← Quay lại trang sách

CHẲNG PHẢI DO NƯỚC GỘI ĐẦU Tác Giả: Ôlếch Zelezcốp-Hồi một

Cô gái tóc đen, dài đi quanh phòng. Cô lúc lắc đầu, tóc bay xõa trong không gian, làm bay tung những hạt gầu trắng. Những hạt gầu quay tròn trên không rồi từ từ rơi xuống phủ đầy tấm thảm, các đồ gỗ, sàn và chồng cô đang ngồi. Hai người trẻ tuổi mỉm cười, nhìn nhau.

- Trước hết, em đưa cho họ xem các bản vẽ của em. - Cô gái vừa nói vừa xoay vòng. Gầu bay tung ở các góc xa của căn phòng. - Rồi em cho họ biết trước đây em làm ở đâu. Cô gái nói tiếp. Chả là, cô đang muốn được vào làm họa sĩ thiết kế ở một công ty có uy tín.

- Kế hoạch hay lắm! Chàng trai mỉm cười, khen. Chàng tới bên cô gái, họ hôn nhau.

- Nhưng kết quả ra sao? Chàng trai vừa thận trọng hỏi vừa chìa cho cô gái hai bàn tay đầy gầu của mình trong lúc vợ đang quay tít.

- Cái gì cơ? - Cô gái tóc đen, dài, không hiểu, hỏi.

- Cái này? - Chàng trai tóc ngắn, sạch và vừa trút lớp gầu từ bàn tay mình sang tay vợ vừa nói.

- Đó là cái gì? - Cô gái vẫn chưa hiểu.

- Đó là gầu. - Chàng trai rụt rè, đáp.

- Phu.u.u! - Cô gái cong môi, đáp. - Anh cũng có gầu?

- Không, đó là gầu của em. - Chàng trai nói. - Có thể, vì nó mà em sẽ không được tiếp nhận vào làm.

Cô gái cúi đầu buồn bã, còn chàng trai thì lấy từ ngực áo ra chai nước gội đầu, chìa cho cô gái, nói:

- Em thử đi! Nhất định nó sẽ giúp em.

- Tại sao anh lại mua thứ hàng đắt tiền đó? - Cô gái tức giận. - Chúng ta hoàn toàn không có tiền.

- Em dùng nó để gội đầu và sẽ được nhận vào làm. Chúng ta sẽ có tiền. - Chàng trai giải thích.

Cô gái mở hai lòng bàn tay mà một giây trước đó có gầu, cầm chai nước gội đầu rồi chạy vào nhà tắm.

Hồi hai

Chiếc cầu thang rộng, lát đá hoa. Những cái cửa ra vào lớn, bằng gỗ sồi. Cô gái vừa lắc đầu vừa xuống cầu thang. Chiếc váy ngắn, cổ áo xẻ rộng. Mái tóc dài, đen, không có gầu tung bay. Các doanh nhân lên xuống thang không nhìn đôi chân cô, mà nhìn mái tóc cô, trên nét mặt họ như có câu hỏi không lời: “Gầu trắng đâu rồi?”. Không có gầu. - Chính chồng cô đứng ở chân cầu thang nhìn thấy như vậy. Một cánh tay anh tựa vào cái cửa mở của chiếc ô tô.

- Họ nhận rồi! - Cô gái cười tươi, nói.

- Tuyệt! - Chàng trai phấn khởi.

- Đúng! - Cô gái vẫn mỉm cười, đáp.

Hai vợ chồng ngồi lên ô tô.

- Em thấy đấy! - Chàng trai vui vẻ. - Nước gội đầu của anh đã giúp em được vào làm ở một công ty lớn...

Cô vợ ngơ ngác nhìn chồng rồi thận trọng hỏi khẽ:

- Anh có phải là tên ngốc không?

- Sao? Anh chồng hỏi.

Cô gái hỏi một câu cụ thể hơn:

- Anh thật sự nghĩ là nhờ có nước gội đầu của anh?

- Chứ còn sao nữa?

- Anh thật là ngốc! - Dầu gội đầu của anh thì có tác dụng gì? Thôi đi đi! Bây giờ, chúng mình sẽ có tiền.

Anh chàng mặt sa sầm, nổ máy. Đúng lúc đó, chai nước gội đầu nặng trịch từ trên xe rơi xuống đường.

Trong lúc đó, ở phía trên, từ chiếc cửa sổ mở, ông chủ tương lai của cô gái đẹp nhìn theo chiếc ô tô. Trên mặt ông lộ vẻ mãn nguyện, còn trong một bàn tay của ông ta có chiếc bao cao su đã dùng. Các ngón tay của ông chủ từ từ mở ra, chiếc bao cao su bay xuống phía dưới rồi thận trọng nằm xuống mặt đất, cạnh chai nước gội đầu đang chảy ra mặt đường.