← Quay lại trang sách

MƯỜI NĂM

Cũng như tất cả các phóng viên ký giả ngoại quốc đang cố săn tin về cuộc đảo chính này, Naomi Boyce Lewis từ lúc đầu cho đến chiều tối ngày hôm nay vẫn chạy đôn, chạy đáo cố tìm cho được những nguồn tin xác thực và thỏa đáng cho tình hình vô cùng mập mờ lúc này đang bao trùm cả Sài Gòn như một đám hỏa mù mờ mịt. Mọi ý định tìm hiểu xem hiện có bao nhiêu đơn vị trung thành với Dinh Gia Long, và bao nhiêu đơn vị ngả về phe đảo chánh mà họ không làm sao phối kiểm được cho chính xác và họ cũng không làm sao biết được những lời lặp đi lặp lại trên đài phát thanh từng tuyên bố là công cuộc lật đổ chính quyền đã thành công có phải là sự thật hay không.

Khoảng sáu giờ chiều thì các đơn vị thuộc phe đảo chánh bắt đầu nả đại bác và súng cối vào doanh trại các đơn vị phòng vệ Tổng Thống phủ, đóng cách Dinh Gia Long không bao xa. Các dãy nhà trong căn cứ bị trúng đạn và bị thiệt hại đáng kể, những thiệt hại nầy đã giúp cho các ký giả và phóng viên có ý định thu hình và thu thanh những tiếng đạn nổ long trời, lở đất cùng những cảnh đổ vỡ tan nát tại nơi này, nhưng trên thực tế thì trận tập kích này không làm thiệt hại nhiều về sinh mạng bao nhiêu vì hầu hết các binh sĩ tại đây đã được đưa vào bên trong Dinh Gia Long để bảo vệ cho Tổng Thống trước khi trận tập kích bắt đầu. Đài phát thanh vẫn phát đi lời tuyên bố của Tướng Dương Văn Minh, cho biết là Quân Đội đã giải thoát cho toàn dân Việt Nam thoát cảnh gia đình trị mà họ phải chịu đựng trong suốt tám năm qua. Mỗi lần các chiến xa của phe đảo chánh ngưng hoạt động thì dân chúng từng đoàn bu lại chào đón vui vẻ. Đó đây cũng xảy ra cảnh các cửa hàng bị đám đông hôi của. Trong khi đó tại Dinh Gia Long, binh sĩ phòng vệ vẫn còn kháng cự. Trời càng tối, không khí hoang mang càng bao trùm thành phố.

Naomi và đoàn quay phim kiên nhẫn chờ đợi tại một địa điểm của một căn nhà có thể nhìn thấy cổng trước của Dinh Gia Long. Sự kiên nhẫn của họ sau cùng rồi cũng mang lại kết quả chút ít mặc dù tình hình từ xế chiều tới lúc này vẫn không thấy cán cân của tình thế ngã về phe nào rõ rệt. Trời càng lúc càng tối, thỉnh thoảng một vài chiếc chiến xa của phe thân chính quyền chạy vào bên trong Dinh cày nát những vườn hoa từng được chăm sóc thật đẹp, bắn đi một vài phát đạn về các lực lượng của phe tấn công đang bố trí tại các đường phố chung quanh đây. Các khẩu đại liên được bố trí trên các cửa sổ trên các tầng lầu mặt tiền Dinh, cũng thỉnh thoảng nhả vài tràng đạn về phía địch. Trên một làn sóng phát thanh khác, thỉnh thoảng người ta cũng nghe được dường như là tiếng nói của vị đương kim Tổng Thống lên tiếng kêu gọi tập họp các binh sĩ và mập mờ hứa hẹn với các nhóm người trung thành đang lần lượt từ các nơi về để giải cứu Dinh Gia Long, nhưng trời càng tối, sự im lặng càng kéo dài.

Cơn mưa buổi chiều đến trễ chợt trút xuống thành phố. Trên đài phát thanh người ta vừa tuyên bố lệnh giới nghiêm vào chín giờ tối. Sự lặng lẽ càng kéo dài và cả thành phố bắt đầu bàn tán xôn xao về tin đồn các Tướng lãnh thuộc phe đảo chánh đã bắt đầu lo sợ có sự chia rẽ nội bộ trong vấn đề quyết định xem phải tấn công vào Dinh Gia Long toàn bộ hay không.

