MƯỜI HAI
Một Trung Tướng, người cao ráo, mập mạp cất tiếng thong thả hỏi Guy Sherman với một giọng nói thật đắn đo.
- Tôi muốn biết thái độ của Chính phủ Hoa Kỳ như thế nào, nếu như trong tương lai gần sẽ có sự thay đổi chính quyền tại Việt Nam. Các Tướng lãnh đồng đội của tôi và tôi, mọi người đều biết tình hình sẽ sớm tan rã nhanh chóng như thế nào. Chương trình Ấp Chiến Lược ở đồng bằng đang bị đổ vỡ, chính quyền không được dân chúng ủng hộ. Trừ phi phải có hành động cấp thời, nếu không thì cuộc chiến tranh này sẽ bị thua vào tay Việt Cộng.
Mặc dù tiếng nói của Tướng Dương Văn Minh đầy vẻ trịnh trọng, nhưng ông ta vẫn nhe hàm răng sún của mình ra cười. Tất cả hàm răng của vị Tướng lãnh này, trừ một chiếc răng cửa, đều bị nhổ hết trong thời gian ông bị quân Nhật tra tấn hồi đệ nhị thế chiến và Tướng Minh không bao giờ có ý định giấu giếm sự kiện này cũng như sự kiện ông rất Cao lớn, người đẩy đà và phục phịch. Ông cao gần một thước bảy, với chiều cao này, đem so với người Việt Nam bình thường thì ông là một người ngoại khổ, cho nên người ta đã thân ái đặt cho ông cái biệt danh là “Minh cồ”. Tướng Minh xuất thân từ hai trường quân sự. Một là École de Militaire của Pháp, trường thứ hai là trường Tham Mưu ở Fort Le wen worth tại Hoa Kỳ.
Guy Sherman còn biết người đàn ông to lớn và hòa nhã này không nề hà với cái biệt danh mà người ta gán cho mình. Nhìn Tướng Minh cười, Guy Sherman không biết có phải vị Tướng lãnh này cười vì cuộc họp mặt này được khai diễn tại một phòng mạch của một Nha Sĩ ở giữa thành phố Sài Gòn hôm nay hay không? Mọi người đã cùng lén lút đến đây bằng nhiều ngã khác nhau. Khi Guy Sherman đến đây thì anh đã thấy Minh cồ ngồi sẵn trên chiếc ghế của phòng mạch tại nơi này. Guy cất tiếng rào đón.
- Chắc Trung Tướng đã rõ là tôi đến đây chỉ để nghe Trung Tướng có trình bày ý kiến gì không và sẽ chuyển đạt các ý kiến đó lên cấp trên mà thôi, nhưng trước khi tôi có thể nói được điều gì thì trước tiên tôi muốn biết rõ xem kế hoạch của các vị như thế nào, thí dụ như các Tướng lãnh nào sẽ ủng hộ Trung Tướng và Trung Tướng có kế hoạch gì để thay đổi chính quyền Diệm hay không?
Tướng Dương Văn Minh ngồi nhìn đăm đăm vào người nhân viên CIA lúc này đang đứng tại một góc phòng mạch. Tướng Minh cười.
- Tính ra thì chúng tôi có ba kế hoạch có thể đem ra thực hiện, ông Sherman à. Thứ nhứt, chúng tôi có thể cùng một lúc cho ám sát hai người em của ông Diệm là ông Ngô Đình Nhu và Ngô Đình Cẩn, rồi vẫn để cho ông Diệm cầm quyền. Kế hoạch này dễ thực hiện nhứt. Cách thứ hai, chúng tôi cô bao vây Sài Gòn bằng các đơn vị thuộc quyền của chúng tôi, rồi siết chặt vòng vây, hoặc cách thứ ba là chúng tôi có thể đem quân từ các nơi về Sài Gòn đối đầu hẳn với các đơn vị thân chính quyền. Theo kế hoạch này chúng tôi sẽ chia Sài Gòn ra làm nhiều khu nhỏ và tiêu diệt quân chống đối ở từng khu một.
Nói xong Dương Văn Minh nhún nhẹ đôi vai bề thế của mình.
- Ông Nhu có thể tin cậy vào khoảng năm ngàn quân thân tín với anh em ông ấy, ngoài ra không thể nào hơn con số này được.
Mặt vẫn tươi cười, Tướng Minh nhìn thẳng vào gương mặt của Guy Sherman như cố ước định phản ứng của người nhân viên CIA. Guy nhỏ nhẹ nói.
- Nếu như Trung Tướng chờ cho tôi cân nhắc để chọn lựa một trong các kế hoạch của Trung Tướng, thì chúng ta sẽ phải ở lại nơi này lâu lắm.
