CHƯƠNG 10
ANH KHÔNG ĐÓI À?”
Jamison nhìn qua bàn ăn trong nhà hàng nơi cô và Decker đang ăn tối. Họ đã cập nhật thông tin cho nhau về hai hiện trường vụ án mà mình đã đến ngày hôm đó. Và anh cũng cho cô biết Lassiter sẽ báo cáo với Green những nghi ngờ của Decker về kết quả giám định thời điểm tử vong của bác sĩ pháp y.
Decker, vốn nãy giờ ngồi ăn một cách dè dặt, một hành động khiến Jamison thấy khó hiểu, bỗng đặt dao nĩa xuống và cầm li bia lên.
“Sáu vụ giết người,” anh nói. “Giữa các nạn nhân không có mối liên hệ rõ ràng. Cũng không có một motif phạm tội chung rõ ràng nào, nhưng tất cả có thể vẫn là những mảnh ghép của cùng một câu đó.”
“Và chúng ta, bằng cách nào đó, phải ráp chúng lại cho vừa vặn.” Jamison, cũng đặt dao nĩa xuống, lên tiếng. Cô chọn một li vang merlot thay vì bia. Cô nâng li lên và nhấp một ngụm.
“Nếu không vừa thì sao?” Anh nói.
Cô đặt li xuống và nghịch nghịch khăn ăn. “Nhưng tôi đã nói với Green rằng tôi nghĩ những vụ án này phải có mối liên hệ với nhau. Ý tôi là, sáu vụ giết người kì lạ ở một nơi như thế này. Có bao nhiêu phần trăm khả năng chúng không hề liên quan đến nhau? Có nghĩa là hai cái xác chúng ta tìm được hẳn phải liên quan đến bốn cái xác kia.”
“Nhưng chúng ta dường như không điều tra ra được mấy?”
“Decker, chúng ta thậm chí còn chưa điều tra vụ này tròn một ngày nữa. Công việc này cần thời gian. Anh hiểu điều đó hơn bất kì ai.”
“Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, Alex. Chúng ta chỉ có một tuần nghỉ phép.”
“Chết tiệt, tôi quên mất điều đó.”
“Tôi có linh cảm rằng vụ án tồi tệ này cần lâu hơn một tuần để điều tra.”
“Anh muốn làm gì?”
“Giờ hãy cứ làm việc hết sức đã, nhưng nếu chúng ta vấp phải trở ngại nào khi mà kì nghỉ kết thúc, chúng ta sẽ cần nói chuyện với Bogart và nhờ anh ta gia hạn thời gian nghỉ, hoặc để chúng ta đại diện FBI giải quyết vụ việc.”
Jamison cau mày. “Tôi không nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy, Decker.”
“Nên thế. Sáu mạng người. Những người không đáng bị chết đã bị giết hại.”
“Tôi hiểu rồi,” cô nói một cách lo lắng, việc Decker hơi cao giọng đã thu hút sự chú ý của những người ngồi ở các bàn gần đó. Cô nhanh chóng nói thêm, ‘Tôi đã kể với anh những gì tôi thu được ở căn nhà đó: hai nạn nhân, một câu Kinh thánh trên tường.”
“Rồi,” Decker lơ đãng nói.
“Anh nghĩ gì về nó?”
“Tôi nghĩ như thế là hơi quá mức cần thiết.”
Jamison có vẻ bối rối. “Ý anh là sao?”
“Tôi đã hỏi Lassiter một câu và giờ tôi sẽ hỏi cô. Tại sao lại là Thị trấn Baron?”
“ Tại sao lại là Thị trấn Baron là sao?”
“Sáu vụ giết người bất thường không thể giải thích được ở thị trấn này. Nơi đây có gì đặc biệt khiến xảy ra nhiều vụ giết người bất thường đến vậy?”
“Ngay cả những thị trấn như này cũng có những tội ác kì quái mà.”
“Điều đó đúng, nhưng có gì đó không ổn trong vụ này.”
“Nhưng anh nghĩ rằng chúng có liên quan chứ?” Cô hỏi.
Anh gật đầu. “Tuy nhiên, các vụ án mạng này không phải là những vụ copycat 1 vì hầu hết các chi tiết quan trọng trong mỗi vụ đều có điểm khác biệt. Tôi nghĩ là cùng một người hoặc một nhóm người gây ra những vụ án này.”
1 Thuật ngữ chỉ các vụ án do một người hay nhóm người mô phỏng theo các vụ án nổi tiếng trong quá khứ, thường sẽ bắt chước cách thức và có các tình tiết vụ án y chang vụ án gốc, chỉ khác người thực hiện.
