← Quay lại trang sách

- 21 - MOSKVA - CUỘC NÓI CHUYÊN BAN ĐÊM VỚI PATRUSEV

Giám đốc FCB Patrusev báo cáo với Putin về các sự kiện đã diễn ra ở Volgograd và Voronezh. Đêm nay Tổng thống không ngủ được. Ông đã biết về các chiến dịch phản công cấp bách và kiên nhẫn ngồi thức đợi kết quả. Trong lúc ngồi đợi tin tức ông giải một tuyển tập ô chữ mà nhân tiện nói thêm ông đã rất thờ ơ với chúng, ông đọc xong toàn bộ đống báo mà người trợ lí mang đến, thỉnh thoảng đi ra ban công để đầu óc thư giãn và gạt mớ hỗn loạn các thông tin nhảm nhí ra khỏi đầu.

Người đứng đầu FCB đến dinh tổng thống vào lúc gần năm giờ sáng và báo tin về cái chết của Platonov, Koxtikov và Tistov.

Khi Patrusev bước vào, Putin nhận thấy đôi mắt trưởng FCB đỏ quạch vì thiếu ngủ, cravat hơi nới lỏng ra, cử động của ông có vẻ xúc động khi ông rút giấy tờ ra khỏi cặp giấy.

- Đầu tiên anh hãy báo cáo tình hình Voronezh! - Tổng thống nói. - Nguy cơ AEX bị nổ đã phá được chưa?

Patrusev không giấu nổi tiếng thở dài nhè nhẹ, và đáp lại chỉ một vài từ: “Đã phá được...”. Nhưng tiếng ôi sau từ này lại báo trước những thông tin không dễ chịu chút nào. Ông báo cáo về nhũng mất mát mà nhóm bao vây đã phải gánh chịu: mười người bị bắn chết, trong đó có ba sĩ quan... Một trực thăng bị tiêu diệt... Có bắt được tù binh... một trong số chúng là người Moldavil, tên này đã khai, ba tên người Chesnia bị bắt nhưng chúng bị thương rất nặng...

- Tôi biết Platonov! - Tổng thống nói, và trong giọng ông lộ rõ sự đau buồn. Ông những muốn hỏi tại sao người đứng đầu trung tâm chống khủng bố lại trực tiếp tham gia trận đánh, nhưng rồi lại thôi, khi nhớ đến tuyến đường mà ông đã đi qua để đến một tương lai sương mù...[i] - Dân tộc Nga đã sinh ra nhũng người như Vadim Nikolaievich bằng một đơn thuốc đặc biệt... tôi sẽ kí Sắc lệnh truy phong Anh hùng Nga cho các sĩ quan này... Khi chúng ta có được những thông tin chính xác hơn, cũng cần phải tặng danh hiệu Ngôi sao anh hùng cho những ai thuộc đội chiến sĩ đặc nhiệm...

Patrusev gật đầu tán thành, và chỏm tóc màu sáng đang dần thưa phất phơ trên đỉnh đầu của ông.

- Vladimir Vladimirovich, Tổng thống biết không, giả sử là theo ý tôi, tôi sẽ truy tặng cho một người nữa...

- Anh nói họ tên xem...

- Đó là một tên khủng bố... Đúng ra đã từng là khủng bố, Alex Voropaev. Họ sẽ đưa anh ấy đến Lefortovo vào giữa trưa hôm nay...

Putin đăm chiêu nhìn Patrusev. Tâm trạng của ông lúc này không phải sẵn sàng chơi một trò giải đố.

- Giờ tôi xin giải thích cho ông rõ. - Và Patrusev liền kể lại cho Tổng thống biết về vai trò của Voropaev trong trận chiến chống khủng bố.

- Nếu chàng thanh niên ấy không có dòng máu của những người lính Nga thì tôi không phản đối tặng cho cậu ta một phần thưởng.