Minh Cồ đưa tay khoác một cử chỉ phản đối.
- Điều quan tâm chính yếu của tôi là tôi muốn ông bảo đảm rằng chính phủ Hoa Kỳ sẽ không cản trở các kế hoạch của chúng tôi, vậy là đủ rồi. Chúng tôi không tính hay cần bất cứ sự can thiệp nào về phía các ông đâu.
- Nhưng Trung Tướng chưa cho tôi biết những ai sẽ đứng về phía với Trung Tướng.
- Trung Tướng Trần Văn Đôn, Tham Mưu Trưởng. Thiếu Tướng Trần Thiện Khiêm, Phụ tá tham mưu. Trung Tướng Kim… còn cần tôi kể thêm nữa không?
Guy Sherman lôi trong túi áo ra một cuốn sổ tay ghi chép cẩn thận các tên mà Tướng Minh vừa đề cập đến, đoạn ngẩng đầu lên nhìn lại Tướng Minh.
- Tôi xin được hỏi Trung Tướng có thể cho tôi biết, tại sao Trung Tướng lúc này có vẻ cấp bách quá như vậy? Vì sao Trung Tướng lại cần biết thái độ của Hoa Thịnh Đốn ngay lúc này. Hồi cuối tháng tám vừa qua chúng tôi đã tưởng chắc chắn Trung Tướng đã ra tay rồi, nhưng liền sau đó năm tuần lễ vẫn không thấy gì hết cả.
Minh Cồ lại nhún vai trên chiếc ghế nệm của nha sĩ.
- Lúc đó có nhiều trở ngại quá, trong đó tôi là một. Lúc đó tôi bị theo dõi ráo riết, một số sĩ quan cấp úy bỗng dưng bị bắt giữ, nhưng trong những tuần lễ này có nhiều thay đổi. Bây giờ không những chỉ có quan cấp Trung đoàn mà thôi, ngay như cả sĩ quan cấp Tiểu đoàn và Đại đội bây giờ cũng ghét chán chế độ, và chính họ đã tự hoạch định kế hoạch đảo chính cho chính mình. Những âm mưu thiếu kinh nghiệm vội vã đó của các sĩ quan trẻ dĩ nhiên rất nguy hiểm cho kế hoạch của chúng tôi, cho nên chúng tôi phải ra tay gấp bây giờ.
Guy Sherman cẩn thận hỏi.
- Và nếu như dự tính của Trung Tướng thành công, cả ông Nhu và ông Diệm bị lật đổ thì chuyện sau đó sẽ như thế nào?
Tướng Minh trả lời với giọng thẳng thừng.
- Tôi không bao giờ có tham vọng chính trị, cũng như các sĩ quan Tham mưu ở đây. Ngay sau khi cuộc lật đổ chính quyền này thành công thì một chính quyền mới sẽ được thành lập làm hai giai đoạn. Tôi sẽ lãnh đạo ủy ban Quân sự, tạm thời thay thế Tổng Thống. Chúng tôi sẽ giám sát một nội các gồm toàn những người dân sự. Mục đích duy nhất của tôi là làm sao giành được chiến thắng trong trận giặc này, và để đạt được ý nguyện này thì sự tiếp tục viện trợ kinh tế lẫn quân sự của Hoa Kỳ trong lúc này rất cần thiết.
Ánh mắt của Tướng Minh long lanh, ông ngồi thẳng người trên ghế, hai tay choàng chặt quanh thân mình.
- Ngay bây giờ, mỗi ngày phải chi tiêu một triệu rưỡi Mỹ kim đó Monsieur Sherman à, vậy ông hiểu sự quan trọng trong câu nói của tôi rồi chứ?
Guy Sherman quan sát gương mặt của Tướng Minh không giàu giếm. Các nếp nhăn do nụ cười thường xuyên của mình đã làm thành những làn xếp tự nhiên quanh hai gò má của vị Tướng bốn mươi bảy tuổi này, nhưng qua cái nhìn của ông ta, Guy Sherman nhận ra ngay cái vẻ vừa hiền từ vừa độc ác trong đó. Minh cồ được nổi tiếng nhờ vào công lao dẹp tan được quân đội của Bình Xuyên và Hòa Hảo cho Tổng Thống Diệm, ngay từ khi ông Diệm lên giữ quyền. Tướng Minh cũng được nhắc nhở đến như một người nhiều can đảm đôi khi đưa tới dại dột, và được tiếng là một sĩ quan rất thành thật. Ngay lúc này đây, đối diện với ông ta, Guy Sherman có thể tưởng tượng được rõ ràng sự khác biệt về tài ba lỗi lạc và sự khó tánh của ông ta được áp dụng như thế nào trước đám binh sĩ thuộc quyền. Guy cũng hiểu được, tại sao bỗng dưng Tổng Thống Ngô Đình Diệm lại bận tâm đến sự đe dọa của các thuộc cấp đến đỗi cách đây mấy tháng ông Diệm phải bổ nhiệm cho Tướng Minh làm cố vấn quân sự cho mình. Đây là một chức vị ngồi chơi xơi nước tại dinh Gia Long để chia rẽ ông Tướng dễ thương này với các Trung đoàn thân cận của ông ta.
