Thuốc
Mẹ tôi bắt đầu kêu gào đòi nước bằng tiếng Tây Ban Nha. “Agua agua agua agua.”
Nghe giống như agony agony agony [1] .
Cảm giác như đang ở chung phòng với ca sĩ Janis Joplin, nhưng là một Joplin không có tài năng. Tôi đem cho bà một cốc nước, sau đó tôi nhúng ngón tay vào nước và thoa lên đôi môi bà.
“Bố con thế nào?”
“Ông ấy hạnh phúc.”
“Ông ta có vui khi gặp con không?”
“Con không biết.”
“Mẹ rất tiếc vì ông ta không niềm nở hơn.”
“Mẹ không cần phải tiếc hộ ông ấy.”
“Nói kiểu ấy nghe buồn cười thật.”
“Ông ấy tiếc cho chính mình.”
“Mẹ cảm thấy buồn thay cho con.”
“Mẹ cũng không thể làm điều đó. Mẹ không thể buồn thay cho con.”
“Tâm trạng con đang kỳ lạ lắm, Sofia.”
Mẹ nói với tôi rằng trong khi tôi đi xa, bà bị tràn dịch khớp gối. Matthew tử tế đã đề nghị chở bà tới bệnh viện đa khoa ở Almería. Bà bị căng dây chằng nhưng không quá nghiêm trọng. Bác sĩ đã cho bà một đơn thuốc hoàn toàn mới. Bà thấy buồn nôn khi uống thuốc chống suy nhược, mặc dù bà nói có thể là do các thuốc mới kê để giảm cholesterol và huyết áp cao, trị chóng mặt và trào ngược dạ dày. Ông ta cũng kê các thuốc trị tiểu đường, trị gout, kháng viêm, hỗ trợ ngủ ngon, giảm căng cơ và nhuận tràng, phòng tác dụng phụ.
Tôi hỏi mẹ Gómez nghĩ gì về chế độ chữa trị mới của bệnh viện dành cho bà.
“Ông ta đã cấm mẹ lái xe.”
“Mẹ thích lái xe mà.”
“Mẹ thích được massage hơn. Con có đôi bàn tay khéo léo. Giá như con có thể cắt đôi tay con ra và để nó ở lại đây với mẹ trong khi con ra biển cả ngày.”
Tôi chờ con chó của Pablo tru lên, nhưng rồi tôi nhớ ra rằng mình đã thả nó.
***Line Note Zone***
Tiếng Anh: Đau đớn.