- Vấn đề chính là ở chỗ, đối với những chiến dịch như thế này, Barx thường cử những kẻ dày dạn chiến đấu và đặc biệt tin tưởng. Đáp ứng được điều này chỉ có Xaid Akhmadov và tên người Gruzia Vakhtang Chichinadze - những kẻ chỉ đạo toàn bộ vụ phá hoại. Hiện chúng ta chỉ biết một điều về Voropaev: cậu ta là một lính tinh nhuệ Moskva và bị bắt vài tháng trước ở Chesnia...

- Anh hãy làm rõ chi tiết rồi báo cáo lại cho tôi. Đây rõ ràng là một câu chuyện không đơn giản... và chính chàng trai này, xét một cách toàn diện, là một người rất khác thường. Vì anh ta đã mạo hiểm cả mạng sống của mình đúng không?

- Cậu ta cừ lắm! Cậu ta không chỉ ngăn chặn vụ nổ hàng rào nước, mà còn tiêu diệt một paraplan, khi nó đang bay đến AEX... Đây là điều hoàn toàn xác thực...

Ludmila bước vào phòng, bà cầm theo một bình trà vừa đun có hình bụng phệ. Sau đó bà lại vào phòng một lần nữa, làn này mang thêm một đĩa sứ to đựng bánh Sandwich.

- Còn công việc ở Volgograd kết thúc ra sao? - Putin kéo chiếc cốc lại phía mình và rót nước trà trong bình vào cốc.

- Thật đáng tiếc là ở đó chúng ta cũng chịu tổn thất. Một trực thăng cũng bị bắn rơi, thật ra viên phi công và người xạ thủ đã bắn lên khỏi mặt nước... Ba người lính tinh nhuệ và hai nhân viên cảnh sát giao thông đã hi sinh khi họ chặn đường tên khủng bố. Hắn đã lái ô tô đâm vào họ... đó là xe tải Zil mà đêm hôm trước đã bị biến mất cùng với người lái xe... Còn vài thằng nữa liên quan đến chuyện này, trong đó có cháu trai của Xaid Akhmadov. Còn một thằng chưa ráo máu đầu khác, chưa đầy 18 tuổi, đã lái chiếc ca nô ăn cướp và muốn chọc thủng thác nước của nhà máy thuỷ điện...

- Thế đấy! - Putin uống trà và mắt không rời khỏi mặt người đối thoại. - Chúng ta sẽ tính xem nói chung các tướng tá của ta xoay sở với tình hình này ra sao. Chúng ta đã bao giờ được học cách tiến hành những chiến dịch như thế này mà không mất mát hay chưa?

Patrusev xúc trong túi đường ra một thìa đường trắng rồi bỏ vào cốc trà.

- Ông đừng xử lí chuyện này bằng sự biện hộ, nhưng tất cả đã được làm từ một trang giấy trắng. Phía quân ta hoàn toàn bị động trong khi bọn khủng bố đã có chuẩn bị, và có thể không chỉ trong một tháng. Tất nhiên, việc triển khai chiến dịch còn đang trước mắt, và có lẽ, những sai lầm sẽ được làm sáng tỏ... Nhưng nói chung mọi người đã thực hiện nghĩa vụ của mình...

- Và bây giờ chúng ta nên ở đâu để chờ điều bất ngờ tương tự xảy ra? - Tổng thống hỏi.

- Cơn hấp hối đi kèm theo sự chấm hết, chính Barx và Taipan có thể bị lâm vào tình trạng không lối thoát và sẽ thực hiện những hành động cực đoan.

- Ví dụ?

Patrusev đẩy đĩa cốc chén ra xa khỏi chỗ mình và nhìn thẳng vào mắt người đối thoại.

- Tôi đã báo cáo với ông rằng theo tài liệu của cơ quan tác chiến chúng tôi và tài liệu của cơ quan phản gián, bọn khủng bố đang tìm cách tiếp cận tuyến đường có đoàn xe của Tổng thống đi qua... Tôi đã nói chuyện với trưởng cơ quan bảo vệ của Tống thống, và đôi lúc tôi đồng ý với anh ta. Điều này liên quan đến sự thay đổi đột ngột của lịch trình đi, của đoàn xe hàng ngày, số lần đi ra ngoài của Tổng thống tăng gấp đôi và nỗ lực quan sát bên ngoài. Chúng tôi đã nhấn mạnh kinh nghiệm từ thực tế bảo vệ của Araphat, người đã bị săn lùng 127 lần, và Phiden Castro. Cá nhân ông ấy không chỉ bị mưu sát một hay hai lần. Kể cả suýt bị ăn no chất độc xianour trong đầm nước nơi mà Castro rất thích đi săn...

