Cho em Người thứ ba.
Em, chị luôn tò mò muốn biết, làm người thứ ba thì vui hay buồn? Sẽ khổ hay sướng? Chị tò mò cảm giác đầy lầm lỗi nhưng cũng đầy phấn khích khi em ôm trong tay người đàn ông không thuộc về em.
Em, chị luôn muốn em hiểu rằng cuộc vui nào rồi cũng có lúc tàn. Nếu không thể để anh về sớm, chị mong em hãy giữ anh lại qua đêm, đừng để anh về muộn như thế sẽ mất giấc ngủ của chị và con của chị.
Em, có giây phút nào em dừng lại và nghĩ suy, người đàn ông cởi áo em liệu đến khi nào sẽ mặc lại cho em chiếc áo cưới mà đời người con gái ai cũng mưu cầu một lần?
Em, nếu anh ấy không còn gì cả, nếu ngày mai sẽ là bữa đói bữa no, bánh mì cũng không có tiền mua. Em sẽ tiếp tục ở cạnh anh ấy chứ?
Em, em thật đẹp với tuổi trẻ và sức trẻ, nhưng được bao nhiêu năm nữa vậy em? Tuổi thanh xuân là mở cửa đón bình minh, là mặc sức trong hạnh phúc của riêng mình. Cớ gì em vùi nó và nhàu nát trong vụng trộm? Và cớ gì em phải vay mượn hạnh phúc chung?
Em, chị không bao giờ làm đau thể xác của em, vì suy cho cùng một người đàn ông cùng sung sướng với hai người phụ nữ. Nhưng lúc "có biến" lại cũng chỉ hai người phụ nữ đối diện với nhau, cấu xé lẫn nhau, có đáng đâu em?
Em, nếu em xem anh ấy như một đồ vật để tranh cướp giành giật, thì chị xin nhường món đồ ấy cho em, thứ mà chị đã dùng qua. Bởi dẫu sao đó cũng là một món đồ đã cũ đối với chị mà người ta thường hoa mỹ gọi bằng hai tiếng "chồng cũ". Cũ người mới ta. Chị mong em gìn giữ để còn sử dụng lâu dài.
Em, đừng hả hê khi thấy chị rời khỏi vị trị này để nhường cho em vào thay thế, chăn có rận em phải nằm vào mới biết, nhà có ma thì em phải ở mới hay. Mọi thứ đều cần thời gian để từ từ cảm nhận và tận hưởng em biết không?
Em, anh ấy cũng từng nói yêu chị suốt đời và duy nhất. Nhưng lá còn có lúc lìa cành, sông còn có lúc cạn lúc đầy thì thử hỏi lòng người là gì để không đổi thay? Em có sợ không?
Em, đừng làm phiền chị bởi những cơn ghen tương ngược đời. Số phận đã sắp đặt em đến sau, dù có cố chen lên trước thì em cũng chỉ là đang tự giẫm vào chân mình.