CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 12
ét… tiếng cửa rít lên nhè nhẹ và chàng trai ló đầu vào, căn phòng của Khảo bỗng như sáng bừng hẳn lên. Hắn đứng bật dậy nở nụ cười âu yếm nhìn chàng trai.
-Mưa… em có ướt không?
-Không, dạ… em có đem theo áo mưa.
Khảo ân cần cởi giúp chàng trai chiếc áo mưa ra, khoác lên thành cửa và thân ái đẩy chàng trai vào trong nhà trong. Dạo này thái độ của Khảo đối với chàng trai thay đổi rất nhiều, sự thay đổi bất ngờ ấy làm chàng trai ngỡ ngàng và cảnh giác bởi không hiểu con người ma quái này đang âm mưu gì. Trong ánh mắt của anh thì đây là một con quái vật không hơn không kém.
Lần ấy, hắn đột ngột xuất hiện với danh xưng công an đang tiến hành điều tra một vụ án kinh tế lớn có liên quan đến Tổng giám đốc Trần Anh. Bộ dạng hung tợn, cách nói chuyện đầy vẻ đe dọa lẫn thần bí của gã đã làm cho chàng trai chết khiếp và chẳng cần hắn hỏi, anh đã khai tuột tất cả những gì mình biết. Có điều mãi sau này chàng trai mới nhận ra rằng những điều mình khai về Trần Anh chẳng có liên quan gì đến chuyện buôn bán kinh doanh của Trần Anh cả mà chủ yếu liên quan đến những quan hệ đời tư của Trần Anh, nhất là những quan hệ có liên quan đến anh. Thời gian đầu anh chỉ biết là đang làm việc cho cơ quan công an mà người điều tra viên này là đại diện, cần ngoan ngoãn hợp tác. Ngay sau đó anh nhận ra sự dại dột của mình, chẳng có cơ quan công an nào lại đi điều tra chuyện tình cảm của Trần Anh, chưa kể thái độ kiểu cách của con người này đã tố cáo hắn ta là kẻ giả mạo. Nhưng tất cả đã quá trễ, với những tài liệu Khảo có trong tay đủ sức phá hoại hạnh phúc gia đình lẫn uy tín công việc của Trần Anh. Bộ mặt thật đểu giả của Khảo hiện rõ nhưng anh đã như con cá mắc lưới, vùng vẫy cách mấy cũng không thoát khỏi lưới nữa rồi.
Tại sao Khảo lại biết rõ chuyện tình cảm giữa anh và Trần Anh để đến dọa nạt, bắt chẹt thì anh hoàn toàn không rõ, nhưng hiểu rằng, sau khi Khảo ép mình cung cấp thêm những tài liệu khác về chuyện tình của mình và Trần Anh, coi như bây giờ Trần Anh khó mà có thể chối cãi gì nữa và kẻ này đang có âm mưu gì đấy. Chàng trai tuyệt vọng và đau đớn về sự dại khờ của mình cũng như hoảng sợ trước viễn cảnh không lấy gì làm tốt đẹp cho Trần Anh với tên gian manh này. Anh chỉ còn biết van xin Khảo tha cho Trần Anh, thậm chí sau đó có được bao nhiêu tiền dành dụm được bấy lâu đã đưa cho hắn hết, chỉ mong gã hãy tha cho Trần Anh.
Lần ấy nhìn chàng trai run rẩy như một con thỏ trước mặt mình, ngắm nhìn thân hình nở nang và gương mặt đẹp đẽ, đột nhiên trong đầu Khảo nảy ra một ý nghĩ kỳ quái. Bao nhiêu năm nay ngoài vợ ra thì hắn cũng có nhiều đàn bà. Có một sự thật là Khảo khét tiếng trong ấy. Đàn bà, nhiều kẻ đeo theo hắn để van xin chung tình. Nhưng cũng có một sự thật khác mà chẳng ai biết trừ Khảo, đó là sự không thỏa mãn của hắn khi làm tình với đàn bà, vì thế mà hắn trở nên dẻo dai là vậy.