Sau cùng Guy lên tiếng, anh chọn từng chữ thật cẩn thận.
- Trước khi đến đây, quả tình tôi không đoán trước được Trung Tướng sẽ bàn về vấn đề gì. Trung Tướng cũng biết, là tôi không có thẩm quyền để trả lời những điều liên quan đến việc không can thiệp vào các kế hoạch Trung Tướng từ phía Hoa Kỳ. Tôi sẽ báo cáo tất cả những điều mà Trung Tướng đã nói cho tôi biết lên cấp thẩm quyền của tôi, Trung Tướng hãy an tâm và tin rằng những lời báo cáo này sẽ tới thẳng đến Tòa Bạch Ốc.
Gương mặt của Tướng Minh vừa hằn lên những nếp nhăn nghi ngờ trên khuôn mặt tròn trĩnh của ông ta. Tướng Minh nói với giọng không tin tưởng gì.
- Vậy các tin này có đi thẳng vô cái văn phòng có treo các đầu con thú nhồi bông ở từng lầu hai trong dinh Gia Long nữa không? Ai cũng biết là Trưởng sở CIA của các ông rất thân cận với Ngô Đình Nhu và Đệ Nhứt Phu Nhân của ông ta.
Tướng Minh ngập ngừng một thoáng rồi tiếp.
- Đã có nhiều nhân viên khác cũng thường tới lui cái văn phòng đó. Các Tướng lãnh trong đám chúng tôi và ngay chính tôi, đôi khi cũng phải nghĩ tới việc có khi ông Nhu và bà Nhu cũng đã có tên trong sổ lương của CIA rồi cũng không biết chừng.
Guy Sherman đáp gọn.
- Người Trưởng sở của chúng tôi, chắc Trung Tướng cũng biết là ông ấy đã bị đổi đi nhiệm sở khác rồi. Ông ấy rời Sài Gòn ngày hôm nay.
- Nhưng chuyện đó đâu trả lời vấn đề của tôi?
- Trung Tướng là người có tiếng là một quân nhân có hiểu biết về chính trị. Đại Sứ Nolting, người thân cận với Tổng Thông Ngô Đình Diệm mới bị triệu hồi về nước gần đây. Tổng Thống Kennedy đã thay ông Cabot Lodge ngay sau khi các cuộc tấn công vào chùa chiền ở đãy, Trung Tướng còn nhớ chứ? Trung Tướng chắc cũng đã để ý thấy ông Đại Sứ Lodge từ ngày đến đây vẫn cố tình không tiếp xúc với Tổng Thống Diệm phải không? Viên Trưởng sở CIA mà Trung Tướng vừa nói là rất thân cận với ông Nhu cũng đã bị đổi, theo lời yêu cầu của Đại Sứ Lodge, các sự kiện đó rõ ràng cho thấy hướng đi của chúng tôi rồi chớ?
- Monsieur Sherman, ông vẫn tránh né câu hỏi của tôi.
Guy đáp lời không tỏ một thái độ nào hết.
- Một đôi khi ông phải tin tưởng Hoa Kỳ chúng tôi, Trung Tướng à.
Tướng Minh thình lình ngả người ra sau ghế, ông đưa mắt nhìn lên trần nhà, hai tay ông thỉnh thoảng đưa tới, đưa lui trên hai tay vịn của chiếc ghế. Một lúc lâu sau ông lên tiếng, mắt vẫn không nhìn vào người nhân viên CIA.
- Nếu như tôi liều quyết định thi hành kế hoạch thì dĩ nhiên chúng ta phải gặp lại nữa. Tôi biết rõ lắm, Monsieur Sherman, bây giờ ông không thể nào thay mặt chính phủ Hoa Kỳ để bình luận gì về những điều tôi nói, nhưng theo ý riêng của ông thì như thế nào?
- Tôi không được trả lương để nêu ra ý kiến riêng của mình, thưa Trung Tướng.
Guy trả lời thẳng thắn trong khi Tướng Minh lại cười cởi mở như lúc nãy.
- Vâng, vâng, tôi biết rõ chuyện đó, tuy nhiên nếu có thể thì theo ý Monsieur như thế nào?
