← Quay lại trang sách

Chương 1311 Đặt mình trong dòng nước xiết (2)

Tôi định theo dõi cô gái kia, nhưng hai lần đều thất bại."

"Với cả, buổi đêm cách đây hai hôm Tử tước Stratford đột nhiên ra ngoài, không biết đã đi đâu, tôi không đuổi kịp."

Người đàn ông đeo mặt nạ vàng "ừm" một tiếng, hỏi sâu thêm về các chi tiết, còn Hugh dựa theo tình huống cụ thể mình thấy lúc ấy, trả lời từng việc một, chỉ giấu đi hai chuyện là mình đã gặp mặt Shermane trong thùng xe và đi theo Tử tước Stratford cả một đường đến kho hàng kia.

"Không tệ, sự kiên trì của cô đã có thu hoạch đáng kể." Người đàn ông đeo mặt nạ vàng khẽ gật đầu, dường như không hề nghi ngờ những gì Hugh nói.

Hắn hít một hơi, nói tiếp:

"Có chuyện này, công trạng của cô lại tăng thêm khá nhiều."

"Thẳng thắn mà nói, nếu cứ tiếp tục thế này, chẳng bao lâu nữa cô có thể góp đủ cống hiến đổi lấy ma dược danh sách 6. Nhưng trước đó chắc chắn sẽ có một lần xét duyệt tư cách nghiêm ngặt, mà với thân phận của cô, ha ha, không cần nghi ngờ, tôi rất rõ thân phận của cô, tất nhiên là không thể thông qua được xét duyệt."

"Thật ra, cô không cần phải tìm kiếm chân tướng. Tôi biết, đây chính là động lực khiến cô kiên trì với nhiệm vụ liên quan đến Tử tước Stratford, nhưng đề nghị của cá nhân tôi là, hãy từ bỏ những chuyện liên quan đến phương diện này đi."

"Với danh sách và năng lực hiện giờ của cô, đã đủ mang lại cuộc sống tốt đẹp cho mẹ và em trai cô. Yên tâm, sẽ không có ai đến gây chuyện với các cô đâu."

"Còn nếu cô vẫn muốn kiên trì, tôi không thể bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện gì."

Tuy Hugh đã sớm đoán được những lời này, nhưng khi chính tai nghe thấy, trong lòng vẫn khó tránh khỏi dâng lên chút dao động và cảm xúc, miệng thốt lên:

"Rốt cuộc anh là ai?"

"Tôi chỉ là một người phi phàm danh sách trung bình thường thôi." Người đàn ông đeo mặt nạ vàng kia mỉm cười đáp: "Có lẽ cô không biết, chức vị thị vệ trưởng cung điện này cũng có quyền lực tương ứng ở MI9, tương đương với phó ban phụ trách các việc liên quan đến hoàng gia. Lúc cha cô còn sống, tôi chính là cấp dưới của ông ấy, từng nhận được sự trợ giúp của ông ấy ở nhiều phương diện. Sau khi ông ấy mất, tôi không hề phạm sai lầm cũng không biết bất cứ chuyện bí mật gì bị gạt ra khỏi quyền lợi trung tâm của MI9. Cô xem, ha, tôi chỉ có thể phụ trách đám nhân viên tình báo bên ngoài như các cô thôi."

Nói tới đây, người đàn ông đeo mặt nạ vàng thở dài.

"Cha cô đã giúp đỡ tôi rất nhiều, cho nên sau khi tôi nhận ra cô, đã cố ý cho tôi trở thành nhân viên tình báo cấp dưới, nằm trong phạm vi quyền hạn của mình, mang đến một ít trợ giúp cho cô. Nhưng tôi có gia đình của mình, có cuộc sống của mình, không thể nào làm chuyện quá nguy hiểm, gánh vác nhiệm vụ quá phiêu lưu vì cô được."

"Cho nên, tiếp theo tôi sẽ lấy một phần phối phương ma dược "Thẩm Phán", sau này cô không cần phải tích lũy công huân, tìm kiếm tấn thăng nữa, hãy đổi một vài thứ khiến cuộc sống tốt hơn đi. Còn việc riêng tư thầm kín cô định là thế nào tôi không biết, cũng không muốn biết."

Hugh nghe mà thất thần, đôi môi mấp máy một hồi mới nói:

"Cha tôi, ông ấy rốt cuộc là người thế nào?"

Người đàn ông đeo mặt nạ đáp lại với giọng thổn thức:

"Ông ấy là một quý tộc chân chính, anh dũng, cao thượng, liêm chính, nhưng ông ấy cũng không phải là người hoàn hảo, đôi lúc cũng bốc đồng, vội vàng, dễ nổi giận..."

Hugh yên tĩnh lắng nghe, vốn định hỏi gì đó, nhưng cuối cùng khi nói ra khỏi miệng lại chỉ là:

"Cảm ơn."

"Trở về đi, sau khi lấy được phối phương "Thẩm phán", tôi sẽ để lại tin tức cho cô tới gặp." Người đàn ông đeo mặt nạ vàng phất tay nói.

Đợi bóng lưng Hugh hoàn toàn biến mất khỏi đầu ngõ, người đàn ông đeo mặt nạ vàng đang định xoay người, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói mơ hồ.