“Thế trí nhớ hoàn hảo của anh hôm nay có ích gì không?”
“Tôi không thấy có điều gì có ích cần phải nhớ cả.”
“Thật hả? Không có gì luôn?”
Anh nói, “Thực ra, tôi nghe thấy tiếng một chiếc ô tô lái đi chừng vài phút trước khi nhìn thấy tia lửa từ vụ chập điện.”
Jamison ngồi thẳng lưng trên ghế. “Anh đã kể với tôi điều này trước đây rồi, nhưng anh có kịp nhìn thấy chiếc xe đó không?”
“Không. Không có tầm nhìn rõ ràng từ nơi tôi đang đứng.”
“Chà, chỉ có ba người già sống trên con phố đó. Vậy đó, có khi họ còn chẳng lái xe. Và không có bất kì chiếc xe nào trên đường khi chúng ta lái xe qua đó. Anh nghĩ rằng đó có thể là kẻ giết người rời khỏi căn nhà sau khi vứt lại cái xác?”
“Có thể. Bọn ruồi xanh tìm thấy xác rất nhanh.” hơi
Bên ngoài, trời bắt đầu mưa và nhiệt độ giảm xuống, làm mất đi ấm còn sót lại của ban ngày.
Cô nói, “Tôi đã nói với Green rằng sáng mai chúng ta sẽ ghé qua và chia sẻ thông tin. Anh với Lassiter thế nào?”.
“Tôi chẳng nói gì với cô ta cả. Cô ta thả tôi ở nhà, vậy thôi. Ngoài ra, tôi chẳng biết gì hết.”
“Có thể đêm nay anh sẽ nghĩ ra.”
“Ngờ lắm.”
“Này, anh mới là người muốn giải quyết vụ án này, Decker,” Jamison cằn nhằn. “Vậy nên, hãy ngừng than vãn và bắt đầu làm việc của mình đi.”
Decker ném ánh mắt sắc lẹm về phía cô, và thấy cô đang mỉm cười với anh.
Anh bẽn lẽn cười toe toét. “Cô nói đúng. Tôi là một thằng ngốc.”
“Chà. Số lần anh thừa nhận rằng tôi nói đúng có thể đếm trên đầu ngón tay đấy.”
“Cô đúng nhiều lần hơn cô vẫn nghĩ.”
Biểu cảm của cô thay đổi. “Zoe đã nói với tôi những gì anh nói với con bé. Về khả năng của tôi trong việc đọc vị mọi người và nhìn thấy những thứ mà người khác không thấy.”
“Đừng quá bận tâm đến mấy lời đó.”
Cô nhếch mép. “Cám ơn. Green nói rằng họ đã có đầy đủ hồ sơ sẵn sàng để chúng
Decker rạng rỡ hẳn lên. “Tốt. Có thể ta sẽ tìm được thứ gì.”
Họ im lặng trong giây lát.
“Gần đây anh có nói chuyện với Melvin không?” Jamison hỏi.
“Không. Cậu ấy và Harper đang đi nghỉ ở đâu đó. Tôi nghĩ ở Địa Trung Hải. Có chuyện gì à?”
“Tôi biết anh và Melvin thân thiết ra sao. Tôi đoán anh có thể đi nghỉ cùng họ, nhưng có lẽ thật khó xử khi đi ba người như vậy. Đặc biệt là ở một nơi lãng mạn như Địa Trung Hải.”
Decker lơ đễnh nhìn đĩa thức ăn của mình và không trả lời.
Jamison lưu ý: “Nếu như anh quan tâm, có một công viên gần nhà chị gái tôi có đường chạy đấy.”
Anh ngước nhìn cô. “Cô cho tôi biết để làm gì?”
“Tôi biết anh đang tập thể dục và đã giảm được kha khá rồi. Tôi chỉ muốn anh duy trì thói quen đó. Anh biết đấy, để có lại được vóc dáng cân đối khó hơn so với giữ dáng.”
“Cám ơn vì đã khai sáng cho tôi về điều đó.”
Anh nhìn ra cửa sổ, hướng về con phố tối om. Một vài chiếc xe lăn bánh qua. Một vài người đang đi bộ. Ngoài những thứ đó, trung tâm Thị trấn Baron tương đối yên tĩnh trước cơn bão. Ít nhất lúc này là thế.
“Anh đang nghĩ gì thế, Decker?”
Anh tiếp tục nhìn chằm chằm vào bóng tối. “Tôi đang tự hỏi nạn nhân tiếp theo sẽ là ai?”