Guy bước đến gần bên chiếc ghế mà Tướng Minh đang ngồi, đưa tay cầm chiếc khoan của nha sĩ, một dụng cụ nha khoa, quan sát một lúc rồi đưa ngón tay bóp chiếc nút bấm cho chiếc khoan chạy vù vù. Tiếng rít của mũi khoan vang động cả căn phòng, trong lúc đó Tướng Minh nhìn Guy thoáng khó hiểu, nhứt là khi thaasy Guy càng bước gần đến bên mình.
- Để giúp Trung Tướng, tôi sẽ nói cho Trung Tướng biết một vài tin tức bí mật. Tooi sẽ đọc cho Trung Tướng nghe hai bức điện tín tối mật.
Guy đưa một tay vào túi áo, lôi ra hai tờ giấy gấp nhỏ.
- Công điện thứ nhứt do ông Đại Sứ ở đây gửi về Hoa Thịnh Đốn ngày 20 tháng 8. Công điện đánh đi như thế này. “Chúng tôi sẽ phát khởi một giai đoạn mà sẽ không có một trở ngại nào trong việc lật đổ chánh quyền Diệm. Cơ hội đưa các Tướng lãnh để lãnh đạo công cuộc này tùy thuộc vào các Sĩ quan Việt Nam liên hệ, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng tiến hành với tất cả nỗ lực để thực hiện càng sớm càng tốt.
Đọc xong bức công điện, Guy ngẩng mặt lên nhìn Minh Cồ.
- Trung Tướng thấy rõ ràng rồi chứ?
Tướng Minh gật đầu nhè nhẹ, nhưng bỗng ồng lại chau mày thắc mắc.
- Đó chỉ là thái độ của Hoa Kỳ trong khoảng thời gian 20 tháng 8 mà thôi. Mới đây, ông Diệm đã gửi bà Nhu đi ngoại quốc, ông Tổng Giám Mục Huế cũng mới rời khỏi nước, và hiện có nhiều dấu hiệu bối rối tại Tòa Bạch ốc lắm.
Để trả lời cho Tướng Minh, Guy chỉ cho Tướng Minh bức công điện thứ hai.
- Bức công điện thứ nhì đề ngày hôm nay 5 tháng 10 và được Tòa Bạch Ốc gửi tới Sài Gòn mới cách đây vài tiếng đồng hồ. Nội dung bức điện tín này như sau: “Hôm nay Tổng Thống đã chấp thuận đề nghị, là chúng ta phải dùng hết mọi nỗ lực để giữ bí mật, dưới quyền giám sát của ông Đại Sứ trong việc nhận diện và liên lạc với một lãnh tụ khả dĩ. Tất cả mọi nỗ lực này phải được tuyệt đối giữ bí mật và không được đình trệ”.
Guy Sherman cho tắt chiếc máy khoan, giắt lên móc, gập hai tờ công điện lại, cho vào túi áo.
- Các điều này đã cho Trung Tướng thấy rõ thái độ của Hoa Thịnh Đốn rồi chứ?
Tướng Minh cười cởi mở.
- Xin cám ơn Monsieur Sherman, nhưng vào lần gặp tới đây của chúng ta, tôi sẽ cám ơn Monsieur vô cùng, nếu như Monsieur cho tôi biết những điều đoan chắc về các câu hỏi của tôi về viện trợ và sự không can thiệp của Hoa Kỳ để từ đó chúng ta có thể bàn về các kế hoạch cũng như việc chúng ta sẽ thi hành như thế nào kế hoạch đó.
Guy lễ phép đáp.
- Tôi sẽ báo cáo tất cả những điều mà Trung Tướng đã nói với đầy đủ chi tiết. Tôi sẽ trở lại gặp Trung Tướng với những câu trả lời cho Trung Tướng ngay khi tôi nhận được.
- Vậy tôi mong sớm gặp lại Monsieur.
Tướng Minh vẫn không đứng lên khỏi ghế đang ngồi.
Guy Sherman lặng lẽ rời khỏi căn phòng Nha Sĩ bằng cách dùng chìa khóa riêng để mở cửa hông, băng mình qua một con hẻm nhỏ dẫn tới khu trung tâm chợ. Khi vội vã băng qua công trường Hòa Bình, Guy chợt nghe có nhiều tiếng thét vang chung quanh đó. Nhìn qua đầu người đang lố nhố bu quanh đây, Guy thấy một cột khói đen vụt bốc lên cao. Đến gần hơn, anh thấy một người ngồi bên vệ đường, mình mẩy cháy đen. Thêm một vị hòa thượng nữa tự thiêu, và đây là người thứ năm sau Thượng Tọa Thích Quảng Đức.