Đã hai lần, đứng trước tình thế quá mập mờ như thế này, Naomi phải rời đoàn quay phim để trở về khách sạn gọi điện thoại cho Guy, nhưng cả hai lần ở đầu dây bên kia đều có giọng một người Mỹ trả lời là ông Sherman không tiện tiếp chuyện điện thoại trong lúc này, và trong lần thứ hai, lúc Naomi vừa gác ống điện thoại xuống thì bên ngoài hành lang, trước cửa phòng nàng có tiếng chân người và có tiếng động nhẹ. Naomi quay đầu nhìn ra cửa và bắt gặp bên dưới cánh cửa có một phong bì được đút từ bên ngoài vào. Naomi chạy vội đến cầm lấy phong bì mở ra thì bên trong một mảnh giấy viết tháo:

“Hãy bình tĩnh và cố ngủ một chút, chờ tới 3 giờ 15 sáng. Guy.”

Nét chữ trên tờ giấy rõ ràng không phải là nét chữ của Guy. Naomi vội vàng mở tung cửa phòng bước rà ngoài, thấy từ cuối dãy hành lang bóng dáng một người Việt Nam đang khuất mình vào một ngã rẽ. Naomi chạy nhanh theo và gọi người đó đứng lại. Người đàn ông bản xử cho nàng biết là có một người Mỹ đã gọi điện thoại, không cho biết tên, bảo anh làm như vậy. Naomi cám ơn người đàn ông và móc túi biếu ông ta năm trăm đồng xong vội vã trở lại với đoàn quay phim, bảo những người làm việc với mình trở về phòng nghỉ ngơi.

Về đến khách sạn, Naomi gọi một ly Whisky, uống hết rồi lên giường dỗ giấc ngủ cho đến khi chiếc đồng hồ báo thức vang lên lúc ba giờ sáng thì nàng đánh thức mọi người trong đoàn dậy và cùng nhau mang đồ đoàn xuống đường.

Đường phố Sài Gòn nửa đêm về sáng hoăn toàn vắng vẻ. Không khí ẩm ướt buổi sáng thật nặng nề. Bỗng dưng cả thành phố vụt lóa lên ánh sáng của những tràng đạn chiến xa. Một cao ốc gần đó đổ nát. Đoàn quay phim của Naomi vội chạy nhanh qua khu công trường Lam Sơn, hướng về khách sạn Caravelle.

Khi mọi người lên đến sân thượng khách sạn, họ khám phá ra tại đây hiện có nhiều người bị lỡ giờ giới nghiêm hiện đang trú ngụ tại nơi nấy. Dưới ánh lóe của đại bác, mọi người cùng đưa mắt nhìn chung quanh thành phố và chợt thấy tại những cao ốc chung quanh đây, nơi nào cũng lố nhố những người tò mò đang chờ vở kịch ở vào màn gay cấn nhứt. Thỉnh thoảng một vài tiếng bụp khô khan vụt lên trên bầu trời, rồi một vùng ánh sáng lóe lên bao trùm cả một khu phố, người ta cũng thấy trên nền trời cao, một chiếc phi cơ bao vùng từ từ lượn chung quanh với ánh đèn chớp chớp đều đặn ở hai đầu cánh, và đạn phòng không từ bên trong Dinh Gia Long xối xả bắn theo chiếc phi cơ đó, tạo nên những vòng lửa rực trời.

Trên nóc sân thượng Caravelle, những người hầu bàn vẫn len lỏi tới lui phục vụ thực khách. Naomi để ý thấy những người hiện có mặt tại đây gồm các nhà ngoại giao, phóng viên báo chí, các thương gia và các nhân viên làm việc cho khách sạn. Tất cả mọi người vừa ăn uống, vừa nói chuyện, theo dõi quang cảnh từ đầu hôm cho tới giờ này và họ xem những sự kiện đang xảy ra như một trò giải trí vui vẻ. Trong đám người này, có người mang được một chiếc máy thu thanh, đang mở ra những điệu nhạc Twist và Cha Cha Cha. Phe đảo chánh đã cho phát thanh loại nhạc này giữa các bản thông cáo của họ thỉnh thoảng được lặp đi, lặp lại trên tầng số thường ngày. Tưởng cũng nên nhắc lại, trong những biến cố có đảo chánh tương tự trong quá khứ, những bản nhạc được cho phát thanh giữa các thông cáo quan trọng thường được phát những bản nhạc vô thưởng vô phạt của Quân Đội, nhưng suốt đêm hôm qua, đài phát thanh đã cho phát thanh loại nhạc mà bà Ngô Đình Nhu đã ra lệnh cấm chỉ trong mấy năm qua. Lúc này thì các nhân viên làm việc cho Tòa Đại Sứ, cùng các nữ thư ký ôm nhau nhảy ồn ào theo điệu nhạc. Họ cười nói thỏa thích giữa các tiếng súng thỉnh thoảng vang lên từ đàng xa.