Cầm ly rượu đế lớn đưa cho chàng trai, anh ta lắc đầu, Khảo trừng mắt. Chàng trai vội uống gọn và ho sặc sụa, Khảo cười khoái trá, hắn uống gọn một ly.
Bất ngờ Khảo đứng dậy, tháo dây thắt lưng quần, thả chiếc quần jean cáu bẩn, hôi hám rơi xuống tận đầu gối, nhìn chàng trai, hất hàm.
-Quỳ xuống…
-Ông muốn gì? – Chàng trai lắp bắp.
-Tao muốn mày làm cho tao cái việc mà mấy thằng pêđê chúng mày vẫn làm với nhau ấy.
-Không – Chàng trai bước thụt lùi.
Khảo cười gằn.
-Mày đang van xin tao tha cho thằng người tinh của mày kia mà. Tao không phải là pêđê, tao có quá nhiều đàn bà rồi, nay tao muốn thử biết cái trò của mấy thằng chúng mày vẫn thường làm với nhau xem như thế nào.
-Ông…
Chàng trai nghẹn ngào trào nước mắt và run run quỳ sụp xuống trước háng của Khảo, một mùi khai hôi âm ẩm bốc nồng lên. Túm tóc chàng trai, ấn miệng anh ta vào, Khảo rít lên, làm đi. Hắn ngẩn người trong cảm giác đê mê sung sướng bởi đôi môi mềm và cả những giọt nước mắt hôi hổi của chàng trai rơi lên trên nữa.
Đấy chỉ là màn một, màn hai, hắn đẩy chàng trai lên giường và lật úp, hùng hục trong cảm giác khoái trá thô bạo. Chàng trai giãy giụa vì đau đớn mà cũng có thể vì nhục nhã ê chề, thấy thế hắn càng thích thú. Chính lúc ấy những cảm giác mà bao nhiêu năm nay hắn không có được đột nhiên hừng hực xuất hiện, biến hắn thành mãnh thú tàn bạo.
Qua cơn sung sướng, Khảo nhỏm dậy nhìn chàng trai nằm co quắp trên giường, có mấy vết máu chảy dài bên bẹn và người thâm bầm bởi những vết ngắt véo, đang nức nở, mặt đầm đìa nước mắt. Hắn nói:
-Về đi…
Chàng trai loạng choạng đứng dậy xỏ chân vào quần, lết ra cửa. Thốt nhiên, Khảo gọi giật:
-Khoan đã.
Chàng trai bám vào cửa quay lại nhìn hắn, tuyệt vọng. Khảo nhếch mép.
-Nghỉ đi. Ngày mốt hãy tới đây.
Thật ra đối với chàng trai, chuyện quan hệ tình dục đồng tính không là chuyện lạ. Tuy nhiên cảm giác bị giày vò trong nhục nhã đến ê chề như thế này thì đây là lần đầu tiên anh ta phải chịu đựng, một nỗi đau không thể nào quên được. Cứ tưởng chỉ một lần của gã đàn ông đổi thú vui, nhưng không, sau đó chàng trai đã phải đến với Khảo hàng tuần, thậm chí hàng ngày nhằm thỏa mãn những dục vọng điên cuồng của hắn ta, với lời hứa, nếu hài lòng thì hắn sẽ buông tha Trần Anh. Con người này lúc nào cũng như thú vật trên giường, có cảm giác như hắn không bao giờ thỏa mãn thì phải.