"Cô ta đang nói dối."

"Lúc ấy cô ta đã theo dõi Tử tước Stratford đến gần nơi xảy ra vụ án, đây là chuyện có thể xác minh."

Người đàn ông đeo mặt nạ vàng im lặng một lát, nói với bóng đen bên cạnh:

"Có lẽ cô ấy chỉ lo sẽ dẫn đến sự hoài nghi."

"Với danh sách của cô ấy, làm sao đánh bại được Tử tước Stratford? Hơn nữa, không phải đã nói Tử tước Stratford còn mang theo một vật phong ấn cấp "1" sao?"

"Tôi tin khả năng lớn là cô ấy cũng không dám đến gần, bằng không, cô ấy không thể sống sót được!"

Giọng nói hơi mơ hồ kia đáp lại:

"Bất kể thế nào, một khi đã xuất hiện điểm đáng ngờ thì phải điều tra thêm một bước. Chuyện sau này anh đừng hỏi thêm nữa."

Bên ngoài con ngõ nhỏ, Hugh đang lặng lẽ đi dọc theo hàng đèn đường khí gas.

Vừa rồi cô cố ý không nói mình đã theo đuôi Tử tước Stratford, không phải là vì muốn giấu diếm, xóa bỏ hiềm nghi, hay là sợ rước phải phiền toái, mà mục đích thực sự lại trái ngược hoàn toàn.

Trước buổi tụ hội Tarot lần này, phương án mà cô dự định là nói mình theo dõi Tử tước Stratford đến bên ngoài một kho hàng nào đó ở khu cảng, bị một cơn lốc xoáy khủng khiếp đột nhiên bốc lên dọa chạy mất, như thế càng có sức thuyết phục hơn, dễ làm người ta tin tưởng hơn, khó bị nghi ngờ hơn. Nhưng sau khi biết ngài "Thế giới" Hermann Sparrow cũng cảm thấy hứng thú với chuyện này, cô đã lặng lẽ thay đổi ý định, quyết định làm cho lời lẽ của mình có chỗ khiến khác phải nghi ngờ.

Cô cảm thấy với cấp bậc của mình, muốn điều tra rõ ràng bí mật của quốc vương có lẽ phải mất ba năm, năm năm, thậm chí là lâu hơn, hoặc là vĩnh viễn không có hi vọng, mà mượn năng lực của "Thế giới", chưa biết chừng lần này có thể thành công.

Thế là cô bằng lòng nhận lấy mạo hiểm, đặt mình vào trong dòng nước xiết.

Mà hôm nay trước khi tới gặp người đàn ông đeo mặt nạ vàng của MI9 kia, Hugh đã cầu nguyện ngài "Kẻ Khờ", nhờ ngài ấy chuyển suy nghĩ của mình tới "Thế giới" Hermann Sparrow.

Phía trên sương mù xám vô biên vô hạn, trong cung điện rộng lớn xa xưa.

Klein một tay cầm "Chữ thập vô ám", một tay nắm "Quyền trượng Hải Thần", đang thông qua ngôi sao đỏ thẫm đại diện cho "Thẩm Phán" nhìn chăm chú vào thế giới hiện thực.

Trong thị giác linh tính của anh, sâu trong con ngõ nhỏ tối tăm kia, ngoại trừ tiểu thư Hugh có dáng người không cao và nhân viên MI9 đeo mặt nạ vàng kia, thì vẫn còn một người khác ẩn nấp.

Đây là một người đàn ông chưa đến ba mươi, tướng mạo không có gì đặc biệt, thuộc về dạng người phía bắc Ruen khá điển hình. Hắn không những hòa vào bóng đêm, mà còn mang theo một tính chất đặc biệt khiến người ta dễ dàng bỏ qua. Nếu không phải đang ở phía trên sương mù xám, có được tầm nhìn chân thật, Klein nghi ngờ cho dù mình có mặt ở đó, cũng không thể nào phát hiện ra được người này từ trước, phải đến khi đối phương có động thái nhất định, mới có thể dựa vào trực giác linh tính mà phác họa ra hình ảnh tương ứng trong đầu.

"Trốn trong bóng tối cộng thêm Ẩn thân tâm lý học? Một nửa dựa vào vật phẩm, một nửa dựa vào danh sách... Kết hợp với những thứ khác, đây không phải là một vị Bán Thần...

"Cũng đúng, trong mắt bè phái của quốc vương, tiểu thư Hugh chỉ là một danh sách 7, còn không có vật phẩm thần kỳ nào, nếu chuyện của Tử tước Stratford thực sự liên quan đến cô ấy, thì sau lưng cô chắc chắn tồn tại một người hỗ trợ, thậm chí là một thế lực. Trong tình huống mạch nước ngầm đang chảy mãnh liệt như hiện nay, trực tiếp cử một vị Bán Thần biết quá nhiều đến điều tra, rất có khả năng sẽ rơi vào cạm bẫy, mà để một Bán Thần không rõ ngọn nguồn lắm ra mặt, thì xác suất lớn tin tức sẽ rơi vào chỗ ba giáo hội lớn, khiến họ làm chủ việc điều tra...