Chương 11 NGÀY 10, THÁNG 12, NĂM 2004
DOLLY HEARN MẤT NGÀY 6 THÁNG SÁU, 1990, và Marcus Head cùng các điều tra viên khác của Sở cảnh sát hạt Gwinnett và văn phòng biện lý Danny Porter biết rất ít về hoàn cảnh tử vong của cô vào lúc đám tang của Jenn Corbin cử hành ngày 10, tháng 12, năm 2004, tại Nhà thờ Hội giám lý Ðồi Sugar.
Ðây là nhà thờ nơi cô dạy mẫu giáo. Thật là một ngày có quá nhiều chuyện xáo trộn. Chỉ vài giờ trước đám tang của Jenn, Danny Porter đưa vào hồ sơ một bản khai có tuyên thệ và ghi rõ người chồng ghẻ lạnh của cô ta là nghi phạm giết hại cô ta. Chưa hết, biện lý hạt Richmond, Danny Craig, đã thông báo ở Augusta rằng ông và các cảnh sát điều tra trong địa phận pháp lý đang mở lại cuộc điều tra lâu nay bị bế tắc về cái chết của Dolly Hearn.
Hai công tố viên - “hai anh em Danny” - sẽ làm việc với nhau, bên cạnh các điều tra viên và các cảnh sát điều tra trong hạt của họ, để đào bới lại những bằng chứng bị chôn vùi đã lâu - về tình tiết lẫn vật chứng. Cần thiết sẽ lập bồi thẩm đoàn ở mỗi địa phận pháp lý nhằm tìm xem có đủ nguyên nhân để đưa ra những cáo buộc giết người hay không. Rất ít người ở hạt Gwinnett biết Dolly Hearn là ai và quan hệ của cô ta với Bart Corbin là gì.
Gia đình Hearns và gia đình Barber biết, và có lẽ gia đình Bart Corbin cũng biết. Thật khó nói vì họ cũng không nhiệt tình nói chuyện với các điều tra viên hay các phóng viên như chính Bart vậy.
Dolly Hearn và Jenn Barber đều bị giết chết khi dường như cả hai đang tính chuyện thôi sống chung với Bart Corbin. Các điều tra viên chưa biết chi tiết về những bất hòa này. Không rõ có ai đó, ngoài gia đình Bart, nhớ đến Shelly Mansfield hay không - người phụ nữ đầu tiên chia tay với Bart - nhưng không có ai nói với cảnh sát điều tra. Cả Connie lẫn Gene Corbin đều không nói, cả người em song sinh của Bart lẫn Bobby em trai anh ta, cũng không nói.
Người ta đồn ầm lên rằng Bart còn dính líu với ít nhất hai người phụ nữ khác trong khi anh ta đã cưới Jenn. Cả ba đài truyền hình chính đều cử người lượn quanh hạt Gwinnett, không ngừng thực hiện các cuộc phỏng vấn để đưa vào các phóng sự. Nhật báo Atlanta Journal-Constitution so sánh hai vụ án Hearn-Corbin với vụ án Laci và Scott được nhiều người biết đến ở Modesto, California. Ðó là một kết cục được chờ đợi: vào ngày 12 tháng Mười một, ba tuần trước khi Jenn bị giết chết, Scott Peterson bị kết tội sát hại người vợ đang mang thai của mình vào lễ Giáng sinh năm 2002, và vứt xác bà ta ở Vịnh San Francisco. Ngay lúc Jenn chết, giai đoạn phán quyết của phiên tòa Peterson đang diễn ra tại phòng xử án của hạt Stanislaus, California. Cũng như Corbin, Peterson có dính dáng đến những vụ ngoại tình lăng nhăng, và cũng không hợp tác với các điều tra viên.
Gần đến 3 giờ rưỡi chiều ngày thứ sáu lạnh lẽo đó, không ai trông mong thấy Bart tại đám tang của Jenn. Chắc hẳn anh ta biết rằng mình sẽ xuất hiện như một kẻ bị tình nghi trong hai vụ giết người được nói tới. Chắc hẳn anh ta sẽ không muốn chịu đựng những cái nhìn chòng chọc và tiếng xầm xì của những người dự đám tang Jenn. Anh ta đã phản ứng đến mức giận dữ việc các phóng viên đang theo dõi bãi đậu xe nơi phòng mạch của mình.
Nhưng anh ta đang ở trong nhà thờ, gần cái quan tài bằng kim loại với rất nhiều hoa phủ bên trên. Narda lấy làm lạ là tại sao lại có cái quan tài thế kia; Jenn không có trong đó. Cô ấy đã được hỏa táng. Bà đoán chừng Bart và gia đình anh ta chắc đã đặt mua cái quan tài này từ người phụ trách chung sự.
