← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 18

TẠI SAO LẠI LÀ CẢNH SÁT?” JAMISON HỎI khi cả hai trên đường lái xe về đồn.

“Cô còn quá trẻ nên không rõ, nhưng hồi thập niên 60 và 70, ‘lợn’ là một thuật ngữ xúc phạm cảnh sát thường được sử dụng. Đó là lí do tại sao tôi đề cập đến các chương trình cảnh sát cũ trên TV. Vì vậy, nạn nhân trong bộ đồng phục cảnh sát cùng với máu lợn bắt đầu có liên kết với nhau. Và điều này có nghĩa là những kẻ giết người thuộc về một thế hệ nhất định.”

“Có lẽ không phải,” Jamison phản bác. “Khái niệm đó rõ ràng đã quay trở lại. Nó đang được các nhóm tuổi khác sử dụng.”

“Được rồi, nhưng chúng ta phải kiểm tra trước xem hai người chết mà chúng ta tìm thấy có phải cảnh sát hay không. Lí thuyết của tôi có thể hoàn toàn không có cơ sở.”

“Chúa ơi, chuyện này giống như một chương trình phim kinh dị vậy.”

“Tôi chưa từng gặp phải một vụ giết người có yếu tố tích cực nào cả, Alex à.”

“Hay đến từ một tiểu bang khác?”

“Tại sao họ lại ở đây? Tôi cho rằng họ đang hoạt động chuyên biệt. Cảnh sát địa phương hầu như không bao giờ vượt qua ranh giới bang.”

Anh ngừng nói và nhìn chằm chằm một lần nữa.

“Chờ một chút, Decker, đừng nói với tôi anh nghĩ rằng...”

“Họ có thể là Đặc vụ liên bang đó, Alex.”

Green và Lassiter đã đợi họ ở nhà ga.

“Chúng tôi đã kiểm tra dấu vân tay trên những cơ sở dữ liệu mà chúng tôi có quyền truy cập.” Green cho biết, “Nhưng số lượng có giới hạn. Và chúng tôi chưa tìm được gì.”

Decker nói, “Tôi có thể nhờ FBI kiểm tra. Chỉ cần lấy cho tôi một bộ các mẫu vân tay điện tử.” Anh nhìn Jamison. “Tôi đoán rằng cuối cùng tôi sẽ phải nói chuyện với Bogart về việc ấy.”

Jamison trả lời: “Thật may mắn cho anh.”

Decker gọi riêng cho Bogart từ một văn phòng trống tại đồn cảnh sát.

Với kinh nghiệm dày dặn của mình, đặc vụ FBI Bogart không gào tướng lên hay thậm chí ngắt lời khi Decker trình bày những gì đã xảy ra.

“Anh có thể gửi cho tôi bản in bây giờ không?” Bogart hỏi.

“Ngay khi tôi cúp máy.”

“Nếu đó là đặc vụ, chuyện này sẽ trở thành một vũng lầy tăm tối đó, Decker.”

“Giờ nó cũng khá giống rồi.”

Decker và Jamison đợi ở bàn của Green và Lassiter, đặt cạnh nhau trong phòng làm việc chung của các thanh tra ở Sở. Có một người mặc thường phục đang làm việc ở một bàn khác.

Ba mươi phút trôi qua trước khi điện thoại của Decker đổ chuông. Anh và Jamison lại bước vào văn phòng trống để nghe máy.

Người gọi là Bogart.

Decker bật loa để Jamison có thể nghe thấy.

“Chúng tôi đã cho kiểm tra các dấu vân tay trên cơ sở dữ liệu nhân viên của mình và không thu được kết quả gì. Sau đó, chúng tôi đã cung cấp các bản in thông qua văn phòng liên lạc đến các đơn vị anh em.”

“Và họ có tìm được gì không?”

“Không. Chúng tôi đã nhận được phản hồi từ tất cả, trừ một đơn vị.”

