← Quay lại trang sách

Chương 29 THÁNG 12, NĂM 2004 VÀ MÙA XUÂN NĂM 1990-

KHI TIẾP TỤC PHỎNG VẤN những người không bao giờ quên được Dolly Hearn, trung úy Scott Peebles đặc biệt chú ý đến lời phát biểu của bác sĩ Eric Rader, một trong những người bạn thân nhất của Bart Corbin, trả lời Sarah Mims, thám tử tư của vợ chồng Hearns. Như hầu hết bạn bè của Corbin từ những ngày học trường Nha khoa ở Augusta, Rader đã lập gia đình. Dường như Bart đã trông ngóng các cặp đôi hạnh phúc khi lập gia đình, và rõ ràng anh ta nóng lòng muốn được như vậy. Hơn nữa, khi rơi vào trạng thái cảm xúc mỏng manh bắt đầu vỡ vụn, anh ta thấy vợ chồng những người bạn thông cảm lắng nghe anh - ngay cả khi anh gọi đến giữa khuya.

Dĩ nhiên, Eric Rader là đồng sự nha khoa của Bart ở MCG, và họ đã sát cánh bên nhau một thời gian dài ở trường nha. Peebles nhận ra chính Rader là người từng giục Bart thú nhận với Dolly về việc đã trộm con mèo của cô và đưa cô ra bãi rác nơi anh ta vất bỏ nó.

Sarah Mims đã gặp được bác sĩ Rader vào ngày 18 tháng Mười, 1990 - khoảng bốn tháng sau cái chết của Dolly Hearn. Ðiều tra viên của vợ chồng Hearns nhận thấy Rader là người nắm nhiều thông tin nhất. Eric Rader kể với Sarah Mims rằng Bart từng than phiền với anh chuyện Dolly quá bận đến độ không quan tâm anh đầy đủ. Nhưng khi Bart xin Rader lời khuyên, người bạn Rader lắc đầu, nhất định bảo rằng đó không phải là việc của anh và anh không muốn dính dáng vào chuyện tình cảm của Bart. Rader nhớ lại, ngay sau đó Bart chia tay với Dolly, sau này anh ta thừa nhận đã hành động thiếu suy nghĩ. Bart rất bức xúc khi phát hiện Dolly không đau khổ chút nào.

“Anh ta tưởng cô ấy sẽ đau khổ lắm,” Rader nói, “nhưng rõ ràng là không.”

Eric Rader nói ngay từ đầu đã nhận thấy Bart Corbin có sự nhìn nhận bản thân khá tiêu cực và bất ổn. Bart kể với anh hồi học trung học anh ta béo phì, nhưng khi lên đại học anh đã có ý thức cố gắng giảm cân, tập thể dục, ăn mặc bảnh bao, và sắm xe hơi đẹp. Và một bạn gái xinh xắn cũng cần thiết để tăng thêm sự tự tin.

Báo cáo của Sarah Mims trích nhận xét của Eric Rader nói rằng, sau khi chia tay với Dolly, Bart ân hận. Eric nhớ có lần đang ngồi với Bart và người bạn cùng trường của họ, Tony Gacita, trong Tip-Top, một hộp đêm bình dân của trường thì Dolly đi vào với một nhóm bạn học của cô, hầu hết đều là nam. Bart gầm gừ và buột miệng chửi thề, nhưng đêm đó anh và Tony thuyết phục được anh không đến gần cô.

Một dấu hiệu tiếp theo trong tường trình của Rader làm Scott Peebles giật mình. Theo Eric Rader, và một đêm cuối mùa đông hoặc đầu mùa xuân năm 1990 Bart thú nhận với anh rằng anh ta đã suýt giết Dolly. “Anh ta nói anh chờ trong bãi xe căn hộ của Dolly,” Rader nhớ lại. “Và anh ta có một khẩu súng. Anh bảo đang trù tính bắn chết cô ta.”

Ngoài ra - tuy chỉ nghe nói - Eric Rader nghe Tony Gacita kể rằng Bart nói anh ta đã sắp đặt “một vụ giết người hoàn hảo”.

Cả hai lời thú nhận này được thốt lên tại một trong những cuộc gặp gỡ đầy nước mắt của Bart với những người bạn tin cậy.

Trong khi lái xe đưa Bart chạy lòng vòng, tìm cách an ủi anh ta trong đêm thi thể Dolly được phát hiện, Eric không thể không thấy Bart dường như không quẫn trí như người ta nghĩ. Bart đã cố vạch cho thấy Dolly đã tự sát bằng khẩu súng bố cô tặng làm quà Giáng sinh.