Đúng ba giờ rưỡi sáng thì tiếng ồn ào của họ bị chìm hẳn đi bởi các tiếng nổ dồn dập khác thường. Tiếng chát chúa của đại bác chiến xa 75 ly đồng loạt thi nhau nổ vang trời, rõ ràng là màn tấn công vào Dinh Gia Long đang bắt đầu. Đạn đạo cho thấy từ các ngõ đường vùn vụt bay thẳng vào Dinh. Một vài giây sau thì đạn chiến xa từ bên trong Dinh cũng bắt đầu thấy bắn trả lại. Từ trên khách sạn, đêm tối bỗng dưng bao trùm một vùng sáng rực với ánh lửa tỏa ra từ các nòng súng và đạn đạo của những tràng đại liên đan nhau giữa đêm tối mịt mờ. Naomi nhìn vào phía Dinh Gia Long và thấy trong đó có ánh lửa bập bùng, nàng biết chắc là căn phòng trong Dinh đã bị trúng đạn và đang bốc cháy.

- Đẹp tuyệt, đẹp tuyệt, tôi chưa bao giờ chứng kiến cảnh này bao giờ.

Jock vừa nói vừa cặm cụi thu hình.

Súng nổ liên tục cả hai giờ liền mới yên dần, lúc bây giờ hừng đông đã bắc đầu ló dạng, đủ sáng để người ta nhìn thấy các đơn vị tấn công đang tiến vào các vòng vây chung quanh Dinh Gia Long. Trời buổi sáng vẫn còn lác đác mưa bay. Các chiến xa, thiết giáp, thiết vận xa các binh sĩ tùng thiết đi theo sau, đang từ từ tiến sát lại hàng rào chung quanh Dinh.

Đến sáu giờ sáng thì Naomi thấy từ bên trên một cánh cửa sổ trong Dinh vụt phất phơ một ngọn cờ trắng xin đầu hàng.

Các binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến lúc này người nào cũng mang trên cổ mình một mảnh khăn quàng cổ để phân biệt với binh sĩ phòng thủ. Lúc thấy ngọn cờ trắng xuất hiện trên cửa sổ, mọi người đều đồng thanh đứng lên reo hò chiến thắng, rồi ai nấy cùng ùa nhanh vào sân cỏ lồi lõm những vết đạn, chạy thẳng vào bên trong Dính đang còn nghi ngút lửa. Naomi và toán truyền hình của mình cùng một vài ký giả khác đã liều lĩnh chạy theo đám binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến vào tận bên trong Dinh Gia Long. Một vài viên đạn lẻ tẻ thỉnh thoảng còn bay qua đầu họ, khi đoàn người chạy ngang qua khoảng trống giữa sân để vào bên trong. Mặt tiền dinh thự này đã bị đổ nát vì các binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến lúc này vẫn còn đánh nhau với các binh sĩ phòng vệ ngay các bậc tam cấp dẫn vào hành lang trước Dinh.

Jock chui vội vào bên trong bằng một lỗ thủng do đại bác phá vỡ. Bên trong đại sảnh với sàn gạch lót bằng đá cẩm thạch bóng loáng, các mảnh thủy tinh đổ vỡ từ một ngọn đèn kết hoa hỗn độn nằm chung với đám gạch ngói từ trần nhà đổ xuống bừa bãi xuống khắp mọi nơi. Chung quanh đây có nhiều binh sĩ phòng vệ đang nằm rên rỉ vì các vết thương trên người. Trên các bậc cầu thang lên tầng trên có nhiều người chết nằm vật vã ra đó. Gạch, đá, vôi vữa phủ đầy lên những chiếc ghế bọc nhung thật đẹp, các khóm kiểng chưng bày đó đây cũng chịu cùng số phận nặc mùi cây tươi bị xé nát lẫn mùi nồng của tường vôi vỡ, quyện chung với mùi thuốc súng khét lẹt tạo cho đại sảnh một cảnh hỗn độn chưa từng thấy bao giờ. Các binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến reo hò hân hoan, họ đối những ngọn đèn sáp lên để phá phách, một số khác kéo đổ tung những sách vở trưng bày tại nơi này để mừng chiến thắng của mình.

Naomi đã từng được Guy nói cho biết sơ qua về vị trí của Dinh thự này từ trước, nên khi vào được bên trong, nàng kéo vội toán truyền hình chạy nhanh đến cầu thang trèo lên phòng làm việc của ông cố vấn Ngô Đình Nhu và phòng Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Khi lên đến tầng lầu thứ hai Naomi thấy một vị Đại Tá Thủy Quân Lục Chiến đứng dựa vào lan can nói vọng xuống bên dưới, báo cáo cho một vị Tướng cùng một số Sĩ quan thuộc phe đảo chánh đang chờ đợi bên dưới.