- Tôi biết rằng Cục Tình báo trung ương (SRV) đã thử thay tín hiệu của họ bằng tín hiệu khác có chất khử xianour.

- Tuy nhiên chẳng đi đến kết quả gì cả. Họ có đội ngũ vệ sĩ rất kinh nghiệm cũng vay mượn một vài thủ thuật của Araphat và Pinoche... Nhưng phải tính ngay đến chi tiết rằng Castro đã không đi ra, trên thực tế ông ấy đã không đi ra khỏi dinh của mình...

- Tuy nhiên, mới đây ông ấy đã tham dự hội nghị toàn thế giới diễn ra tại Liên hiệp quốc, sau đó lại bay đến Govatemala.

- Tôi biết rõ điều này, nhưng ông ấy có gần như cả một trung đoàn vệ sĩ đi theo hộ tống trên chiếc “Boing”, cùng với nó còn có ba xe thiết giáp, và còn cả một trung đoàn điệp viên bí mật được gửi trước đến đất nước mà Phiden dự định đến thăm. Hơn nữa ông ấy luôn mặc áo giáp, và nếu Tổng thống quan sát kỹ thì sẽ nhận thấy ở bên tai trái của ông ấy có đeo một tai phôn nhỏ xíu giúp ông ấy trong bất kì lúc nào cũng nhận được hướng dẫn từ phía vệ sĩ - nằm xuống, nghiêng người, cúi xuống, và xác định hướng có khả năng gặp nguy...

- Anh nói với tôi tất cả chuyện này là có ý gì vậy Nikolai Antonovich? - Lần đầu tiên từ suốt lúc họ gặp nhau mới thấy Putin mỉm cười.

- Nói vòng nói vo chỉ để nói đến một điều... Nếu chúng ta đã đụng chạm đến đề tài này, thì tôi một lần nữa bạo gan nhắc Tổng thống rằng cuộc sống của ông hiện không chỉ thuộc mỗi mình ông. Và tất nhiên, cả cuộc sống của Tổng thống Mỹ Clinton và Thủ tướng Anh Blair cũng vậy. Vụ giết Ferdinand năm 1914 đã dẫn đến cuộc chiến thế giới thứ nhất, rồi vụ giết đại sứ Mirbach[ii] - đã dẫn đến một thế giới tội lỗi. Xin lỗi ông Vladimir Vladimirovich, có thể tôi không nên nói đến những chuyện đó, nhưng ông hãy tin rằng sự an toàn của ông xui khiến tôi nói thế, dường như điều này được thể hiện một cách dây chuyền... với sự cam đảm phi thường của ông và việc ông sẵn sàng mạo hiểm trong suốt thời gian ông đi thăm các vùng miền của đất nước. Ông nhận những bó hoa mà xét đến hoàn cảnh cuộc gặp, vẫn chưa được đội ngũ bảo vệ kiểm tra trước, rồi ông còn muốn rẽ qua các cửa hàng... và tạo ra những tình huống không nằm trong kế hoạch...

- Anh muốn có một Tổng thống yếu hèn à?

- Ồ, không! Xin Tổng thống hãy làm ơn thận trọng cho... Hãy nhớ rằng đằng sau ông là một đất nước hàng triệu dân đang dõi theo ông đầy hi vọng.

- Anh không phải đang nịnh tôi đấy chứ, Nikolai Antonovich, mà điều này không giống anh chút nào? - Putin lại cười, nhưng không cười to, chỉ hơi cười một chút.

Patrusev đứng dậy khỏi ghế và khi lại gần chỗ chiếc va li đặt trên bàn để tạp chí, ông nhấc nó lên và lôi ra từ đó một băng cassette.