Dĩ nhiên, Scott Peebles biết Bart đã khai với trung úy John Gray và Ron, bố của Scott, rằng anh ta không biết Dolly có súng, và anh ta chưa bao giờ lên gác nhà cô. Nhưng Peebles cho rằng anh ta quá biết khẩu 38 li nằm trong cái hộp ở dưới giường cô.

Eric Rader sau đó kể với đội cảnh sát điều tra năm 1990 rằng Bart quả thật có biết khẩu súng đó. Anh còn nói khi Bart phát hiện Eric tiết lộ nhiều điều về khẩu súng cho các điều tra viên của cảnh sát trưởng hạt Richmond, anh ta tức giận anh ghê gớm. Nhưng lời khai của Rader về khẩu súng rõ ràng đã không được các cảnh sát điều tra chú ý, họ tin chắc rằng Dolly chết là do tự sát.

Ðiều tra viên riêng của vợ chồng Hearn gọi điện thoại cho Tony Gacita ở Pennsylvania để hỏi anh về việc Bart khoác lác nói rằng anh ta biết cách “phạm tội không tìm ra dấu vết”. Gacita xác nhận Bart đã gọi điện thoại và vừa khóc lóc vừa nói điều đó vào lúc 3 giờ sáng ngày 24 tháng Hai, 1990, trong lúc Dolly hẹn hò với Jon Everett - khi cô quá sợ Bart đập cửa đến độ cô phải gọi cảnh sát. Và Bart giữ Tony Gacita trên điện thoại suốt hai hay ba tiếng đồng hồ cho đến khi ngày sắp rạng. Anh ta đề nghị Tony ghé nhà, và khi tới nơi Tony thấy Bart đang cầm khẩu súng, dọa tự sát.

Bart nức nở nói anh “tự lừa dối mình cả đời” và muốn chết. Anh ta nói bạn bè không hiểu anh, và anh không thể sống như vậy. Gacita kể lại với Mims rằng Bart đang sướt mướt thì đột nhiên đổi giọng và nói anh biết cách “phạm tội một cách hoàn hảo”.

Gacita tìm cách lấy được khẩu súng từ tay Bart rồi giấu đi - cùng với một khẩu súng thứ hai - ở nhà anh. Anh đưa Bart về nhà mình cho đến hết đêm tháng Hai đó của năm 1990, và Vicky, bạn gái của Gacita - không lâu sau trở thành vợ anh - đã thu xếp để Bart đi gặp bác sĩ tâm lý.

Ba tháng rưỡi sau, Bart đến để lấy hai khẩu súng vào đêm Dolly chết, nhưng Gacita-Martins không đưa. Thay vào đó, họ chở Bart đi gặp bố anh, người đang ở tại một khách sạn gần đó.

Tony Gacita kể với Sarah Mims rằng Gene Corbin rất giận Bart đã thừa nhận với cảnh sát rằng anh ở trong nhà Dolly vào ngày cô ta chết, và mắng nhiếc anh ngu xuẩn - bảo rằng thiên hạ có thể bị buộc tội giết người mà không cần gì khác ngoài “chứng cứ tình tiết”.

Scott Peebles cảm thấy đã có nhiều chứng cứ tình tiết vào năm 1990 buộc tội bác sĩ Bart Corbin trong vụ án mạng Dolly Hearn, còn bây giờ, vào giữa tháng Mười hai 2004, với chứng cứ vết máu của DeWayne Piper cho thấy có ai đó đã xê dịch thi thể Dolly sau khi cô chết, lại có thêm chứng cứ vật thể.

Peebles xác định được tiến sĩ Eric Rader ở phòng mạch gần Atlanta, và gọi điện thoại đến. Anh hỏi người nha sĩ từng là bạn đồng môn của Bart ở trường Nha có nhớ đã nói gì với Sarah Hargett Mims không. Anh nói nhớ, chắc chắn.

“Biên bản tường thuật của cô ấy có chính xác - ở chỗ Bart kể với anh rằng anh ta đợi trong bãi đậu xe của Dolly, trù tính bắn cô ấy?”

“Chính xác,” Rader nói. “Tôi nhớ rõ ràng anh ta đã nói với tôi điều đó.”

Kế đó, Peebles gởi fax biên bản của Mims ghi lại cuộc phỏng vấn của cô với bác sĩ Tony Gacita đến phòng mạch của Gacita ở Pennsylvania. Gacita xác nhận những phát biểu của anh về cú điện thoại rạng sáng của Bart cũng chính xác. Nhưng, sau mười lăm năm, anh không chắc lắm về từng chi tiết dẫn đến tuyên bố của Bart cho rằng anh ta biết cách “giết người hoàn hảo” hoặc “phạm tội hoàn hảo”.