- Họ không có ở đây. Hai phòng của họ đều trống trơn.

Viên Thiếu Tướng được báo cáo gật đầu.

- Dưới phòng truyền tin cũng không có ai hết phải không? Thôi xuống đi.

Naomi vội chạy vụt xuống bên dưới nắm lấy tay vị Thiếu Tướng hỏi.

- Vậy chứ họ trốn ở đâu?

Viên Tướng lắc đầu.

- Chúng tôi đã khám phá ra có ba đường hầm bên dưới Dinh này. Tất cả đều dẫn ra đường Cống của thành phố. Vậy là họ trốn rồi.

Naomi gật đầu tỏ vẻ cám ơn viên Sĩ quan cấp Tướng rồi chạy nhanh lên lầu ba, nơi làm việc của Tổng Thống Ngô Dinh Diệm. Chung quanh đây ồn ào tiếng đập phá của binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến, nhiều người lính cầm trên tay một số rượu Whisky, Brandy lấy từ hầm rượu của ông Nhu, một số người khác dùng cây gậy đập tan những trang trí trong phòng và đút vào túi áo những đồ vật quí báu, một vài người đứng giữa nhà nổ súng chỉ thiên đầy thống khoái.

Lúc Naomi và những người làm việc với nàng lên đến lầu ba thì tại đây đã bị đập phá tan tành. Chiếc áo của Tổng Thống Ngô Đình Diệm vẫn còn khoác bên sau ghế. Trên bàn làm việc của ông ta, một cuốn sách Pháp nằm chơ vơ. trên đó. Naomi lặng lẽ đến cầm cuốn sách lên nhìn vào tựa đề rồi đưa cao cho Jock thu hình cuốn sách vào ống kính. Cuốn cách mang tựa đề Ils Arrivent.

Xuống bên dưới phòng làm việc của ông Nhu, Naomi cũng chứng kiến cảnh đập phá tương tự. Mạt cưa từ các con thú đổ ra lai láng khắp sàn nhà. Bức tranh vẽ hình bà Nhu đã trở thành một vật thể kỳ quái với các vết đạn đầy trên người trong tranh, cũng như có nhiều vết dao găm đâm vào giữa hai chân và phần bụng dưới của người được vẽ. Những bộ áo quần bằng kim tuyến của bà Nhu bị xé vụn, bỏ vất vưởng trong phòng, một số quần áo khác vẫn còn nguyên trong tủ áo của bà Nhu, bên dưới đó là một cái ngăn đựng không biết bao nhiêu là giày dép của người đàn bà lừng danh này. Naomi ra hiệu cho Jock thu vào ống kính những áo quần và giày dép nhiều quá sức tưởng tượng này của bà em dâu Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa… Các lọ dầu thơm Vent Vert bị binh sĩ đập nát dưới sàn gạch trong buồng tắm với chiếc bồn bằng men sứ thật lớn màu hồng và một chiếc bồn rửa mặt bằng đá cẩm thạch đen.

Khi mọi người sắp sửa rời căn phòng này để xuống lại bên dưới, Naomi phải vất vả bước qua đông giấy tờ, sách vở bừa bãi đang đổ tung dưới sàn gạch, nàng tò mò cúi xuống đọc một vài tờ giấy dưới đất, bỗng nàng chú ý tới một cặp hồ sơ có đóng con dấu đặc biệt của ông Nhu “SỞ NGHIÊN CỨU CHÍNH TRỊ XÃ HỘI”. Dưới ánh đèn rọi của máy quay phim mà Jock đang hướng về phía Naomi, nàng đưa tay lật lật các trang giấy trong tập hồ sơ này thì thấy đây là những báo cáo về các khuôn mặt chính trị mà cơ quan thuộc quyền của ông Nhu viết tay bằng tiếng Pháp hoặc tiếng Việt. Naomi chợt để ý một hồ sơ có đề tên Guy, nàng cẩn thận gỡ từng tờ và chăm chú đọc. Bỗng dưng nàng bàng hoàng khi thấy giữa các tờ giấy có một mảnh giấy gấp tư mang nhãn hiệu của khách sạn Continental Palace, bên dưới đó rành rành nét chữ của nàng ghi rõ tên, họ và địa chỉ của nhà tu đã từng đến phòng nàng để báo cho nàng biết trước về việc Thượng Tọa Thích Quảng Đức tự thiêu.

Naomi quỳ gối trước kẹp đựng hồ sơ, đưa mắt ngỡ ngàng nhìn vào từ giấy đó thật lâu, mãi cho đến khi chung quanh nàng không còn tiếng ồn ào của binh sĩ nữa.