Thật ra chàng trai nhầm, hắn đã thỏa mãn, rất thỏa mãn trong chuyện tình dục đồng tính, đến nỗi đã trở thành món không thể thiếu trong đời Khảo, sau này với đàn bà, hắn đã quan hệ ít dần, nguội dần cho đến nguội hẳn và chính lúc đó Khảo chợt nhận ra rằng trong trái tim hắn, hình ảnh chàng trai đang lớn dần. Khảo buộc phải đầu hàng chính mình. Chàng trai hay đó chính là anh, người đã ám ảnh suốt cuộc đời, Khảo không phân biệt nổi nữa. Hắn đối xử với chàng trai ngày càng trở nên dịu dàng ân cần hơn và bắt đầu ao ước, giá như đêm nào cũng được nằm ngủ ôm chàng trai ấy, được yêu thương chiều chuộng cậu ta thì tuyệt biết mấy. Nhưng Khảo biết rằng tất cả chỉ là những mơ mộng hão huyền bởi chàng trai không bao giờ có cảm tình với hắn cả. Chàng trai này đến với hắn là bị ép buộc bởi người tình của cậu ta, đó là Trần Anh. Nhiều lúc hắn thật sự ghen tuông lồng lộn, tức điên lên nhưng không biết làm sao để cột chặt chàng trai được nếu không có con bài Trần Anh trong tay. Giả không có chuyện Trần Anh, liệu chàng trai này có giành cho mình chút tình cảm nào không nhỉ? Khảo tự hỏi và lắc lư đầu khi nhìn bóng mình trong gương. Béo ị, đen thui và tóc đã phơi màu sương của tuổi năm mươi với một gương mặt nhàu nát đầy mệt mỏi, nếu đứng bên chàng trai quả là công với quạ, chán thật, gã làu bàu chửi thề quay lưng đi. Đến bây giờ Khảo cũng chẳng biết mình là ai và muốn gì nữa, chỉ có điều gã thấy rất cô đơn, một nỗi cô đơn mà trước kia gã vùi vào trong rượu chè, cờ bạc và đàn bà của những cuộc vui thâu đêm bất tận, còn nay sao tự dưng Khảo thấy tất cả trở nên vô nghĩa quá. Điều Khảo muốn bây giờ là một vòng tay nồng ấm nằm bên nhau, thủ thỉ tâm sự trong bình yên tháng ngày qua. Thế nhưng làm sao có được, trong lòng gã dâng đầy những cảm giác nuối tiếc mơ hồ không lý giải nổi.
Có lúc Khảo ước mong nhỏ nhoi trong tim là chàng trai dành cho gã một chút tình, một chút thôi thì hay biết mấy.
Căn phòng trang hoàng đẹp mắt, ánh đèn cầy lung linh, mùi nước hoa thơm phưng phức và nhạc êm dịu. Trên bàn bày sẵn thức ăn lẫn mấy chai bia. Chàng trai cảnh giác nhìn quanh.
Khảo ấn chàng trai ngồi xuống, rót bia.
-Em làm với anh một ly đi.
-Dạ…
Ngắm nhìn khuôn mặt đẹp buồn của chàng trai dưới ánh đèn lung linh, Khảo thấy thương quá, tý nữa hắn chồm qua ghì lấy, đặt lên đó một nụ hôn ngọt ngào.
Mặc cho Khảo gợi chuyện, cười nói luyên thuyên, chàng trai vẫn dè dặt uống bia và trả lời hắn nhát gừng. Khảo không nản lòng.
Lâng lâng trong cảm giác say, Khảo dìu chàng trai lên giường, hắn không để cậu ta cởi quần áo mà tự tay mình âu yếm nâng niu bỏ từng món đồ. Nhìn Khảo, chàng trai lấy làm lạ. Sao dạo này Khảo thay đổi nhiều lắm. Hắn ta không còn chửi thề tục tĩu, quát tháo và có những hành động thô bạo khi làm tình nữa. Cư xử nhẹ nhàng hơn, thậm chí là âu yếm làm cho chàng trai ngỡ ngàng. Thời gian đầu chàng trai nghi ngờ hắn sắp dở trò gian manh gì nên rất thận trọng, nhưng rồi nghi ngờ thành thừa, Khảo thật sự như thế. Nhiều lúc chàng trai cứ ngẫm nghĩ mãi, tại sao Khảo lại thay đổi đến như vậy. Hắn ta muốn gì, hay hắn ta có cảm tình với mình. Không thể, chàng trai lắc đầu.
