Chương 1312 Hành giả giấc mơ
Cứ thế, một vị danh sách 5 hoặc danh sách 6, đáng tin cậy, nhưng vì hạn chế về cấp bậc mà không thể biết quá nhiều bí mật, chính là sự lựa chọn tốt nhất..." Klein lặng lẽ tư nói, bỏ qua suy nghĩ dùng thân phận Hermann Sparrow "Truyền tống" tới bắt người.
Việc này tạm thời không thu được tin tức hữu dụng nào!
Anh quyết định kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi mọi chuyện xuất hiện sự thay đổi.
Đương nhiên, Klein cũng không thể nào cứ ở phía trên sương mù xám theo dõi mãi được. Nếu làm thế, cơ thể trong thế giới hiện thực của anh nằm trong trạng thái không được bảo vệ thời gian dài sẽ không chịu nổi một chút bất trắc. Vì thế, anh chế tác ra một loạt bùa chú, giao cho đám thành viên hội Tarot "Thẩm Phán", "Ma thuật sư", bảo họ một khi phát hiện ra tình hình bất thường, thì lập tức kích hoạt bùa chú, sau đó có thể nhận được sự viện trợ của "Thế giới".
Cách này so với việc trực tiếp tụng niệm tôn danh "Kẻ Khờ", nhờ ngài ấy "truyền lời" còn nhanh và ngắn gọn hơn!
Đây là linh cảm mà Klein nảy ra sau khi nhận được "Huy hiệu Đêm Tối" từ Arianna - thủ lĩnh khổ tu sĩ giáo hội Đêm Tối, cách này tương đương với một nghi thức cố định hóa, chỉ định thẳng đến bản thân mình. Từ góc độ thần bí học mà nói, nguyên lý cũng không phức tạp lắm, điểm khó khăn khi thực hiện chỉ là vị được chỉ định kia phải nhận được tin tức từ xa và đưa ra lời hưởng ứng. Nói cách khác, nếu hạn chế ở trong một khu vực nhất định, thánh giả danh sách 3 có thể thực hiện được, nhưng nếu không bị hạn chế thì phải là cấp bậc Thiên sứ.
Hermann Sparrow là một Bán Thần vừa tấn thăng, có thể khiến bùa chú hữu hiệu là vì lúc chế tác anh sử dụng tôn danh và phù hiệu tương ứng với "Hải thần" Cavitewa, mà "Hải thần" lại dựa vào sương mù xám để bản thân hưởng ứng với toàn thế giới.
Việc này nghe thì có vẻ phức tạp, nhưng nói một cách đơn giản chính là Klein đang dựa hơi địa vị của thân phận khác của mình.
Về phần tài liệu của số bùa chú đó, dùng thiếc là chính, cực kỳ dễ dàng và rẻ mạt.
...
Khu vực cầu Backlund, Hugh đút hai tay vào túi áo jacket màu nâu, trông có vẻ thản nhiên bước chậm đến đầu đường.
Từng ngọn đèn đường khí gas có khoảng cách khá xa ở hai bên rọi xuống, cô mang theo vẻ mặt khá bình tĩnh, nhưng tinh thần bên trong lại vô cùng căng thẳng.
Hai bàn tay trong túi áo cô, một bên thông qua khe hở chạm vào cán của con "Dao lạnh lẽo", một bên thoáng dùng sức nắm chặt lấy bùa chú làm bằng thiếc trắng.
Đó là "Bùa hộ mệnh triệu hồi" mà "Thế giới" Hermann Sparrow cung cấp.
Đi một mạch về phía trước, vòng qua vài con đường, Hugh từ đầu đến cuối đều không đợi được cuộc tập kích, màn đêm vẫn tĩnh mịch như vậy.
Lúc đầu cô lo lắng bè phái quốc vương sẽ trực tiếp thông qua các tổ chức chính phủ như MI9 bắt lấy mình, lôi về điều tra. Nếu là vậy thì triệu hồi Ngài "Thế giới" cũng chỉ khiến đối phương rơi vào tình cảnh cực kỳ lúng túng và nguy hiểm, chẳng khác nào coi toàn bộ thế lực chính phủ ở Backlund là kẻ địch. Nhưng sau đó cô lại hiểu ra việc này sẽ không xảy ra, bởi vì như thế sẽ khiến sự tồn tại của mình hiển hiện ra trong mắt ba giáo hội lớn, đến lúc đó người chủ đạo điều tra tất nhiên không phải là bè phái quốc vương trong MI9.
Việc điều tra chắc chắn sẽ được tiến hành âm thầm, người ra mặt thậm chí còn không phải là người của quân đội... Ừm, họ vẫn đang quan sát, sợ mình là mồi nhử? Ngài "Thế giới" từng nói việc có thể tự mình giải quyết thì đừng làm phiền đến anh ta... Hugh nhìn thoáng qua xung quanh, không dám thả lỏng, cũng không tiếp tục lang thang bên ngoài nữa, đi thẳng một mạch về rìa khu đông, vào căn nhà cho thuê.
