Chương 1343 Kẻ dạo chơi tinh không (1)
Mobet nhất thời mê man, đánh giá kỹ càng Leonard thêm vài lần:
"Chẳng lẽ anh cũng có huyết mạch của gia tộc Zoroaster chúng tôi?"
"Tôi không biết..." Leonard thành thật trả lời.
Mobet lắc đầu:
"Không giống, không giống, có lẽ ông cụ đã gặp phải đả kích nặng nề nào đó, nên đã có sự thay đổi nhất định."
Điều này thì tôi biết... Leonard cân nhắc rồi nói:
"Ông cụ thiếu chút nữa bị "Kẻ báng bổ thần linh" Amon giết chết, đến giờ vẫn còn chưa bình phục."
Hiện nay "Grossel du ký" đang được đặt phía trên sương mù xám, ở bên trong đó dù có đề cập đến tên thật của mấy vị thần linh ấy cũng không sao cả, dù sao cũng không bị cảm nhận được. Cho nên, Klein, Leonard, Audrey có thể tự do nói về chuyện của Amon và Adam.
"Tổ tiên hùng mạnh khủng bố của gia tộc Amon kia thực sự tồn tại..." Giọng của Mobet bất giác nhỏ lại.
Leonard rốt cuộc nắm giữ được quyền chủ động, bắt đầu vấn đề:
"Đại quý tộc của đế quốc Solomon dường như đều rất tàn bạo tà ác, vì sao gia tộc Zoroaster lại không giống vậy?"
Mobet liếc nhìn Leonard một cái, hỏi với giọng điệu nghi hoặc:
"Cũng không tàn bạo tà ác lắm đâu..."
Hắn lập tức cầm ly rượu lên, uống ực một hớp:
"Chẳng lẽ anh còn không biết càng lên danh sách cao, xu hướng tàn bạo, điên cuồng càng thêm nghiêm trọng sao? Trong các đại quý tộc của đế quốc Solomon nhà ai mà chẳng có một vị Thiên sứ, chắc chắn sẽ khác người bình thường."
"Về phần mức độ tàn bạo tà ác, thì có liên quan đến mỏ neo đã lựa chọn và đặc điểm con đường phi phàm của bản thân. Trên phương diện này, tôi cũng không rõ cụ nội của tôi là tình huống gì, chỉ biết ông cụ rất hòa nhã với chúng tôi, ngôn hành cử chỉ đều khá tùy ý."
"Mặt khác, những quy tắc mà hoàng đế bệ hạ đặt ra đều có một trọng điểm, đó chính là không hài hòa, nếu tất cả các đại quý tộc đều có một phong cách, thì ngài chắc chắn sẽ không hài lòng."
Lý do đầu tiên mình cũng nghĩ tới rồi, nhưng còn lý do thứ hai kia thì hơi bất ngờ, không hiểu sao có chút buồn cười... Vị "Hoàng đế đen" của đế quốc Solomon kia đã làm bản thân mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế sao? Không được phép hài hòa... Klein không đeo chiếc mặt nạ quá dày, khóe miệng hơi cong lên.
Lúc này, "Chính Nghĩa" Audrey nghiêng đầu nhìn về phía anh, hỏi vấn đề mà mình và ngài "Sao" cùng thắc mắc:
"Mỏ neo?"
Họ cũng biết rằng thẩm mỹ của kỷ đệ tứ là không đối xứng, không hài hòa, ngầm thừa nhận nó là thường thức, cho nên không nghĩ sâu xa thêm vì sao lại có thẩm mỹ như vậy.
"Đối với chư thần mà nói, tín đồ và tín ngưỡng chính là mỏ neo." Klein giải thích bằng một câu đơn giản.
Vậy à... Audrey chỉ cảm thấy tầm nhìn bỗng chốc được mở rộng, để cô có thể xem xét quan hệ giữa thần linh và tín đồ từ góc độ khác.
Cùng lúc đó, cô cảm thấy hơi nghi hoặc, nghĩ thầm:
"Lúc đầu khi ngài "Kẻ Khờ" mới sống lại, hẳn là không có tín đồ nào, thời điểm đó mỏ neo của ngài ấy là gì?"
Leonard cẩn thận nghe xong câu trả lời của Klein, vẻ mặt không khỏi nghiêm túc hơn, dường như chỉ chớp mắt đã nghĩ đến rất nhiều điều.
Anh ta lại nhanh chóng chuyển sự chú ý đến Mobet, cân nhắc một chút rồi nói:
"Pares Zoroaster là một vị Thiên sứ thế nào, ông cụ có thói quen hành vi nào không?"
Hỏi câu này là vì Leonard vẫn còn rất thận trọng sao? Anh ta còn chưa hoàn toàn tin tưởng ông cụ trong người kia là Pares Zoroaster, ừm, không loại trừ khả năng Pares đã ngã xuống, người hiện còn sống là kẻ mạo danh thế thân, đối với Thiên sứ con đường "Kẻ ăn trộm" mà nói, đây là thao tác theo lệ thường... Mà nhìn từ tồn tại bí ẩn, thay thế thân phận kia cũng coi như là nắm giữ thân phận đó, sẽ không cố ý vạch trần...