-Tối nay em ở lại đây với anh nghe.
-Không, em bận.
Khảo không giấu được thất vọng khi nghe chàng tri từ chối, hắn biết cậu ta chẳng bận gì cả mà là không chấp nhận chuyện ngủ qua đêm với hắn thôi. Khảo rất muốn nổi khùng, rất muốn đấm đá hay làm điều gì khi nghe chàng trai từ chối, nhưng lại hiểu rằng mình không thể làm được. Chàng trai không ngủ qua đêm với hắn, có nghĩa cậu ta không chấp nhận hắn. Khảo thoáng thở dài, thôi đành vậy, hy vọng một ngày nào cậu ta sẽ khác.
Khảo với tay tắt đèn.
-Cái gì đây?
Nghe tiếng rít lên của chàng trai sát bên tai, Khảo mở to mắt nhìn thấy trên tay chàng trai xấp ảnh và mấy tờ giấy biên nhận tiền của công ty Trần Anh, Khảo hiểu ngay mọi sự và thầm rủa mình đãng trí.
Hai bên đã có một thỏa thuận ngầm, chàng trai sẽ phục vụ Khảo vô điều kiện vào bất kỳ khi nào hắn cần, cho đến khi hắn chán thì thôi. Đổi lại, hắn không được quấy rầy, đe dọa làm tiền Trần Anh nữa. Từ đó chang trai đến phục vụ Khảo mỗi khi có yêu cầu và Khảo cũng hứa sẽ không bao giờ tìm đến công ty Trần Anh nữa. Thế nhưng sự thật hắn vẫn bí mật lấy tiền của Trần Anh đều đặn. Sau này Trần Anh không trực tiếp đưa tiền cho Khảo mà chuyển thành một khoản thanh toán qua kế toán công ty và Khảo đến đấy lãnh. Những giấy tờ liên quan hắn giấu kỹ trong chiếc tủ con nằm ngầm dưới giường. Hôm qua, nhậu say về nhớ chàng trai quá, điện thoại thì máy tắt, Khảo mở tủ lấy mấy tấm ảnh của chàng trai mà hắn chụp được trước kia ra ngắm nghía, hôn hít. Sáng nay đi làm vội, đến tối về quấy quá cũng quên luôn cho đến khi chàng trai đến.
Nhìn khuôn mặt tức giận của chàng trai, Khảo chồm dậy, giật phắt mấy tấm hình và các tờ biên lai tiền, cười ruồi.
-Thôi thì đằng nào em cũng biết rồi.
-Ông là thằng đểu, ông đã hứa mà lừa tôi.
-Lừa… - Khảo cười gằn - Chuyện này chẳng liên quan gì đến mày cả. Đó là chuyện của tao và thằng tình nhân mày, hiểu chưa!
Nhìn khuôn mặt nhâng nháo của Khảo, chàng trai tức nghẹn. Bao nhiêu tháng ngày nhẫn nhục phục vụ cho một kẻ cuồng dâm đồng tính cũng vì lời hứa của hắn. Gần như đêm nào hắn cũng giày vò thân xác cậu và nghĩ ra đủ thứ trò quái gở không có trên đời, buộc chàng trai phải phục vụ trong đau đớn, nhục nhã, cũng tất cả vì một lời hứa mà với chàng trai đó là cách tốt nhất để bảo vệ người tình mình, thế mà…
Nổi điên lên, liếc nhìn hòn gạch kê dưới chân giường, không giữ được bình tĩnh, chàng trai nhảy vọt tới. Khảo muốn đưa tay lên đỡ nhưng không kịp… bụp, tất cả tối sầm.
Đánh máy: sonnam9ac12
Nguồn: Nhà xuất bản Trẻ
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 1 năm 2013