- Nếu Tổng thống cho phép, có thể xem nó ở ngay đây được chứ?

- Không thành vấn đề! - Tổng thống đứng dậy và tiến đến bên đầu video. Ông bật máy. - Anh đưa băng của anh đây...

Trên màn hình, sau khi những lằn sóng đen trắng đầy ruồi biến mất liền hiện lên khuôn mặt một người tóc đen, để râu và đội chiếc mũ bê rê màu đen. Tay phải cầm khẩu tiểu liên, tay trái đặt lên đầu gối. Bàn tay bị cắt cụt, được giấu trong chiếc áo nịt ngực bằng da màu đen. Đó là Barx. Bên phải hắn ta là những tên khủng bố cũng để râu, bên trái là hai tên có vũ trang và ăn mặc nguỵ trang; thò lên trước khẩu súng là một cái chân cụt bàn, Taipan đang ngồi. Và một kẻ hiện ra nữa, che khuất tất cả những tên còn lại, và đặt cạnh chân Barx là một con cừu với đôi chân băng bó. Ở trên đầu nó treo một cái mặt nạ vẽ mặt Putin được găm chặt bằng những cái sừng nhỏ. Con cừu ngẩng đầu, cố đứng dậy, nhưng đôi chân băng bó không cho nó làm điều đó. Tên mang con vật đến đứng dịch sang một phía, và khuôn mặt Barx hiện ra trên màn ảnh rộng, sau đó - với khẩu súng cầm chặt trong tay, nòng súng quay ngược lại, hướng về phía con cừu nằm, ngắm vào mặt nạ và bắn. Có thể trông thấy rất rõ tay Barx động đậy như thế nào, má và vai hắn ta run lên ra sao. Hắn có vẻ khoái trí vì viên đạn bắn vào con cừu xuyên trúng giữa mặt nạ. Taipan phá lên cười, hơn nữa hắn còn chỉnh chỉnh lại bàn tay cụt, và tất cả những kẻ có mặt trong băng cassette cùng phá lên cười. Sau đó chúng mang con cừu bị giết đi, và thay vào đó trên màn hình xuất hiện một người đang quì. Vạt áo thò ra dưới thắt lưng da, hai tay bị trói quặt ra sau bằng một dải dây trắng, còn trên mặt người đó, cũng như trên mặt con cừu bị dán mặt nạ Putin. Người này lắc lư người, và Barx dùng nòng súng đạp xuống vai anh ta, rõ ràng là ra lệnh cho anh ta ngồi ngay lên. Hắn dí nòng súng vào trán người bị trói và bắn một phát chỉ thiên. Tất cả lại phá lên cười. Hắn đưa mắt nhìn Taipan cũng đang giơ khẩu tiểu liên lên, và đưa thân súng vào cổ họng người đó. Tất cả chuyện này kéo dài vài phút, rồi đột nhiên Taipan đưa nòng súng lên bắt đầu bắn, và những giọt máu bắn ra khắp phía, bắn hết lên người Barx và những kẻ đang ngồi cạnh hắn ta. Taipan thu tay về và cười man dại, rồi đặt lưng nằm hẳn xuống tấm thảm lớn.

- Người của Cơ quan phản gián đã tìm thấy cái băng này trong kho vũ khí, dưới khu vực Vegeno. Đây là cách bọn khốn kiếp này tiêu khiển vào lúc rỗi rãi đấy! - Patrusev hiểu tổng thống cảm thấy thế nào khi chứng kiến cảnh tượng hiện lên trên sân khấu hèn hạ này, nhưng ông vẫn hi vọng Tổng thống hiểu. - Bọn chúng không có mục đích gì khác ngoài muốn đụng tới người đã rất nghiêm túc muốn bẻ gãy tấm ván trượt tuyết của chúng... - Vì vậy, Vladimir Vladimirovich, Tổng thống có muốn hay không thì cũng phải thoả hiệp và tính đến vài biện pháp để bảo vệ an toàn cho ông...

Nhưng Putin lại bắt đầu nói đến chuyện khác.