Ha ha, trong việc khá quan trọng, rất hứng thú, liên quan đến an nguy của bản thân, Leonard còn đáng tin cậy hơn tưởng tượng của mình. Nếu không phải vậy, thì lúc trước anh ta đã không phát hiện ra mình còn sống... Về phần các phương diện khác, anh ta thật sự rất lơ đãng, thường nghe theo kinh nghiệm trong quá khứ, không phải không có đầu óc, chỉ là lười sử dụng... Klein không nhịn được cảm khái vài câu trong lòng.
Mobet ngẩn ra hai giây, uống thêm một hớp rượu mạnh:
"Ông cụ ở nhà chỉ tỏ ra giống những người già bình thường khác, hơi dông dài, thích đả kích con cháu, ưa hưởng thụ cuộc sống. Nếu không phải đã biết từ trước thì chẳng ai ngờ rằng Người là Thiên sứ danh sách 1, thẩm mỹ của Người không giống hoàng đế bệ hạ lắm, rất chú trọng việc sắp xếp, sạch sẽ một cách thái quá... Khi đối diện với kẻ địch, giỏi việc lừa gạt, thích dùng cách khiến mục tiêu sụp đổ để giải quyết hắn..."
Việc này và những đặc điểm hiện giờ ông cụ thể hiện ra ngoài khá đồng nhất... Leonard khẽ gật đầu, lại hỏi tiếp:
"Anh có tranh chân dung của ông cụ không?"
"Làm sao mà mang theo tranh chân dung bên người được chứ? Tôi cũng có đi tìm người đâu?" Mobet buồn cười lắc đầu nói.
Lúc này, Leonard đột nhiên chỉ sang bên cạnh:
"Đó không phải sao?"
"Hả?" Mobet vừa mờ mịt vừa ngờ vực quay đầu lại, phát hiện không biết từ bao giờ trên tay phải mình đã có một bức tranh.
Khi anh ta cầm bức tranh lên, nội dung bên trên cũng theo đó dần rõ ràng hơn, hiện ra hình một người đàn ông đã có tuổi, mắt màu nâu sẫm.
Người này có mái tóc đã bạc trắng, nhưng không thưa lắm, được chải chuốt gọn gàng về sau, trán, khóe mắt và bên miệng của ông ta gần như không có nếp nhăn, có vẻ không già đến thế.
Có thể nhìn ra khi trẻ tuổi dáng vẻ của ông ta cũng khá đẹp, hơi giống Mobet, nhưng khí chất tổng thể khá nghiêm túc.
Thực sự không nhìn ra đây là Thiên sứ danh sách 1... Cũng vì không để lộ ra hình thái sinh vật thần thoại? "Chính nghĩa" Audrey hơi kiễng mũi chân, liếc nhìn bức tranh kia một cái.
Sau khi nhớ kỹ nội dung bức tranh, Leonard lại nói ra một vài vấn đề liên quan đến gia tộc Zoroaster, đều nhận được câu trả lời khá hài lòng... Chỉ có một điều ngoại lệ là tên của ma dược từ danh sách 3 đến danh sách 0 Mobet cũng không rõ lắm, hắn chỉ lờ mờ biết danh sách 1 hình như gọi là "Trùng thời gian".
Sau khi kết thúc đề tài về phương diện này, Leonard lại hỏi sang chuyện của đế quốc Solomon:
"Niên đại mà anh ở, đế quốc có những đại quý tộc nào?"
"Gia tộc nắm giữ sắc phong Công tước cũng không nhiều." Mobet đặt ly rượu xuống, xòe bàn tay ra: "Gia tộc Zoroaster của chúng tôi, gia tộc Abraham, gia tộc Charles Latour. Ngoài ra, gia tộc Medici, ngài Ululuth tuy không có tước vị, nhưng địa vị cũng không hề kém đại quý tộc."
Hắn nói đến đâu thì gập ngón tay đến đấy, vừa vặn nắm hết một bàn tay.
Sau đó hắn mỉm cười nói:
"Thời điểm đó, tuy Tudor và Trensoest là Thiên sứ trung thành với bệ hạ nhất, nhưng vẫn xếp dưới chúng tôi, đặt ngang hàng với đám người Augustus, Castilla."
Lịch sử của gia tộc Augustus còn ngược về tận thời đại đế quốc Solomon... "Chính nghĩa" Audrey hơi kinh ngạc, càng nghe càng chuyên chú.
Leonard ngẫm nghĩ, tiếp tục hỏi:
"Ở niên đại đó, cục diện bắc đại lục thế nào?"
"Toàn bộ sinh linh đều thần phục hoàng đế bệ hạ, kể cả là thần linh, để đối đầu với thế lực thù địch, họ đều thừa nhận sự thống trị của hoàng đế bệ hạ." Mobet bật cười ha hả: "Họ đều có quốc gia trực thuộc vùng đất của mình, ở chỗ khá là cằn cỗi. Nói chung, Đêm Tối, Chiến Thần, Tử Thần ở thế giằng co, giữa ba vị thần Gió Bão, Mặt Trời, Trí Tuệ tồn tại mâu thuẫn rất lớn, thái độ của mặt đất mờ ám không rõ, nhưng có vẻ thiên về Chiến Thần. Điều này khiến họ không thể hợp tác ổn định, khó mà liên minh với hoàng đế bệ hạ, Tạo vật chủ chân thật để tranh đấu."