Chương 31 NGÀY 23 THÁNG 12, NĂM 2004-NGÀY 24 THÁNG 3, NĂM 2006-
BART ĐANG NGỒI TRONG NHÀ GIAM hạt Richmond ở Augusta, vì cáo buộc cố sát Dolly Hearn. Có gì đó hơi trớ trêu vì cả Danny Porter và Danny Craig đều cảm thấy rằng hạt Gwinnett có những lý lẽ mạnh mẽ hơn để tống đạt cáo trạng tội giết người. Nhưng chỉ mới mười tám ngày kể từ vụ án mạng của Jenn, và cuộc điều tra của Porter chỉ mới bắt đầu; họ có nhiều hướng để điều tra trước khi đúc kết.
Các điều tra viên hạt Gwinnett có cả núi chứng cứ tình tiết, nhưng họ cần theo dõi những động thái của Corbin sau khi anh ta chạy xe từ nhà Kevin Lyttle vào rạng sáng ngày 4 tháng Mười hai. Họ chưa tìm được những nhân chứng thực sự nhìn thấy anh ta trước lúc anh ta xuất hiện tại nhà cậu em Bobby. Steve Comeau tin chắc anh đã nghe tiếng xe tải của Bart chạy xuôi xuống đường Bogan Gates. Nhưng đó chỉ là giả định.
Comeau cho rằng đó là Bart và chắc anh ta đã uống hơi quá chén. Ai có thể là người quẹo xe vào lối vào nhà vợ chồng Corbin và ở lại đó hơn ba mươi phút ngoài anh ta. Comeau nhớ không có ai khác trên đường vào giờ đó. Không ai khác trong khu vực của họ lái chiếc xe tải Chevy 350 mã lực và hai ống bô.
Làm thế nào các điều tra viên có thể xác định Bart có mặt trong nhà riêng của anh ta vào thời điểm sống còn đó?
Một thành viên trong đội của Jack Burnette, Russ Halcome, có một ý tưởng về chuyện đó, nhưng trước hết anh phải kiểm tra lại Jenn và Anita Hearn đã trao đổi thư từ như thế nào.
Halcome, một trong những chuyên gia kỹ thuật pháp y hàng đầu trong văn phòng Biện lý, thảo hai lệnh khám xét cho phép các cảnh sát điều tra không chỉ xét nhà Corbin trên Ngõ Bogan Gates mà còn thu giữ cái máy tính ở đó.
Halcome có một “phòng khám nghiệm máy tính” trong văn phòng Biện lý hạt Gwinnett. Mỗi khi khởi sự đánh giá một máy tính khả nghi trong một vụ điều tra, trước hết anh nghiên cứu thùng máy, nơi chứa ổ cứng và các bộ phận máy tính khác. Anh tìm các dấu hiệu cho thấy có người sục sạo vào máy gần thời gian đó, và có thể đã tìm cách chỉnh sửa các bộ phận máy tính. Có con ốc nào bị đổi hoặc bị thay thế? Ðiều đó sẽ cho thấy ổ cứng đã bị tháo ra lắp vào, hay thậm chí có một dụng cụ điện từ đã được đưa vào trong máy. Trong trường hợp này, không có ổ cứng nào cả, nhưng Halcome đã phát hiện ra vị trí trước đó của nó dựa vào dấu vết của bụi.
Thật chán khi nhìn vào thùng máy trống không, nhưng vẫn thường có những con đường để đi quanh những bức trường trống như vậy, và Halcome đã gặp may. Một, hai ngày sau, phóng viên báo Atlanta Journal-Constitution viết một bài phóng sự về khoa giám định máy tính, một công cụ điều tra mới - nhưng mạnh mẽ. Ở Atlanta ai cũng biết rằng thư điện tử có liên quan gì đó trong việc điều tra Jenn Corbin, và phóng viên đó dùng vụ án Corbin như một ví dụ cho thấy các thám tử đã áp dụng kỹ thuật giám định máy tính như thế nào. Thật là tình cờ đối với Russ Halcome.
“Tôi nhận được một cú điện thoại vào đầu tháng Một từ một anh chàng đã đọc bài báo đó,” Halcome nhớ lại. “Anh ta hỏi tôi có quan tâm đến thứ gì nằm trong ổ cứng máy tính của vợ chồng Corbin không.”
Nén nỗi phấn khích, Halcome trả lời ngắn gọn, “Có chứ”.
Người gọi đến là chuyên viên máy tính ở Norcross, từng sục sạo ổ cứng mà Bart nhờ đến anh.
“Tôi tình cờ có một bản sao lưu cái ổ cứng mà Bart Corbin đem tới,” anh nói. “Tôi thường sao lưu ổ cứng và làm việc trên bản sao đó.”