- Mà cái thằng khốn kiếp này, ý tôi là thằng Barx, rõ ràng đang làm ra vẻ mình là một Che Ghevara[iii] kiểu mới... Chỉ có điều chưa đủ các ngôi sao trên mũ bê rê. Tôi e, hắn cũng nghĩ rằng hắn đang đấu tranh vì tư tưởng bác ái giải phóng con người vì... Đặc biệt là vì hắn muốn giải phóng dân tộc Chesnia? Hay là vì trường học, tiền lương và công việc?

- Che Ghevara không bao giờ cho phép mình hạ nhục kẻ thù. Còn những kẻ biến chất này, nếu không vặn đầu chúng, thì không nên nói về hoà bình ở Bắc Kavkaz... - Patrusev uống liền hai hớp nước trà. Và dường như nói không thật dứt khoát: - Các quân nhân của chúng ta nói rằng ông có ý định loại ba sư đoàn này ra khỏi Chesnia trước mùa đông...

Chúng ta sẽ loại ba, nhưng đưa vào bốn. Nhưng không phải là những binh nhất, mà là các lính đặc công bậc thầy. Còn chiếc vòng cổ mà chúng ta đã tròng vào cho bọn cướp thì trong bất cứ tình huống nào cũng không được nới lỏng. Chỉ cần kéo dài ra... Đối với chúng mùa đông này cần phải là mùa đông cuối. - Putin đưa mắt nhìn đồng hồ, và Patrusev hiểu ý. Ông đứng dậy và bước ra khỏi bàn.

Họ cùng bước ra đến bậc thềm dinh tổng thống. Trời đêm ấm áp đầy sao. Từ phía các thảm cỏ bao quanh dinh tổng thống thoảng đến không phải mùi hương của cỏ ướt đẫm sương thành phố.

Đèn hậu chiếc ô tô đứng bất động ở bãi đỗ của sếp FCB bắt đầu bật lên, động cơ khởi động. Chiếc ô tô tháp tùng - chiếc “Mercedes” dường như đã sáu trăm tuổi, cũng khởi động, nó chuyển động nặng nề và phát ra thứ âm thanh giống như tiếng ù ù của một đàn ong mật dày đặc.

Tổng thống bắt tay Patrusev và nói:

- Cảm ơn anh, Nikolai Antonovich, cả vì những tin tốt lẫn tin xấu. Chúng ta sẽ làm việc để lấy lại sự cân bằng trên đầu kẻ xấu...

Khi hai chiếc xe đã đi ra khỏi cổng, và giống như những mảnh sò lớn, ẩn mình không gây tiếng động, Putin thả bước xuống bậc thềm rồi tiến đến bên thảm cỏ. Cỏ bị sương đêm lạnh làm cho hơi ẩm ướt... Nhưng đến khi trời sáng nó bắt đầu khô dần, có màu tươi mới tự nhiên, và không một chút gì gợi nhớ đến một đêm lạnh đã trôi qua nữa...

Bản mật mã gửi từ dinh tổng thông Washington đến Phòng tác chiến Cục Tình báo đối ngoại Liên bang Nga.

Khẩn báo

Để bổ sung thêm vào thông tin trước đó chúng tôi xin thông báo: nguồn từ Kim tự tháp đã khẳng định bằng văn bản sự kiện một nhóm trong số đội đặc nhiệm “Delta”đã được gửi đến Chesnia, nhóm này định đến Gruzia vào đầu tháng tám với chủ đinh tiếp theo là bố trí giải giáp bản doanh của những kẻ cầm đầu khủng bố Chesnia. Mục đích chính của nhóm là bắt người đứng đầu trong nhóm Candagar đã đến Chesnia hồi tháng tám. Tất cả các tin khác ít đáng tin cậy hơn.

Chú thích: [i] Ý nói con đường điệp viên Putin đã thử sức trước khi bát đầu chiến dịch tấn công ô vuông E-9.

[ii] Mirbach Vilhelm - bá tước, nhà ngoại giao người Đức, từ tháng 4 năm 1918 là đại sứ của Đức ở Moskva.

[iii] Một anh hùng dân tộc, lãnh tụ cách mạng Cuba.