Tony và Vicky Gacita nói hai người chỉ nói chuyện với Bart một lần sau khi anh ta rời Augusta. Anh ta gọi điện thoại cho họ một đêm khuya tháng Chín năm 1990, nhưng họ bảo anh họ không nói chuyện được. Như nhiều người quen biết anh ta trước khi Dolly Hearn chết, họ bắt đầu e ngại anh ta.

***

Danny Graig là biện lý hạt Richmond, một người hòa nhã, thông minh. Bề ngoài trông ông rất thoải mái. Tuy nhiên, công việc đôi khi đặt ông vào nhiều tình huống đầy rủi ro, và sau những lời đe dọa đòi lấy mạng ông, hạt cấp cho ông một chiếc xe hơi có thể khóa và khởi động từ xa nhiều mét. Những người ủng hộ ông không muốn ông phải loay hoay mở cửa xe khi chạm trán với mối nguy hiểm đột xuất. Ông và đồng sự ở hạt Gwinnett, biện lý Danny Porter, đều bị đe dọa; đó là điểm giống nhau của hai người, cũng như tên của hai người giống nhau vậy.

Craig là người gốc gác ở Augusta, tổ tiên ông cũng ở đây, và ông yêu thành phố của mình. Với lý do chính đáng, Augusta là một thành phố xinh đẹp và thanh lịch với những đại lộ mênh mông, rất nhiều hoa, những giáo đường cổ kính, và nhiều truyền thống phong phú. Ông đặc biệt yêu thích dạo quanh thành phố Augusta. Từ những con đường hẹp xuôi xuống vùng đất thấp với những căn nhà nhỏ xíu túm tụm xung quanh những biệt thự lộng lẫy trong khu vực Summerhill xa chưa tới một dặm, đến nhà máy ly giấy và những sân gôn mượt mà thu hút hàng ngàn người đến dự khán Giải Master tháng Tư hàng năm, Craig thuộc đường đi trong thành phố quê hương mình như thuộc đường chỉ tay trên bàn tay.

Danny Craig có những câu chuyện riêng tư gắn với từng nơi chốn. Băng qua một cây cầu, ông chỉ tay xuống con kênh rộng xiết chảy phía dưới, trong khi nhớ lại chuyến đi thuyền với người vợ, Crystal, sắp hạ sinh một trong ba đứa con gái lúc đó. Bà rơi từ trên thuyền xuống dòng nước sâu khi mấy cậu tuổi mới lớn ném đá về phía họ và làm chìm chiếc thuyền. Craig cứu được bà và sau đó đuổi bắt các thủ phạm dẫn giải đến cảnh sát.

Ðến năm 2004, Danny Craig đã là Biện lý hạt Richmond qua mấy nhiệm kỳ, và từ lối sống lạc quan của ông, dễ thấy rằng ông không có vấn đề gì ngoài những vụ án mà ông sẽ khởi tố. Ông có người vợ tận tụy, một điều dưỡng viên, ba cô con gái xinh đẹp và thông minh, và một ngôi nhà hai tầng ấm cúng, sẵn sàng đón khách nằm trên một khu đất mênh mông nhiều cây cối. Nhưng mấy năm trước hai vợ chồng Craigs đã chịu một bi kịch mà chỉ các bậc cha mẹ mới có thể thấu hiểu.

Một buổi tối khi mặt trời vừa lặn, cô con gái mười tám tuổi của họ, Sarah Elizabeth, lái xe đi không xa nhà. Cô đi đón một người bạn để động viên nhau trước cái chết đột ngột của một bạn cùng lớp. Cô về muộn, và không gọi điện thoại về nhà. Ðúng lúc đó bà Crystal Craig nghe còi báo động vang lên cách nhà họ một dãy.

Bà choáng váng khi biết con gái bị thương nặng vì tai nạn xe. Sarah đã dừng xe tại giao lộ gần nhà. Bị chói vì ánh hoàng hôn màu cam, không thấy một chiếc xe tải đang tiến đến từ bên trái, cô lao xe thẳng vào hướng đi của nó.

