông là The Last ofthe Mohicans (tạm dịch: Những người Mohican cuối cùng). Truyện kể về hai thành viên (nam) cuối cùng của bộ lạc Mohican và giờ đây là cụm từ thường được dùng để chỉ các cá thể cuối cùng của một tập hợp nào đó, gợi nhiều liên tưởng cho câu chuyện của chúng ta.
Lloyd’s of London
Tập đoàn bảo hiểm huyền thoại, được thành lập năm 1688 bởi ông chủ tiệm cà phê bên bờ biển tên Edward Lloyd nhằm bảo hiểm cho các con tàu, nổi tiếng vì dám bảo hiểm cho những thứ không bảo hiểm được (ví dụ như những con hươu cao cổ được chở băng ngang nước Mỹ). Thú vị là tập đoàn có thể làm thế vì nó không phải một công ty bảo hiểm mà là một “thị trường” của các nhà xuất vốn, các nhà thầu thanh toán bảo hiểm, các tập đoàn và cá nhân đơn lẻ cùng san sẻ rủi ro.
Xa lộ Lee và Lincoln
Xa lộ Lincoln là tuyến xa lộ xuyên lục địa được xây dựng sớm nhất ở Hoa Kì, chạy qua những bang miền Bắc và hoàn thành vào năm 1913. Kế tiếp là xa lộ Lee, hoàn thành năm 1923, chạy qua những bang miền Nam, bắt đầu ở Washington, DC và kết thúc tại xa lộ Pacihc ở San Diego.
Đạo luật Mann
Được Tổng thống Taft kí vào năm 1910, lấy tên người đã chắp bút, Nghị sĩ James Robert Mann, đạo luật quy định hành động vận chuyển phụ nữ qua ranh giới các bang “với mục đích mại dâm hoặc đồi trụy, hoặc với bất cứ mục đích vô đạo đức nào khác” là phạm pháp - cụm từ cuối cùng cho phép được diễn giải một cách tự do, thường là mang tính chủng tộc. Những người nổi tiếng như Charlie Chaplin, Frank Lloyd Wright, Chuck Berry và Jack Johnson đểu từng bị bắt vì đạo luật này. lohnson, người Mỹ gốc Phi đầu tiên giành ngôi vô địch quyền anh hạng nặng, là một trong những người đầu tiên lãnh án dưới đạo luật này sau khi đi du lịch đường bộ dài ngày từ Pittsburg tới Chicago cùng với cô bạn gái da trắng của ông.
Rube Goldberg
Một họa sĩ tranh biếm họa, nhà phát minh người Mỹ và chủ nhân giải Pulitzer, được biết đến nhiều nhất nhờ những bức biếm họa hài hước được đông đảo công chúng yêu thích, mô tả những công cụ phức tạp thực hiện các công việc đơn giản theo những cách méo mó. Các bức biếm họa đã dẫn đến sự ra đời của cụm tù “các cỗ máy Rube Goldberg” để chỉ bất cứ phát minh nào trông có vẻ phức tạp một cách dư thừa, và đến ngày nay vẫn tiếp tục là nguồn cảm hứng cho các cuộc thi cấp quốc gia với mục đích giải trí.
SS Robin Goodfellow
Chiếc tàu thủy vận tải hàng hóa đã chở cặp hươu cao cổ và nổi tiếng vì đã sống sót qua trận siêu bão năm 1938. Tuy nhiên, nó đã không thể tiếp tục sống sót qua Thế Chiến II khi bị một chiếc tàu ngầm U-boat phóng ngư lôi đánh chìm ở phía Nam Đại Tây Dương vào ngày 25/7/1944, cùng với toàn bộ thủy thủ đoàn.
Thị trấn mặt trời lặn
Sau Thời kì Tái thiết và trước giai đoạn đấu tranh dân quyền, các tấm biển như đã được đề cập trong sách này mọc lên ở vùng ngoại ô của hàng ngàn thị trấn nhỏ khắp nước Mỹ, cảnh cáo những “người da màu” hãy đi tiếp. Điều này đã gây khó dễ cho những người da đen và thúc đẩy việc xuất bản một cuốn cẩm nang thường niên từ năm 1936 tới 1966 cho những người da đen đi mô tô, được gọi là Lục thư dành cho các tay lái mô tô da đen , hoặc nói tắt là Lục Thư, đặt theo tên của người biên soạn quyển này, Victor Hugo Green. Tên tác phẩm phim giành giải Phim hay nhất tại Giải thưởng Viện hàn lâm năm 2019 cũng là dựa trên tựa của cuốn sách này.
Xe hơi thổ tả (tin lizzie)
Biệt danh dành cho chiếc Ford Mẫu T thịnh hành vào thời kì đầu của nền công nghiệp xe hơi, là mẫu xe rẻ tiền và đáng tin cậy, đặc biệt là vào thời kì Đại Khủng hoảng, sau khi nhiều mẫu xe đời đầu đã sứt sẹo nhưng vẫn còn chạy tốt.
WPA/CCC
Cơ quan Tiến bộ Lao động (WPA) và Quân đoàn Bảo tồn Dân sự (CCC) là hai chương trình thuộc Chính sách Kinh tế mới của Tổng thống Roosevelt vào năm 1935 nhằm chống lại Đại Khủng hoảng. Hầu hết những người lao động WPA thuê là nam giới không có chuyên môn để xây dựng các công trình công cộng như trường học, bệnh viện, cầu đường, phi trường, sở thú, cũng như trổng xấp xỉ ba tỉ cây xanh, ccc là một chương trình công cộng để giải cứu lao động dành cho những người đàn ông trẻ, không có chuyên môn và thất nghiệp, tuổi từ mười tám tới hai mươi lăm và sau đó đẩy lên tới hai mươi tám, cung cấp chỗ trú ngụ, quần áo, thực phẩm và một khoản lương nhỏ. Những người đàn ông trẻ sống trong những trại lao động, hầu hết là ở các công viên quốc gia. Họ trồng hơn ba tỉ cây xanh và xây dựng đường tàu hỏa cũng như những căn nhà tạm ở hơn tám trăm công viên từ năm 1933 tới năm 1942.