“Đơn vị nào?”

“Lực lượng chống ma túy (Drug Enforcement Administration - DEA).”

“Được rồi, anh có liên hệ với họ sau khi họ không liên lạc lại không?”

“Chúng tôi đã làm vậy và phát hiện ra rằng trong vòng hai giờ sẽ có một nhóm tác chiến đặc biệt của DEA đến Thị trấn Baron.”

“Vậy ra những người chết là người bên họ?” Jamison hỏi.

“Cái khó là chỗ ấy - bên họ không xác nhận cũng không phủ nhận điều đó.”

“Nhưng sao họ cử hẳn một đội đến đây?”

“Hành động đó có thể xuất phát từ nhiều lí do khác nhau. Nhưng tôi có một người bạn làm ở văn phòng D.C. của DEA. Tôi đã nói chuyện với anh ấy trước khi tôi gọi cho anh. Anh ấy cho biết vụ việc này đã được chuyển thẳng tới văn phòng giám đốc DEA. Nghe này, tôi có thể nhảy lên một chiếc máy bay công vụ và đến đó sau khoảng hai giờ nữa.”

“Không cần đâu, anh có đủ việc rồi.”

“Và hai người nhẽ ra đang đi nghỉ đấy.”

Decker nói: “Chờ mãi anh mới chịu bàn về vụ này.”

“Tôi đã cố gắng cản anh ấy tham gia.” Jamison xen vào, “Nhưng anh biết đấy, Decker không thể cưỡng lại một vụ giết người hấp dẫn.”

Bogart nói: “Nghiêm túc mà nói, có điều gì đó bất thường đang diễn ra ở đây và tôi cảm thấy không yên.”

“Có rất nhiều thứ bất thường đang diễn ra ở đây mà tôi cũng cảm thấy không yên, nhất là có một loạt mạng người đã bị sát hại. Còn tôi và Alex xém tí nữa đã bị thiêu sống rồi.”

“Tôi sẽ theo dõi tình hình từ đây. Khi DEA có mặt, họ sẽ muốn nói chuyện với anh.”

“Tôi chỉ không biết mình phải tiết lộ đến đâu. Vẫn còn khá sớm.”

“Vấn đề là DEA sẽ chơi kiểu bưng bít thông tin.”

“Cũng giống như bao anh bạn ở các văn phòng với cái tên ghép từ các chữ cái viết tắt.” Jamison nhắc nhở, “Nhớ bên DIA chứ? Kín mồm kín miệng hết biết.”

Bogart nói, “Và nếu những xác chết đó đúng là hai người bên họ, họ sẽ muốn chủ trì cuộc điều tra. Có thể có một trận chiến về thẩm quyền đó.”

Decker nói, “Tôi đến đây để tìm kiếm sự thật. Ai muốn chơi trò chính trị thì cứ chơi.”

“Đó là lí do tại sao tôi yêu cầu cô, Alex, đóng vai trò phản công trong trận chiến với DEA. Họ sẽ đến đó như một lữ đoàn xe tăng. Chắc chắn sẽ cày nát những cảnh sát địa phương. Đừng để họ làm điều đó với cô. Cô có quyền ở đó. Cô đã được yêu cầu tham gia cuộc điều tra. Họ không thể ép cô đứng ngoài cuộc được.”

“Tôi sẽ cố gắng hết sức,” cô nói.

“Và nếu tình hình có chuyển biến đặc biệt, tôi có thể đưa cả Cục tham gia. Và chúng ta có thể đối đầu với bất kì ai. Chúc may mắn.”

Decker cất điện thoại đi và nhìn Jamison.

Anh càu nhàu, “Trận chiến về thẩm quyền và trò chơi chính trị chốn công sở. Tôi ghét ba cái thứ tào lao đó.”

Cô cười và nói, “Vậy, Decker, anh đang tận hưởng kì nghỉ của mình chứ?”