Bart, Brad, và Bobby đã đến Siêu thị Georgia và hối hả đặt may cho họ “tang phục,” và giờ đây, trong bộ vét đen cắt may hoàn hảo, Bart rảo bước qua các máy quay phim của truyền hình và báo chí Atlanta, rồi ngồi xuống bên cạnh mẹ anh ở hàng ghế đầu trong nhà thờ Ðồi Sugar. Gia đình Jenn ngồi đối xứng với gia đình Corbin bên kia lối đi. Họ giật mình thấy Bart ở đó, và sự hiện diện của anh khiến họ bồn chồn lo sợ. Có vẻ như anh không đau buồn hay khóc lóc khi ngồi lặng lẽ suốt buổi lễ dài một tiếng rưỡi. Người ta không đọc được những biểu cảm trên mặt anh ta.
Heather Tierney đọc điếu văn cho người chị đã mất, giọng run rẩy. Cô nói với những người đang tề tựu ở đó về Jenn mà cô biết, về Jenn người thức dậy mỗi sáng với nụ cười. Nước mắt lăn dài trên má, Heather nói về tình yêu thương vô bờ của Jenn dành cho hai con, và cả mười bốn đứa trẻ chị dạy trong chính ngôi nhà thờ này - tận cho đến cách đây bảy ngày.
“Tôi cảm thấy nỗi mất mát của những đứa trẻ sẽ không còn được chị che chở mỗi ngày, đặc biệt là Dalton và Dillon. Và tôi nguyện xin Chúa cho các cháu nhớ chị đã yêu thương các cháu nhiều đến chừng nào.”
Giọng Heather gần như nức nở khi cô ca tụng Jenn và cám ơn bạn bè và mọi người đã hết lòng an ủi gia đình cô, và về tình cảm của họ. Nhưng cô không nén được tức giận về việc cuộc sống của Jenn đã bị tước đi một cách tàn bạo như vậy.
“Tôi căm phẫn,” Heather nói. “Tôi rất tức giận. Nhưng có một điều tôi biết là trái tim mạnh mẽ hơn sự giận dữ cả triệu lần. Và hôm nay tôi muốn nói về người chị đẹp đẽ của tôi.”
Heather nhìn xuống người đàn ông mà cô thừa nhận và quí mến như anh trai mình trong gần chín năm. Bart không ngước mắt lên để đáp lại cái nhìn của cô.
Như thường lệ sau một vụ giết người, các cảnh sát điều tra được bố trí kín đáo trong chốn tôn nghiêm này suốt lễ tang. Không có gì lạ khi những kẻ sát nhân cũng tham dự các đám tang và thậm chí cả lễ hạ huyệt các nạn nhân, và giờ đây, các điều tra viên hạt Gwinnett nhìn kỹ khuôn mặt của những người ngồi trong nhà thờ. Trong khi chăm chú nhìn Bart, họ cũng tìm kiếm một người lạ, hay thậm chí một người quen của Jenn, một ai đó có hành vi bộc lộ tội lỗi. Tại thời điểm này, không thể biết được có bao nhiêu kẻ tình nghi.
Nếu Jack Burnette, giám sát các điều tra viên của Danny Porter, phụ tá trưởng biện lý Tom Davis, và điều tra viên Manny Perez hy vọng nói chuyện với Bart, họ đã không gặp may. Ngay khi lễ tang kết thúc, anh đi lẹ ra cửa hông, và được những người thân trong gia đình che chắn, biến mất tăm.
Hai cậu con trai của Jenn đã vẽ những bức chân dung mẹ, bây giờ khi những người dự lễ tang ra khỏi nhà thờ, chúng được đem đính bên cạnh cuốn sổ tang. Có một bức ký họa của cậu bé bảy tuổi vẽ một thiên thần tóc vàng với hào quang quanh đầu, hai tay ôm choàng hai hình người que nhỏ bé mà rõ ràng là Dalton và Dillon. Gần như không ai đang ký vào sổ tang có thể chịu nổi. Nhiều người khóc khi rời nhà thờ, vừa đi vừa nói chuyện thì thầm.
Và rồi, đột nhiên, mọi cặp mắt cùng ngước lên. Một cầu vồng lộng lẫy tỏa những sắc màu rực rỡ ngang bầu trời. Một nhiếp ảnh gia của báo Atlanta Journal-Constitution chụp được hình ảnh này và nó được đăng trên trang nhất của báo ngày hôm sau.
Lần đầu tiên từ sau vụ giết hại Jenn, Heather cảm thấy vui. “Tôi đã cầu nguyện một dấu hiệu gì đó cho thấy Jenn sẽ an lành, và khi từ lễ tang của chị đi ra thấy chiếc cầu vồng đó bắc qua suốt cả bầu trời. Ðó là chiếc cầu vồng rực rỡ nhất mà tôi từng thấy. Tôi muốn quì xuống và nói “Tạ ơn Chúa.” Tôi thực sự có cảm giác cầu vồng đó được vẽ nên cho Jenn.”
Nhưng với những khoảnh khắc như vậy, lại có hàng ngàn khoảnh khắc khác nhắc cho gia đình Jenn Barber Corbin nhớ rằng cô đã ra đi vĩnh viễn. Tại nhà thờ, cả bạn bè và người lạ đều tìm mọi cách được gần họ, nhiều người còn vụng về buông ra những lời quen thuộc, sáo rỗng mà mọi người vẫn hay nói tại các đám tang. “Tôi biết cảm giác của các bạn như thế nào” hoặc “Jennifer đã về một nơi tốt đẹp hơn trên thiên đàng. Chúng ta hãy cố gắng thông hiểu ý Chúa.”
