Chương 13
Tôi gần như suy sụp. Hoàn toàn mất kiểm soát. Tâm trạng nóng nảy. Những cơn giận dữ bộc phát thường xuyên.
Tôi không chịu được nữa. Không đứa này khóc thì đứa kia khóc. Không đứa này đói thì đứa kia đói. Không khi nào chúng ngủ cùng lúc. Dù Jeremy tận tụy gánh vác nửa phần công việc, tôi ước gì chỉ có một đứa để có thể nghỉ ngơi. Hai đứa bé khiến mỗi chúng tôi phải làm công việc toàn thời gian.
Jeremy làm trong một công ty bất động sản. Sau hai tuần nghỉ ở nhà chăm sóc tôi và các con, anh phải đi làm lại. Tôi không thể thuê người giúp việc vì số tiền nhuận bút nhận được quá ít ỏi. Nghĩ đến việc ở một mình với hai đứa bé chín tiếng mỗi ngày là tôi rùng mình.
Nhưng hóa ra mọi việc đều ổn.
Jeremy ra khỏi nhà vào lúc bảy giờ sáng. Tôi sẽ thức dậy cùng để anh chứng kiến tôi bận rộn với hai đứa bé như thế nào. Sau khi anh đi, tôi đặt chúng lại vào cũi, rút dây cắm màn hình giám sát và vào giường ngủ tiếp. Tôi ngủ nhiều hơn bất cứ lúc nào khác. Căn hộ của chúng tôi nằm ở góc trong cùng biệt lập nên không ai có thể nghe tiếng trẻ khóc.
Tôi đeo tai nghe nên cũng không nghe thấy.
Ba ngày sau, cuộc sống của tôi hoàn toàn quay lại quỹ đạo bình thường. Tôi ngủ cả ngày, chỉ thức dậy trước khi Jeremy về để cho hai đứa bé ăn và tắm rồi nấu bữa tối. Mỗi chiều bước qua cửa, hai đứa bé sạch sẽ tinh tươm và mùi thức ăn thơm phức tỏa ra từ bếp làm anh thực sự ấn tượng về khả năng sắp xếp cuộc sống của tôi.
Việc cho hai đứa bé ăn ban đêm không thành vấn đề vì ban ngày tôi đã ngủ đủ giấc. Hai đứa bé ngủ rất ngon do khóc cả ngày đến kiệt sức. Khóc không hẳn là không tốt.
Ban đêm là thời gian tôi dành cho sự nghiệp viết lách.
Nơi duy nhất tôi chưa thể sắp xếp là trong phòng ngủ. Bác sĩ nói chúng tôi chưa thể quan hệ vì tôi mới sinh bốn tuần. Nhưng nếu không giữ lửa, bạn sẽ không thể vượt qua được những ranh giới nguy hiểm trong hôn nhân. Khủng hoảng tình dục như một con virus. Dù hôn nhân của bạn là tích cực ở mọi khía cạnh khác, nhưng một khi tình dục không còn, nó bắt đầu lây nhiễm và dần dần phá hủy hoàn toàn mối quan hệ.
Tôi quyết không để điều đó xảy ra.
Đêm hôm trước tôi thử gợi ý nhưng Jeremy sợ sẽ làm tôi đau. Anh lo vết mổ chưa lành. Trên internet người ta nói rằng ngay cả ngón tay nho nhỏ cũng không thể, cho đến khi được sự đồng ý của bác sĩ. Mà những hai tuần nữa tôi mới tái khám.
Tôi không muốn chờ đợi. Tôi không thể. Tôi nhớ anh. Tôi muốn kết nối với anh.
Jeremy thức dậy lúc hai giờ sáng vì lưỡi tôi lướt trên mũi giáo của anh. Nó cứng như đá trước khi anh hoàn toàn tỉnh táo.
Anh lùa tay vào tóc tôi, ngón tay ấn vào đầu tôi để gia tăng áp lực, hai mắt nhắm nghiền và thở hổn hển trong khi tôi làm anh phát điên bằng chiếc lưỡi ướt át.
Trong suốt mười lăm phút, tôi cố tình không đưa anh vào miệng mà chỉ liếm bên ngoài để kích thích. Bây giờ anh đã muốn tôi đến phát cuồng, thân người liên tục chuyển động và mũi giáo căng phồng đòi giải thoát. Nhưng tôi không muốn anh lên đỉnh trong miệng tôi. Tôi muốn anh trút vào trong người tôi, lần đầu tiên sau nhiều ngày xa cách.
Anh sốt ruột siết chặt tay lên gáy, ấn đầu tôi xuống mũi giáo trong lời cầu xin thinh lặng - hãy cho anh vào miệng ngay. Tôi không nhượng bộ và tiếp tục tránh né, chỉ hôn và liếm, trong khi tất cả những gì anh muốn là nhét vào miệng tôi.
Khi cảm thấy ham muốn của anh đã lên đến đỉnh điểm, tôi buông anh ra. Anh chồm theo như một con thú say mồi. Tôi nằm ngửa ra, hai chân mở rộng và anh lập tức ở trong tôi mà không có lấy một giây suy nghĩ đến vấn đề sớm muộn. Thậm chí anh không nhẹ nhàng chút nào. Anh thúc mạnh làm tôi đau.
Cuộc yêu kéo dài thêm cả tiếng vì ngay khi anh kết thúc, tôi lại tiếp tục mút anh cho đến khi anh cứng lên. Chúng tôi không hề nói với nhau câu nào, ngay cả sau lần thứ hai. Anh lăn khỏi tôi và siết chặt tôi vào lòng. Tấm ga giường dính đầy mồ hôi và tinh dịch, nhưng chúng tôi đã quá mệt mỏi để chú ý và ngăn cản giấc ngủ đến ngay lập tức.
Tôi không cần lo lắng. Chúng tôi vẫn ổn. Jeremy luôn tuyệt đối tôn sùng thân xác tôi.
Hai đứa trẻ có thể lấy đi của chúng tôi nhiều thứ, nhưng dục vọng của anh vẫn thuộc về tôi.