Chương 1387 Cửa đột phá
Được." Hugh đáp, rồi không ở lại thêm nữa, thận trọng rời khỏi con ngõ nhỏ tối tăm.
Nhìn theo bóng lưng của cô đến khi biến mất, người đàn ông đeo mặt nạ vàng quay sang phía bóng tối trong góc:
"Cô ấy chỉ bị một thế lực nào đó lợi dụng, sau khi không tiếp tục điều tra chuyện lúc trước thì đã bị vứt bỏ."
Trong bóng tối, một giọng nói trầm thấp vang lên:
"Bề ngoài thì là thế, có điều dù thực tế là gì thì cũng không cần truy cứu và lo lắng, cho dù cô ta có biết rõ chân tướng, lan truyền tin đó ra ngoài cũng không thể ảnh hưởng đến chuyện của quốc vương bệ hạ. Ha ha, giáo hội Đêm Tối cũng đã ngầm đồng ý rồi."
"Vậy là tốt nhất..." Người đeo mặt nạ vàng lặng lẽ thở hắt ra.
Quay về căn nhà thuê ở rìa khu đông, Hugh nói với Furth đang ngồi ở mép giường đọc báo:
"Lấy được hai nghìn năm trăm bảng."
Furth bỏ tờ báo xuống, đôi mắt khẽ dao động, tính toán tỉ mỉ một chút rồi nói:
"Vậy là đủ rồi."
Trong người Hugh có hơn 600 bảng tiền tiết kiệm, cộng thêm 2.500 bảng này, trừ chi phí sinh hoạt cần thiết, vẫn còn 3.100 bảng tự do chi tiêu.
Mà phối phương ma dược "Thẩm Phán" cô mua mất 2.000 bảng, đặc tính phi phàm là 3.500 bảng, nói cách khác, vẫn còn thiếu 2.400 bảng, đây là số tiền mà Furth sẽ cho cô vay.
Sau khi cho mượn số tiền đó, số tiền để dành của Furth giảm xuống còn 780 bảng, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng gì đến cô. Cô đã có phối phương ma dược và tài liệu chính tiếp theo, trong một thời gian rất dài nữa cũng không phải chi tiêu gì nhiều, thỉnh thoảng còn có thể thông qua việc cho thuê "Bút ký lữ hành Lemano" để kiếm thêm một ít.
"Ừm." Hugh gật đầu: "Tớ sẽ mau chóng hoàn thành giao dịch, tranh thủ tấn thăng danh sách 6 sớm một chút."
Thấy việc của bạn thân đã được giải quyết, Furth lại chuyển sang sầu não vì mình:
"Ma dược "Quan ký lục" của tớ không biết khi nào mới có thể tiêu hóa hết, giờ chiến tranh nổ ra, có năng lực "Lữ hành" sẽ an toàn hơn rất nhiều."
"Trọng tâm của "Quan ký lục" chắc chắn là ở "ghi lại", đợi tớ trở thành "Thẩm Phán", cậu lại có năng lực phi phàm mới có thể ghi đi ghi lại, như thế hẳn là sẽ tăng tốc độ tiêu hóa lên nhiều." Hugh kéo một chiếc ghế dựa ngồi xuống, suy nghĩ rồi nói.
Furth thở dài:
"Tớ nghi ngờ ngoại trừ phải "ghi lại" năng lực phi phàm, còn phải "ghi lại" các phong cảnh và dân tộc ở những nơi khác nhau, như vậy sau này mới có thể phối hợp với "Nhà lữ hành", nhưng hiện giờ chiến tranh nổ ra, đi trên đất liền còn may, chứ tới các địa phương khác chắc chắn là vừa khó khăn vừa nguy hiểm. Ôi, bánh mì lên giá rồi, mỗi cân tăng một phần tư penny, còn đắt hơn cả lúc xóa bỏ "Dự luật lương thực"!"
"Quả vậy." Hugh nghiêm túc ngẫm nghĩ, đồng ý với lời nhận xét của Furth.
Hai người đều rơi vào im lặng, qua hơn mười giây, Hugh đột nhiên nảy ra một linh cảm:
"Thật ra, có một cách rất đơn giản."
"Cái gì?" Furth ngồi thẳng dậy, thốt ra câu hỏi.
"Cậu có thể bỏ tiền ra mời người kia mang cậu đi "lữ hành"." Hugh thận trọng không nhắc đến tên người và danh hiệu cụ thể: "Mỗi lần ném cậu đến một nơi xa lạ, ở đó ba bốn hôm thậm chí là một tuần rồi lại đi tiếp. Như thế không bao lâu cậu đã có thể ghi lại phong tục tập quán của các dân tộc. Hơn nữa, cậu còn có thể thuê một ít vật phẩm từ anh ta hoặc từ họ, dùng để "ghi lại" năng lực phi phàm, việc này có thể tăng năng lực cho cậu, còn có thể giúp cậu tiêu hóa ma dược."
"Đúng vậy!" Furth nghe thế thì hai mắt sáng ngời.