Những người trong gia đình Jenn không thể nghĩ vậy khi đem tro hỏa táng của cô ra xe. Họ sẽ tổ chức một lễ tưởng niệm nhỏ tại nhà. Dalton và Dillon có thể tham dự - tuy chúng còn quá nhỏ để thực sự hiểu chuyện.
Sau lễ tang chung, gia đình Barber tập trung tại nhà Heather. Họ đặt hoa hồng, hoa cúc, và loài hoa yêu thích của Jenn - uất kim hương - trên chiếc bàn nhỏ. Có mấy tấm ảnh của Jenn bên cạnh Dalton và Dillon ở đó, chính giữa là bình đựng tro hỏa táng của Jenn. Một cây nến trắng lung linh phía trên. Hai đứa trẻ không hiểu rằng đó là tất cả những gì còn lại từ thân xác của mẹ chúng, và đó là qui luật. Bà Narda biết chúng không hiểu được điều đó, nhưng bà không muốn chúng hiểu. Mọi người nắm tay nhau cùng đọc kinh cầu nguyện.
Hai ngày sau, một đại diện của nhà tang lễ gọi điện đến nói Bart Corbin muốn lấy lại tro hỏa táng của Jenn - ngay lập tức. Nghe như một trò đùa độc ác đối với ông Max và bà Narda Barber. Ðây là tất cả những gì còn lại của Jenn; không lẽ chút tro than của đứa con gái quá cố không thuộc về họ được sao?
Về mặt pháp lý, tro hỏa táng của Jenn không thuộc về họ. Khi Jenn chết sáu ngày trước đây, cô vẫn còn là vợ của Bart Corbin. Nếu cô không nói rõ nguyện vọng của mình bằng bút tích, thì Bart vẫn là người thừa kế mọi thứ cô để lại. Nhưng cô không để lại lời chỉ dẫn nào; không có thư tuyệt mệnh, không có gì cho thấy Jenn biết cô sắp chết.
Thực vậy, Jenn tin cô sắp bắt đầu một cuộc đời mới. Mặc dù Bart không biết cô đang chuẩn bị một tương lai không có anh ta kỹ lưỡng như thế nào, cô đã sửa soạn việc đó rất có phương pháp. Khi cuộc điều tra tiếp diễn, sẽ ngày càng có thêm bằng chứng rằng Jenn đã rất muốn thoát khỏi anh ta.
Heather nhớ Jenn từng hỏi cô một chuyện khác. Với vẻ đau khổ Jenn hỏi, “Nếu em tìm được tình yêu đích thực duy nhất của mình mà mình lại đã thuộc về một người khác thì sao?”
Lúc ấy có vẻ như đó là một câu hỏi hoa mỹ.
Khi mọi người nối đuôi nhau ra về sau lễ tang, một cặp vợ chồng trung niên tách ra khỏi đám đông những người đến viếng, đi tới gần Heather. Trong một thoáng, cô không biết họ là ai, nhưng rồi cô đột ngột nhớ ra. Ðó là bố mẹ của Dolly Hearn - bác sĩ Carlton và Barbara Hearn - họ đã lái xe mấy giờ từ Washington, Georgia. Có lẽ hơn ai hết trên đời này, họ hiểu rõ những gì vợ chồng Barber và hai cô gái đang cảm nhận. Họ đến để chia buồn với Max và Narda. Heather dẫn họ vào một góc yên tĩnh để nói chuyện mà không bị nghe lỏm.
Vợ chồng Hearns nói một cách đầy thấu hiểu, nhưng thận trọng; Marcus Head yêu cầu họ không trao đổi ý kiến về vụ án với vợ chồng Barber. “Ông ấy bảo chúng tôi không được “tụ tập” với gia đình Barber,” Barbara Hearn nhớ lại, “và chúng tôi tôn trọng điều đó.”
Ðiều đó có thể ảnh hưởng đến nhân chứng và những lời khai trong tương lai. Carlton và Barbara Hearn không bao giờ nghĩ Dolly tự tử, cũng chưa từng có câu trả lời thỏa đáng cho những thắc mắc của mình, dù họ đã thuê các điều tra viên tư để tìm bằng chứng liên quan đến người mà họ tin rằng đã sát hại con gái họ.
Trong gần mười lăm năm đó, họ chưa bao giờ thuyết phục được các cơ quan hành pháp tập trung vào Bart Corbin đủ để ra lệnh bắt giam và truy tố; anh ta đã rình rập hãm hại Dolly khi cô ấy tìm cách rời bỏ anh ta.
Cái chết của Jenn Corbin và đám tang của cô đã lột những lớp da non nơi vết thương của vợ chồng Hearns, và đẩy họ trở lại với giây phút kinh hoàng lúc nhận được tin Dolly chết.