← Quay lại trang sách

DUYÊN DÁNG NHƯNG CHẾT NGƯỜI

Bạn đi theo tiếng sáo tới một góc khuất, một giai điệu mê hoặc vẫy gọi bạn tới gần hơn.

Ngồi trên nền đất, trong một hốc nhỏ trên hai chiếc gối lụa kẻ sọc là hai người phụ nữ. Một người đang chơi ống sáo mà bạn nghe thấy. Một vòng hương đang cháy đặt ở giữa hai người, cùng với cái giỏ lớn đậy nắp màu đen.

Một nhóm nhỏ khán giả đang tụ lại. Người phụ nữ còn lại cẩn thận nhấc nắp giỏ lên trước khi rút ra cây sáo của mình và hòa một giai điệu đối lập với giai điệu đầu tiên.

Hai con rắn hổ mang uốn éo quanh nhau khi chúng nhô lên từ cái giỏ bện, khớp hoàn hảo với tiếng nhạc. Trong khoảnh khắc dường như chúng chỉ là một chứ không phải hai con rắn, và rồi chúng lại tách ra, trườn xuống theo cạnh giỏ, lướt trên mặt đất khá gần với bàn chân bạn.

Hai con rắn di chuyển trước sau cùng nhau theo những động tác tựa như một điệu nhảy vô cùng sang trọng. Trang nhã và duyên dáng.

Tiếng nhạc tăng dần nhịp độ, và giờ thì cách hai con rắn chuyển động như có phần dữ dội hơn. Điệu van-xơ lột xác thành cuộc tỉ thí. Chúng vòng quanh nhau, và bạn quan sát con này hoặc con kia tấn công.

Một trong hai con rít lên, khẽ khàng, và con kia cũng đáp lại giống như thế. Chúng tiếp tục vòng quanh khi tiếng nhạc và vòng hương cuộn lên bầu trời đầy sao phía trên.

Bạn không tài nào nhìn ra con rắn nào tấn công trước. Dù gì thì chúng cũng giống nhau y hệt. Khi chúng chồm lên, rít và nhảy vào nhau, bạn bị phân tán bởi cả hai không còn trắng toát nữa mà đã chuyển thành màu đen như gỗ mun.