Bart bảo anh chuyên viên máy tính này rằng anh ta đang nộp đơn xin ly dị vì vợ anh ngoại tình trên Internet. Cô ấy đã in ra một số thư điện tử gởi đến từ nhà cung cấp Bell South, nhưng anh ta bảo không tìm được cái nào từ sau tháng Chín. Anh ta bảo đã phát hiện cô ấy có một trương mục email Yahoo, nhưng không biết tên đăng nhập hay mật khẩu của cô ấy. Nhưng anh biết cô viết thư cho một người tên là “Chris” hoặc “Christopher” có địa chỉ email là... Corbin muốn có bản sao các thư điện tử và tin nhắn trên mạng có thể đang nằm trong ổ cứng.
Anh chuyên viên máy tính kể với Halcome rằng Bart Corbin quay lại vào ngày 8 tháng Mười hai, chín ngày sau khi anh gởi ổ cứng. Anh ta quay lại “vội vàng và bực dọc,” đòi lấy đồ ngay lập tức. Anh chuyên viên máy tính cho biết đã đưa lại cho anh ta, nhưng vẫn còn bản sao lưu các nội dung trên ổ cứng đó. Anh chưa có thời gian để hủy.
Halcome không còn giấu được sự hào hứng nữa, “Anh ở đâu? Tôi sẽ đến ngay bây giờ.”
Anh chuyên viên không rõ nên làm gì, nên hỏi liệu anh có thể nói chuyện với luật sư trước được không. Tuy không thích chờ đợi, Russ Halcome vẫn nói, “Ðược chứ.”
Theo lời khuyên của luật sư, anh chàng nhà nghề về máy tính đề nghị văn phòng Biện lý gởi cho anh một văn bản chính thức, yêu cầu chứng cứ. Phụ tá Biện lý Tom Davis viết ngay một trát tòa, và Halcome xuất trình, rồi lấy cái ổ cứng về làm chứng cứ.
Russ Halcome biết rằng một khi ổ cứng không còn trong máy tính của vợ chồng Corbin, Jenn sẽ mất con đường chủ yếu để liên lạc với Anita Hearn, vì cô đã mất kết nối Internet. Tuy nhiên, máy PlayStation II của cô có một bàn phím và trực tuyến nên Jenn có thể gởi tin nhắn trên đó, nhưng các tin nhắn đó, theo quy định khi thiết kế, phải thật ngắn.
Trong những ngày cuối cùng, cô đã viết hàng chục tin nhắn vài dòng cho Anita, và ở cách xa tám trăm dặm, Anita đã gần như là một “nhân chứng” vụ án mạng của Jenn. Họ gởi tin nhắn và điện thoại cho nhau suốt buổi tối ngày 3 tháng Mười hai.
Và rồi, đột nhiên, Jenn không xuất hiện nữa. Không còn trên PlayStation. Không còn trên điện thoại di động.
Ðiện thoại di động là một trong những nguồn thông tin dồi dào nhất để các chuyên gia kỹ thuật hình sự khai thác. Thủ tục điều tra thông thường là xác định nghi phạm có điện thoại di động hay không. Nếu anh ta có, các thám tử muốn xem danh bạ điện thoại. Halcome đã nhiều lần tiếp xúc với các công ty điện thoại, và điền vào các phiếu yêu cầu báo cáo thông tin “chi tiết cuộc gọi”.
“Chúng tôi tìm các cuộc gọi đến và gọi đi,” anh giải thích. “Trong vụ án này, các điều tra viên đầu tiên đã nhận dạng được một vài số điện thoại di động.”
Kế đó Russ Halcome kiểm tra việc sử dụng điện thoại di động của Bart Corbin, và hài lòng biết Corbin là một tay nghiện điện thoại di động. Từ ngày 1 tháng Mười hai đến ngày 22 tháng Mười hai, lúc bị bắt giam theo lệnh của hạt Richmond, Bart đã thực hiện 851 cuộc gọi trên điện thoại di động của mình. Sáu mươi lăm cuộc trong số đó rơi vào hai ngày 4 và 5 tháng Mười hai. Corbin rõ ràng cảm thấy trần trụi nếu không có điện thoại di động, và nỗi ám ảnh của anh ta về nó đã không ngừng gia tăng trong mấy tháng trước. Anh đã dùng nó để theo dõi và bẫy Jenn, đồng thời để tạo ra chứng cứ ngoại phạm cho mình.
Giờ đây Halcome chợt có ý nghĩ trong đầu rằng gậy ông có thể đập lưng ông. Ðiện thoại di động của Bart có thể được sử dụng để lần theo các hoạt động của anh ta nữa. Theo dõi những dấu vết của anh ta đòi hỏi sự nghiên cứu và liên kết, nhưng Halcome là người thích những thách thức trong mỗi vụ án mới.
