← Quay lại trang sách

Chương 4 NGÀY 4, THÁNG 12, NĂM 2004

BART KHÔNG GỌI LẠI cho các cảnh sát điều tra suốt tám giờ vào cái ngày 4 tháng Mười hai lê thê đó. Cả Bobby lẫn Bart Corbin đều không trả lời các tin nhắn của gia đình hoặc của các cảnh sát điều tra. Bart biết rằng Jenn đã chết. Bobby nói Bart cảm thấy chao đảo khi anh nghe tin cô ấy bị bắn, đến mức phải vào phòng tắm để nôn.

Hiện giờ anh đang xem tivi hay nghe đài? Nếu việc nộp hồ sơ đòi ly dị của anh nhằm làm Jenn sợ và quay lại, và nếu anh vẫn yêu cô, anh sẽ không đóng kịch là một người góa vợ đau khổ.

Dù cảm xúc thật của Bart là gì, thì qua Bobby Corbin, Marcus Head cũng biết rằng Bart sẽ không về nhà trên Ngõ Bogan Gates. Và Bart Corbin đã “nín thinh từ chối trả lời cảnh sát”. Ðiều tra viên Sở Cảnh sát hạt Gwinnett Fred Mathewson đã có được trát khám xét tay Corbin để tìm dấu vết của thuốc súng. Nếu anh ta không đến nói chuyện với họ và tự nguyện chịu thẩm tra thì họ sẽ phải làm điều đó theo cách cứng rắn.

Head nhận cuộc gọi từ Steve Roberts, một luật sư, nói rằng ông được thuê làm đại diện cho Barton Corbin. “Tôi thông báo cho Ngài Roberts biết rằng,” Head viết trong hồ sơ vụ án đang phát sinh, “tôi có một trát khám xét để bắt Barton Corbin nhằm mục đích làm xét nghiệm và lấy mẫu bàn tay anh ta để tìm dấu vết thuốc súng.”

Phụ tá cao cấp biện lý hạt Tom Davis ở với Head tại nhà vợ chồng Corbin và ông nhấc máy để nói chuyện với Roberts. Hai công tố viên nhất trí rằng Roberts sẽ đưa Corbin đến sở chỉ huy cảnh sát lúc 4 giờ chiều hôm ấy.

Bart Corbin, có các em đi kèm, đến sở chỉ huy cảnh sát như thỏa thuận. Khi Bart, Brad, và Bobby đi vào căn phòng nơi hai bàn tay của Bart sẽ được xét nghiệm để tìm dấu vết thuốc súng, Marcus Head báo cho Bart biết các cảnh sát điều tra và nhân viên điều tra hiện trường sắp hoàn tất việc xử lý hiện trường án mạng tại nhà anh ta.

“Có bất kỳ hướng dẫn hay chi tiết đặc biệt nào mà tôi cần biết không?” ông hỏi Bart. “Ðể bảo vệ ngôi nhà của anh trước khi tất cả chúng tôi rời đi?”

Bart nói anh sẽ không trả lời câu hỏi nào - ngay cả câu hỏi đó.

Ðiều tra viên hiện trường vụ án M. Briscoe lau tay Corbin bằng bộ đồ nghề tìm dấu vết thuốc súng của Văn phòng Ðiều tra Georgia trong khi Head và Davis chăm chú nhìn.

Xét nghiệm là âm tính, không thấy thuốc súng hay mảnh vụn của nòng súng. Dù gì thì đó cũng không là bằng chứng về việc anh ta đã nổ súng hay không. Chỉ cần rửa tay cũng đủ xóa sạch dấu vết thuốc súng, cũng như sờ vào những thứ như giấy vệ sinh hay khăn giấy là có thể tạo ra một kết quả dương tính giả. Nhưng dẫu sao xét nghiệm GSR - đo kích ứng điện của da - cũng là một bước quan trọng. Và riêng việc khám nghiệm dấu vết thuốc súng cũng đã làm cho những nghi phạm lo lắng. Corbin có vẻ trầm tĩnh. Khó chịu - nhưng trầm tĩnh.

Tiếp theo họ xem xét quần áo anh ta, nhưng không tìm thấy vết máu nào hay các dấu hiệu khác cho thấy anh đã bắn.

Ngoại trừ vài lời qua lại lúc đầu với Marcus Head, Bart Corbin vẫn giữ im lặng, không nói gì trong suốt thời gian anh ở trong phòng với các nhân viên thi hành luật pháp.

Head hỏi Bobby Corbin anh biết được tin về cái chết của vợ như thế nào, nhưng Bobby vẫn không muốn trả lời bất kỳ câu hỏi gì.

Liệu có phải anh em nhà Corbin bị kích động bởi cú sốc, hay họ chỉ đang siết chặt hàng ngũ để làm nản lòng các cảnh sát điều tra đang tìm cách xác định xem Jenn đã chết như thế nào? Cuối cùng, Head không thể làm được gì hơn là đưa cho Bobby một bản sao trát khám xét theo thủ tục.

Và sau đó ông hộ tống Bart, Brad, và Bobby ra khỏi tòa nhà và chăm chú nhìn họ lái xe đi.

Sau cùng, mặt trời lặn xuống chấm dứt một ngày dài vô tận. Bây giờ đội công tác của hạt Gwinnett sẽ tìm cách lần ngược theo cuộn chỉ rắc rối của cuộc hôn nhân rạn nứt cho đến thời điểm mà Jenn và Bart bắt đầu rời bỏ những mưu đồ hạnh phúc của mình. Nếu các cảnh sát điều tra có thể tách biệt các nguyên nhân dẫn đến quyết định ly dị có vẻ đột ngột đó, họ có thể tìm ra kẻ sát hại Jenn.

Nhưng họ sắp lao vào một cuộc điều tra rắc rối hơn hình dung của bất kỳ ai trong số họ. Họ sắp bước vào một đại sảnh toàn gương. Và ngay cả khi tìm thấy lối ra, họ sẽ phát hiện một hành lang dẫn vào những bí ẩn mới. Nó là một mê cung các mối quan hệ và biến cố vốn đã xô đẩy hai gia đình lớn sống trong yêu thương xuống đầm lầy của thảm kịch.