Một trong hai người đi trên xe, Lydia Guntharp, mười bảy tuổi, thiệt mạng. Sarah gần như hấp hối, nhưng những lời cầu nguyện và sự có mặt kịp thời của gia đình đã níu cô trở lại với cuộc sống, nhưng không còn trọn vẹn ý thức nữa. Ngày cô ra viện đúng là một ngày vui. Nhưng giờ đây, từ một sinh viên cực kỳ thông minh trước khi gặp tai nạn, Sarah Elizabeth phải nằm liệt giường trong nhà nhiều năm, tất cả dự định và hy vọng vào đại học dường như đã tiêu tan. Sự hồi phục của cô diễn ra chậm đến sốt ruột, nhưng có một người luôn ở cạnh cô vào những buổi tối, đó là bố cô.

Khi lao vào điều tra vụ án Corbin, Danny Craig đi làm mỗi cuối tuần với tư cách là biện lý của hạt Richmond, nhưng mỗi đêm ông ngồi cạnh giường Sarah, nói chuyện với con, đọc sách, thỉnh thoảng làm công việc giấy tờ. Ðến năm 2006, cô đã có thể đáp lại các câu hỏi bằng cách ngọ nguậy chân phải, và mẹ cô biết màu sắc nào hay bài hát nào Sarah ưa thích.

Là những con chiên Công giáo ngoan đạo, vợ chồng Craigs không than khóc về những mất mát gia đình phải gánh chịu, mà tiếp tục nuôi giữ hy vọng về một tương lai tốt đẹp cho Sarah Elizabeth.

Không chắc bọn tội phạm mà ông điều tra và sau này giáp mặt trước tòa được biết đến một cuộc sống khác nhân hậu của Danny Craig. Phải quen biết rõ một ai thì ông mới kể về con gái mình.

***

Scott Peebles hội ý với Danny Craig, các Phụ tá Biện lý Jason Troiano, và Parks White, để trình bày vụ án và giải thích mọi lý do khiến anh tin chắc rằng Bart Corbin đã bắn chết Dolly Hearn.

Mọi người trong Văn phòng Biện lý hạt nhất trí rằng đã đến lúc đưa vụ án này ra trước đại bồi thẩm đoàn. Danny Craig lược ghi những yếu tố đáng chú ý chứng tỏ Bart Corbin là kẻ phạm tội:

Chia tay

Cách ứng xử như tội phạm

Xâm nhập gia cư bất hợp pháp

Trộm con mèo

Xịt thuốc tóc vào dung dịch ngâm kính sát tròng

Trộm hồ sơ

Những thứ anh ta chọn đánh cắp, ví dụ, “Bộ dạ phục ưa thích của Dolly”

Sự thú nhận trong im lặng qua băng ghi âm

Biết được khẩu súng qua các lần xâm nhập gia cư bất hợp pháp

Ðến các căn hộ láng giềng

Hiện diện chiếc xe của bị cáo

Biển số xe không gắn ở xe

Ðứng “như trời trồng” sau buồng tắm trong khi Sandra L. ở đó

Tin nhắn ghi âm để cho thấy chứng cứ ngoại phạm

Về sau thú nhận sự hiện diện

Tác động của sự thú nhận (sau này) của anh ta - anh ta dựng chứng cứ ngoại phạm

Những người vô tội không dựng chứng cứ ngoại phạm

Dolly đang chuẩn bị thức ăn cho kỳ nghỉ cùng gia đình

Phụ nữ bị bắn vào đầu - bất thường đối với tự sát

Ðường đạn đạo đặc trưng - những chỗ bị hủy hoại ở đỉnh thân não

Chứng cứ vết tóe máu

Không có máu trên báng súng

Xét nghiệm vết thuốc súng âm tính (không thuyết phục như một sự kiện tách biệt)

Vết thương lập tức gây mất năng lực

Dolly sợ hãi bị cáo - sự kiện hộp đêm Tip-Top

Bị cáo đến căn hộ Jon Everett lúc nửa đêm

Lấy lại súng riêng sau “vụ tự sát”

Ðó không phải là bản liệt kê chứng cứ và tình tiết quá dài để gợi ý đây là vụ cố sát thay vì tự sát, nhưng nó khá đủ để nhắc Danny Craig nhớ tới vụ án điều tra Bart Corbin. Mỗi cụm từ và và mỗi hậu quả đều chứng tỏ anh ta là kẻ sát thủ khôn ngoan, điên cuồng, có trù tính trước. Và, ơn Chúa, họ vẫn còn những nhân chứng hậu thuẫn cho các chứng cứ. DeWayne Piper và Scott Peebles là một đội điều tra lý tưởng.

Craig cảm thấy đại bồi thẩm đoàn Augusta sẽ có đủ những ẩn số để cân nhắc, và ra lệnh bắt Bartton Corbin vì tội bắn chết Dorothy Carlisle Hearn.