“Cả đời tôi chưa phải làm việc ngày nào,” anh nói vui. “Nghề này đầy lý thú.”
Bây giờ Halcome tập trung vào những cuộc gọi di động của Bart Corbin, lập bản đồ phủ sóng các cuộc gọi của anh ta. Hầu hết mọi người không để ý các tháp điện thoại di động mọc lên khắp nước Mỹ như những bộ xương kim loại. Và những cái tháp đó gần như có mặt ở khắp nơi, phát tín hiệu nối kết các mạng lưới không dây của chúng ta. Có thể tìm trong mạng lưới này hồ sơ điện đàm, nhưng chúng còn có thể được sử dụng để lập bản đồ sự di chuyển của những người thực hiện các cuộc gọi di động đó. Về mục đích này, điện thoại di động thực sự chính xác hơn nhiều so với điện thoại hữu tuyến thông thường tại một địa điểm.
Có trong tay danh sách các cuộc gọi điện thoại của Bart, Halcome khởi sự công việc. Anh tin mình có thể lập được bản đồ cho thấy chính xác Bart Corbin ở đâu vào từng thời điểm cụ thể. Tất cả điều đó tùy thuộc vào việc anh ta sử dụng điện thoại di động thường xuyên thế nào, và với sáu mươi lăm cuộc gọi do anh ta thực hiện ngay trước và sau vụ sát hại Jenn Corbin, Halcome có thêm nhiều thông tin hơn. Anh chia sẻ những phát hiện với Jack Burnette và Biện lý Danny Porter.
“Khi định vị được anh ta - ở quán Wild Wing Café, và sau đó ở nhà Kevin Lyttle - chúng tôi lập ra bản đồ các tháp phát sóng, và vẽ bản đồ để lần theo hành trình và thời điểm của anh ta trong đêm 3 và 4 tháng Mười hai,” Halcome giải thích. “Mấy người ở Nextel cho tôi một chìa khóa - hay một mật mã - để tìm ra những địa chỉ cụ thể, những khu vực, kinh độ, và vĩ độ. Rồi tôi đưa thông tin đó vào phần mềm Ðường phố và hành trình của Microsoft. Và thế là nhìn thấy Bart Corbin đang lái xe băng qua những thành phố nhỏ ở hạt Gwinnett.
“Chúng tôi có thể thấy đường Hamilton Road nối liền các thành phố.”
“Tôi thường xuyên ôm điện thoại di động, nghĩ tới danh sách những việc cần làm trong khi đang chạy xe. Rõ ràng Bart cũng làm đúng như thế.”
Russ Halcome lưu các bảng tính vào đĩa máy tính, sau đó anh đọc tất cả báo cáo của các điều tra viên đồng nghiệp, và từ hồ sơ Cảnh sát hạt Gwinnett mà Marcus Head đã soạn. Anh đọc tất cả lời khai của nhân chứng. Tất cả đều lần về phần đầu của buổi tối đó. Các cuộc gọi của Bart đều nhắm vào các tháp sóng ứng với các địa chỉ anh ta khai đã có mặt.
Halcome đã sẵn sàng xác nhận tại phiên tòa xử Corbin rằng bị cáo đúng là đã có mặt trong quán Wild Wing Café và mua cà phê ở Wal-Mart trên đường đến nhà Lyttle, và, sau cùng, sau 3 giờ sáng, tại một tháp sóng gần nhà Bobby, em trai anh ta.
“Nhưng không thể có chuyện anh ta ở nhà Bobby sớm như anh nói được,” Russ Halcome vạch rõ. “Ðiện thoại di động của anh ta phát vào một tháp sóng gần nhà anh ta ở Buford - rất gần với thời điểm chúng ta cho rằng Jenn bị bắn - ngay sau khi Steve Comeau nghe những tiếng động mà anh ấy nghĩ là chiếc xe tải nhỏ của Bart chạy trên đường. Anh ta đã thực hiện một vài cuộc gọi hướng vào tháp sóng gần đường Bogan Gates nhất.”
Nghĩ rằng mình thông minh hơn các cảnh sát điều tra, Bart Corbin không biết rằng anh đã để lại sau lưng mình một vệt những tín hiệu điện thoại phát vào các tháp sóng, những tín hiệu cho thấy anh đã ở trong khu vực nhà của mình vừa đủ thời gian để giết người vợ vốn chỉ muốn thoát khỏi anh. Trong thực tế, một trong những cú điện thoại gọi đi được thực hiện lúc 1g58 sáng.