Bấy giờ cô mới phát hiện ra sự hiểu biết của mình về những lợi ích từ hội Tarot vẫn còn rất sơ sài.
Bất ngờ xong, Furth lại nhíu mày, bởi vì nếu dùng cách này thì có nghĩa là cô phải thường xuyên giao thiệp với Hermann Sparrow, mà chỉ cần nghĩ đến nhà mạo hiểm điên cuồng kia là cô đã thấy run rẩy rồi.
Quả nhiên, không có việc gì là không phải trả giá cả... Để tiêu hóa ma dược, chỉ có thể mạo hiểm... Cuối cùng Furth hạ quyết tâm, định đến buổi tụ hội Tarot cuối tuần sẽ đưa ra đề nghị.
Trong một căn hộ cho thuê cách nơi Furth và Hugh đang ở vài con đường.
Klein từ chỗ nhà hàng Seren quay về, đang ngồi trước bàn, xem nhanh báo ngày hôm nay, sau đó tổng kết ra mấy tin tức quan trọng:
"Hạm đội biển Sunia đế quốc Fossack đã rút khỏi cảng Pulitzer, không biết đi đâu..."
"Thượng tướng Emilius của bộ quốc phòng bày tỏ phải tăng mạnh phòng ngự vùng duyên hải, và yêu cầu ba hạm đội tàu chiến bọc thép không cần quá gấp gáp trở về điểm xuất phát, đi lòng vòng một vài điểm để tránh mai phục..."
"Quân đoàn Người khổng lồ hai đầu của Fossack đã xâm nhập vào dãy núi Amanda quận Winter, gặp sự phản kháng dữ dội, chưa thể xuyên qua mấy cứ điểm lớn..."
"Hạm đội đánh chiếm của Fossack tập kích thành phố công nghiệp nặng Conston bờ đông Between Sea, đã xảy ra một trận hải chiến quy mô lớn với hạm đội vương quốc Between Sea, hai bên đều có tổn thất..."
"Quân đội thực dân của Fossack và Ruen ở Đông Byron đã khai chiến ở nhiều địa phương..."
"Các quốc gia khác chưa bày tỏ quan điểm, trong các thủ đô, các nhóm đại sứ liên lạc qua lại, tiến hành hòa giải ngoại giao... Sóng điện truyền đi hàng loạt các tin tức quan trọng, đan xen qua lại giữa các thành phố khác nhau ở nam bắc đại lục..."
Vẫn đang ở thời kỳ đầu của chiến tranh... Klein cũng không nghĩ rằng những nhà ngoại giao này có thể loại bỏ chiến tranh, bèn bỏ báo xuống, suy nghĩ về chuyện mình nên thu thập tin tức liên quan đến nghi thức "Hoàng đế đen" của George III như thế nào:
"Dựa theo suy luận bình thường, trước khi "Hoàng đế máu" Yalista phát điên, xu hướng hành động vẫn nằm trong sự hợp lý. Nói cách khác ông ta không thể nào xây dựng đủ chín tòa lăng tẩm ở một nơi bí ẩn, điều này rất dễ bị người ta "phá hủy toàn bộ", khiến kế hoạch hồi sinh thất bại.
"Cho nên, khu vực xung quanh Backlund, các nơi khác trong vương quốc, chắc hẳn còn có tám lăng tẩm cùng loại, chúng vẫn chưa bị bại lộ, chưa chắc đã được bảo vệ nghiêm ngặt như di tích số 1, như thế có lẽ sẽ tồn tại cơ hội..."
"Ác linh "Thiên sứ đỏ" có lẽ sẽ biết một vài điều, nhưng mình hiện giờ không thể liên lạc được với hắn, chưa nói đến chuyện tụng niệm tôn danh của hắn có nguy hiểm hay không, chỉ riêng hành vi đó đã làm bại lộ ý đồ muốn ngăn cản George III trở thành "Hoàng đế đen" của mình. Đối với một vị "Chuyên gia âm mưu" đáng sợ mà nói, sẽ mang đến rất nhiều cơ hội cho hắn lợi dụng.
"Bên phía "Nữ vương thần bí" có lẽ có manh mối và hướng đi nhất định, nhưng mình không thể ỷ lại vào cô ấy... Bên phía giáo hội, trước mắt chắc chưa rõ ràng lắm di tích bí mật của "Hoàng đế máu" rốt cuộc có bao nhiêu khu, ở những đâu..."
"Xuống tay từ nhân vật then chốt bên cạnh quốc vương, ví dụ như Bán Thần hoàng gia xâm nhập và tham gia vào chuyện này? Họ chắc chắn sẽ cảnh giác rất cao về vấn đề này, hơn nữa Thiên sứ của gia tộc Augustus cùng với Thiên sứ của tổ chức bí ẩn xa xưa kia khả năng sẽ phân chia một sáng một tối để theo dõi toàn bộ quá trình... Mặt khác, chỉ cần có Bán Thần của hoàng gia xảy ra chuyện. George III ắt sẽ đoán ra được có người muốn ngăn cản mình thành thần..."