Thẳng thắn mà nói, thật ra cô không muốn kéo Furth vào cuộc thử nghiệm mạo hiểm này, nhưng lúc ấy cả hai người đã theo dõi Tử tước Stratford, điều này có nghĩa rằng Furth cũng bị xếp vào danh sách điều tra.
Tuy Furth chỉ cần trốn ở khu đông, không thường xuyên ra ngoài, thì người của MI9 chưa chắc đã tìm ra được. Nhưng làm thế sẽ dẫn đến việc điều tra bị mở rộng ra, việc trong quá khứ, họ hàng bạn bè và đối tượng trao đổi thư từ chắc chắn cũng sẽ bị điều tra một lượt, dễ ảnh hưởng đến người khác. Hơn nữa, hai người nếu chia ra trốn, không ở cùng một chỗ, thì mùi của mồi nhử quá rõ ràng, khó mà khiến mục tiêu mắc câu.
Sau khi được sự đồng ý của Furth, cuối cùng Hugh quyết định sẽ cùng bạn thân đối diện với những diễn biến tiếp theo.
Hugh mở cửa vào nhà, vừa tháo mũ lưỡi trai trên đỉnh đầu xuống, đã thấy Furth bỏ tạp chí khỏi tay, đứng dậy, vừa vén tóc vừa cười hỏi:
"Không bị theo dõi chứ?"
Đây là ám hiệu hai người đã giao hẹn từ trước, bề ngoài là quan tâm có bị theo dõi hay không, thực tế là hỏi có bị điều tra hay không.
"Không." Hugh nghiêm túc lắc đầu.
Furth không tiếp tục đề tài này nữa, chuyển sang tán gẫu chuyện ở khu vực gần đây không mua được lá trà ngon, đồ uống có cồn, phải đi rất xa mới có.
Bầu không khí ấm áp bình thản ấy kéo dài cho đến tận đêm khuya, hai người đi vào phòng ngủ, nằm lên giường tầng.
Sau khi ánh nến tắt đi, Hugh đang định nói gì đó, trước mắt đột nhiên xuất hiện một luồng hào quang trong vắt thần thánh.
Hào quang đó nháy mắt ngưng tụ thành một bóng người, sau lưng mọc ra mười hai đôi cánh do lửa đỏ thẫm hóa thành.
Bóng người chợt hạ xuống, từng tầng cánh chim theo đó khép lại, ôm lấy Hugh vào bên trong.
Thiên sứ chúc phúc của ngài "Kẻ Khờ"... Hugh chớp mắt hiểu ra.
Đây chính là việc khi cô liên lạc với "Thế giới" Hermann Sparrow, đã trịnh trọng cầu nguyện ngài "Kẻ Khờ". Bởi vì cô biết đối tượng mà bè phái quốc vương hợp tác ngoài giáo phái Ma Nữ thì còn có Hội Tâm lý luyện kim, mà người phi phàm con đường "Người quan sát" không những có thể thôi miên, còn có thể đi lại trong giấc mơ, phải đề phòng có người sử dụng năng lực ở cả hai phương diện này để tiến hành điều tra.
Nếu không chuẩn bị cho tốt, Hugh nghi ngờ cho dù mình bị điều tra cũng chưa chắc đã phát hiện ra việc đó, càng đừng nói đến việc thông báo cho ngài "Thế giới".
Mọi thứ nhanh chóng trở lại bình thường, Hugh mở miệng, nói với Furth nằm giường dưới:
"Ngủ ngon."
"... Ngủ ngon." Furth không phản ứng lại ngay, dường như đã sắp ngủ.
Điều này khiến Hugh biết rằng cô ấy cũng đạt được sự chúc phúc của Thiên sứ.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai người lần lượt chìm vào giấc ngủ.
Không biết qua bao lâu, Hugh đang mơ màng đột nhiên tỉnh dậy, tỉnh dậy vì biết mình đang nằm mơ.
Ngay sau đó, cô cảm thấy có một thứ như bóng đen trôi bồng bềnh trên bầu trời u ám, mà đủ loại ý tưởng nằm sâu trong đáy lòng trào ra mãnh liệt, tạo thành một giấc mơ.
Những ý tưởng này lấy sự vật mà cô có ấn tượng sâu sắc nhất làm chủ, gồm cả kho hàng đã xâm nhập vào đêm đó cùng chi tiết quá trình của Tử tước Stratford.
Hugh đầu tiên là hơi hoảng sợ, muốn tỉnh lại khỏi giấc mơ, nhưng bất kể cô cố gắng thế nào cũng không thoát được trạng thái này, hệt như sau khi mở to mắt thứ nhìn thấy chính là cảnh trong mơ.
Sau đó cô nhanh chóng bình tĩnh lại, thử khống chế các suy nghĩ kia, kết quả phát hiện việc này không khó khăn lắm.
Vì thế, những ký ức từ vụ tập kích Tử tước Stratford bị giấu đi, nhưng sau khi suy xét Hugh cố ý không làm quá sạch sẽ, mà để lại chút dấu vết.