Liệu Russ Halcome có thể giải thích tỉ mỉ các khía cạnh kỹ thuật trong cách anh lần theo dấu vết Bart Corbin cho bồi thẩm đoàn hiểu không? Anh nghĩ bồi thẩm đoàn vụ án O. J. Simpson ắt đã thấy khó hiểu thế nào khi các công tố viên tìm cách giải thích về DNA cho họ. Ðiều mà Halcome thấy hoàn toàn rõ ràng có thể khó hiểu đối với những người không có chuyên môn trong bồi thẩm đoàn.
Nhưng chứng cứ này đủ để trình ra đại bồi thẩm đoàn ở hạt Gwinnett và lập cáo trạng mà Danny Porter và Marcus Head cùng các nhóm hỗ trợ của họ hết sức mong muốn.
Vào ngày 5 tháng Một, 2005, một tháng sau cái chết của Jenn Corbin, cáo trạng của đại bồi thẩm đoàn về đến hạt Gwinnett. Barton Thomas Corbin chính thức bị kết án một tội danh giết người với ác tâm, một tội danh cố sát nghiêm trọng, và một tội danh sở hữu vũ khí trong khi phạm tội nghiêm trọng. Tội nghiêm trọng đó là sát hại Jenn.
Thẩm phán Tòa Thượng thẩm Melodie Snell Conner đã ký lệnh bắt khẩn cấp nhằm bảo đảm kiểm soát được Corbin vì biết đâu anh ta trả tiền để được tại ngoại ở Augusta. Bây giờ anh ta sẽ đối mặt với hai phiên tòa ở hai hạt, nhưng không ai biết được địa phận pháp lý nào sẽ tiến hành trước. Thẩm phán Conner tự rút lui, xin được thay thế. Lý do của bà không phải - như một số người nghĩ - do bà cùng học trung học với Bart ở Snellville, mà đúng hơn là do bà đã lấy bằng chứng trong vụ án Corbin và đã ký một trong những lệnh sớm nhất khám xét ngôi nhà ở Bogan Gates.
Debra Turner sẽ là thẩm phán kế tiếp giám sát vụ việc liên quan đến Bart Corbin.
Ngay trước khi có cáo trạng của hạt Gwinnett ở Lawrenceville, Bart Corbin đã thuê hai luật sư hình sự hàng đầu ở Georgia, Bruce Harvey và David Wolfe ở Atlanta. Hai luật sư từng làm việc với nhau trước đây, và rất thành công. Ngay lập tức họ ra tay trước, xin một lệnh hết sức bất thường từ thẩm phán. Họ yêu cầu dời các phiên thẩm vấn của đại bồi thẩm đoàn ra khỏi hạt Gwinnett, gợi ý rằng sự bão hòa về truyền thông ồ ạt thời gian qua có thể gây định kiến hoặc ngược lại làm hỏng thanh danh các thành viên đại bồi thẩm đoàn. Mặc dù động thái này không được phê duyệt, Thẩm phán Turner đã ra lệnh khóa nguồn thông tin. Không mấy ai nghi ngờ về sự cần thiết của biện pháp này. Greta Van Susteren, 48 giờ, Dateline, People, các tuần báo lá cải, và vô số phóng viên đang nóng lòng tập trung vào từng tình tiết mới của những tội ác mà Bart Corbin bị các buộc. Lệnh khóa nguồn thông tin của Turner đã ngăn chặn dòng chảy thông tin, và giới báo chí đã nhìn thấy những cánh cửa ít nhất đã bị khép lại. Dĩ nhiên, bực dọc nhất là những người đang săn tìm những lời phát ngôn và tin tức nóng sốt mà không ai khác có.
Bruce Harvey và David Wolfe rất giỏi pha trò để thu hút sự chú ý. Wolfe nguyên là nghệ sĩ hài độc diễn với mái tóc hoa râm dày buông xuống cổ. Harvey để tóc đuôi ngựa, dưới tay áo và trên cổ lộ ra những hình xăm. Ông nổi tiếng vì những hành vi cường điệu cảm xúc tại các phiên tòa, và những người am tường dự khán phiên tòa đang nóng lòng muốn thấy Harvey sẽ làm gì để tranh biện cho các thân chủ của mình. Có lần Harvey đại diện cho một cựu vũ công trong một phiên tòa xử tội tống tiền ở tòa án liên bang, ông cởi áo vét và xoay tít khi ông trình diễn một điệu vũ giễu nhại trước bồi thẩm đoàn. Trong một phiên tòa khác, ông giật bay cái cà vạt và đứng tư thế của võ sĩ quyền anh nhắm vào công tố viên. Ông thẩm phán khó chịu thấy chẳng có gì khôi hài trong việc đó cả. Harvey nói ông có những động tác như vậy là do thiếu ni-cô-tin vì ông đang cố gắng bỏ hút thuốc. Hành vi đó khiến ông bị tạm giam vì tội xúc phạm tòa.