CHƯƠNG 70
CUỘC GỌI ĐẾN VÀO LÚC NỬA ĐÊM.
Trước khi Decker kịp nghe máy, Jamison đã giật lấy chiếc điện thoại.
“Tao muốn nghe thấy Amber và Zoe, ngay bây giờ,” cô nói vào điện thoại.
“Ai đấy?”
“Alex Jamison của FBI, là em gái và dì của những người chúng mày đã bắt cóc. Đưa điện thoại cho họ. Ngay lập tức!”
“Mày đang đưa ra yêu sách sao?” Người đó nói.
“Không, tao đang đưa ra một yêu cầu. Đưa điện thoại cho họ.”
Một khoảnh khắc im lặng trôi qua.
“Alex?”
Đó là Amber. Giọng cô nghe đúng như họ đoán: kinh hãi.
“Chị có sao không, Am? Chúng có làm tổn thương chị không?”
“Không, chị không sao.”
“Và Zoe?”
“Con bé ở ngay đây với chị. Con bé cũng không sao, chỉ sợ thôi.”
Jamison quay sang Decker và thốt lên: “Họ ổn.”
Amber tiếp tục, “Chỉ là chị không biết chúng làm gì –”
Kẻ lạ mặt cất giọng: “Được rồi, mày đã nghe thấy họ. Giờ nghe tao đây. Mày muốn họ quay lại, mày sẽ phải làm đúng những gì tao nói.”
Jamison đưa điện thoại cho Decker.
“Tao đang nghe máy.” Decker nói. “Mày muốn gì đổi lấy họ?”
“Bọn tao muốn Fred Ross.”
“Tao không biết liệu mình có thể làm được hay không?”
“Mày nên hi vọng mình có thể. Hoặc nếu không vào lần tiếp theo mày gặp lại con đàn bà và con nhóc, chúng sẽ là những cái xác.”
“Ở đâu và khi nào?”
Hắn cho Decker địa điểm và thời gian. “Dẫn theo bất kì ai, chúng sẽ chết.”
“Và mày sẽ thả bọn tao đi cùng với Amber và Zoe?”
“Bọn mày mang Ross dến đây, bọn tao không có lí do gì để làm hại bất kì ai trong số bọn mày cả. Bọn tao chỉ cần lão già đó.”
“Tao không ngờ là Ted lại có hiếu với cha mình như vậy.”
“Chỉ cần mang theo lão ta! Đến chậm một phút, họ sẽ chết.”
Decker đặt điện thoại xuống.
“Chúng muốn gì?” Jamison hỏi.
“Chúng muốn một cuộc trao đổi.”
“Một cuộc trao đổi? Nghĩa là sao?”
Fred Ross đổi lấy Amber và Zoe.”
“Tại sao chúng muốn Fred Ross?”
“Có lẽ vì lão ta có thể làm chứng chống lại bọn chúng.”
“Nhưng lão ta đang ở trong tù!”
“Vậy thì chúng ta cần đưa lão ta ra khỏi tù.”
“Bằng cách nào?”
Decker nhấc máy lên gọi điện lập tức.
Kemper trả lời ngay hồi chuông đầu tiên.
“Bọn chúng muốn Fred Ross để đổi lấy Amber và Zoe.”
“Được.”
“Cô cần thu xếp để Ross được thả vào diện quản chế của chúng tôi.”
“Tôi có thể làm được. Chúng hẹn gặp ở đâu và khi nào?”
Decker nói với cô và nói thêm, “Hắn nói nếu chúng tôi dẫn theo người khác, Amber và Zoe sẽ chết.”
“Decker, anh không cả tin đến vậy chứ. Anh đến đó mà không có bất kì viện trợ nào, là mọi người sẽ chết hết đó.”
“Đó là lí do tại sao cô sẽ đến đó trước chúng tôi. Cô có sẵn trực thăng không?”
“Có.”
“Vậy thì tôi đề nghị cô điều vài điệp viên lên chiếc trực thăng đó và cho họ vào vị trí đi. Đến hồi cao trào, tình hình sẽ trở nên hỗn loạn lắm.”
“Nghề của chúng tôi mà, Decker. Gặp lại anh ở thế giới bên kia nhé.”
Decker ngắt máy và nhìn Jemison.
Cô nói, “Bọn chúng nói không dẫn theo bất cứ ai mà.”
“Tôi biết chúng đã nói gì. Nhưng chúng sẽ không để tôi cứ thế mà bỏ đi cùng Amber và Zoe.”
Jamison giận dữ ngước nhìn anh. “Anh? Anh thực sự nghĩ rằng tôi sẽ để anh đến đó một mình? Anh đi đâu tôi đi đó.”
Điện thoại Decker đổ chuông làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa hai người.
Anh nhận ra số điện thoại và nghe máy.
Cindi Riley gào lên, “Cía quái gì đang xảy ra vậy?”
“Chuyện gì vâyk?” Anh nói. “Và tại sao cô gọi điện muộn thế?”
“Bởi vì anh là cơ hội cuối cùng của tôi để cứu lấy John.”
Decker nói, “Anh ta bị sao?”
“Cuối cùng thì anh ấy cũng chịu để tôi nộp tiền tại ngoại cho. Nhưng họ vẫn không thả anh ấy.”
“Tại sao không?”
“Bởi vì họ nói phải có chữ kí của Thanh tra Lassiter,” cô nói.
“Không thành vấn đề. Nhưng cô ấy đang ở bệnh viện. Cô ấy bị bắn.”
“Không, cô ấy không ở trong bệnh viện.”
Decker căng thẳng. “Ý cô là sao?”
“Ý tôi là họ nói với tôi ở đồn cảnh sát rằng cô ấy đang ở bệnh viện, vì vậy tôi đã gọi điện đến đó để nói chuyện với cô ấy. Tôi định mang giấy tờ đến đó.”
“Và họ nói gì với cô?”
“Rằng cô ấy đã tự mình xuất viện,” cô nói.
“Tự mình xuất viện sao? Decker nghi ngờ nói. “Cô ấy đã bị bắn, làm sao có thể tự ra khỏi viện được?”
“Tôi không biết. Nhưng họ nói với tôi vậy đấy.”
“Cô đã thử gọi vào di động của cô ấy chưa?”
“Khoảng chục cuộc. Không một câu trả lời. Chuyện này là sao, Decker.”
Anh không trả lời cô ngay lập tức. “Điều đó có nghĩa là chúng tôi sẽ gặp cô tại nhà tù trong khoảng mười phút nữa.”