Chương 140 Các ngươi cùng lên, Phương Thường mà sợ sao!
Dĩ nhiên Thẩm Thiên không thể nào trơ mắt nhìn Phương Thường đâm vào đại trận hộ sơn ở trạng thái bình thường được.
Dù lực phòng ngự ở trạng thái bình thường của đại trận hộ sơn tuy không yếu nhưng Phương Thường là nhân vật truyền kỳ trong Thánh địa!
Lỡ như hắn ta có thể phá vỡ thì biết làm sao đây!
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên chậm rãi đưa pháp lực vào trong Thánh Tử lệnh, lặng lẽ nâng cường độ đại trận hộ sơn lên cấp hai.
Lập tức, đại trận hộ sơn vốn trong suốt liền loé lên hào quang sáng chói, giống như một cái lồng lớn phát sáng.
Nó bao bọc toàn bộ Thái Tử phong bên trong, vững vàng ngăn cản đòn tấn công của Phương Thường.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Phương Thường và đại trận hộ sơn đụng mạnh vào nhau.
Bên ngoài đại trận hộ sơn xuất hiện gợn sóng lăn tăn sau đó hoàn toàn chống đỡ hết tát cả công kích của Phương Thường.
Một đòn Bôn Lôi Thần Quyền do Phương Thường toàn lực đánh ra lại không thể nào phá hỏng hoặc khiến đại trận hộ sơn có chút mảy may rung chuyển.
Phương Thường xoa xoa nắm đấm bị chấn động cho đau đớn, ánh mắt như điện khóa chặt lấy Thẩm Thiên ở trong trận.
Hắn ta lạnh lùng nói: “Ngươi chính là Thẩm Thiên à? Tướng mạo đường đường, vừa nhìn đã không giống người tốt!”
Sau lưng Phương Thường, trán Trương Vân Đình nhỏ mồ hôi lạnh: “Sư huynh.”
Phương Thường quay đầu, bình tĩnh nói: “Không nói đệ, sư đệ ở bên xem kịch hay là được rồi!”
Trương Vân Đình bất đắc dĩ: “Sư huynh, Thẩm Thiên Thánh tử giúp bản môn tìm được tín vật Long Hổ bội, còn giúp hoàn thiện Thần Tiêu Lôi Đế kinh.”
“Dựa theo tổ huấn, thật sự là huynh ấy có tư cách đảm nhiệm vị trí Thánh tử của bản môn, nếu như bằng lòng thì thực sự có tư cách cưới Thánh nữ bản môn.”
Phương Thường khẽ nói: “Chớ có nói mấy thứ tổ huấn gì đó với ta, thứ lão tổ tông làm mất dựa vào cái gì mà bắt chúng ta phải chịu trách nhiệm?”
“Không có chương cuối cùng của Thần Tiêu Lôi Đế kinh, chẳng lẽ ta và đệ không thể bước lên con đường vô địch kia sao? Đúng là buồn cười!”
“Thế gian này không có pháp thuật nào vô địch, chỉ có người vô địch, không có chương cấm kỵ thì đã sao chứ?”
“Tìm được chương cấm kỵ là có thể cưới Thánh nữ, vậy mọi người đã từng hỏi xem sư muội có bằng lòng hay không chưa?”
“Vân Hi sư muội là người sống sờ sờ có tình cảm, không phải công cụ!”
“Đem hạnh phúc của nàng ấy ra đổi công pháp gì đó, đúng là buồn cười.
Càng nói càng tức, càng nói càng tức, Phương Thường nhìn thẳng vào trong đại trận Thái Tử phong.
Hắn ta khẽ nói: “Thẩm Thiên, ngươi có bản lĩnh cưới Thánh nữ, ngươi có bản lĩnh bước ra đây!”
Thẩm Thiên bất đắc dĩ điều chỉnh ánh sáng đại trận mờ lại, nâng độ trong suốt lên: “Sư huynh có gì chỉ giáo?”
Nhìn nam tử khí độ bất phàm tựa như trích tiên trước mặt, Phương Thường cả giận nói: “Ngươi ra đây trước cho ta?”
Ra? Không phải ngươi đang đùa ta đấy chứ, bổn Thánh tử ta trông giống kẻ thiếu cẩn trọng đến thế sao?
Còn bảo ta bước ra ngoài, tiểu tử ngươi mạnh như vậy, có bản lĩnh thì tự xông vào đi!
Nghĩ đến vị Đại sư huynh truyền kỳ này dù có mạnh hơn nữa thì hình như cũng không làm gì được mình, trong lòng Thẩm Thiên lập tức như có thêm sức mạnh, thái độ cũng trở nên bình tĩnh.
Hắn bình tĩnh nói: “Các hạ chính là Đại sư huynh bản môn Phương Thường sư huynh? Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.”
Phương Thường cười lạnh nói: “Không dám nhận, Phương Thường chỉ là một chân truyền, sao dám làm sư huynh của Thánh tử.”
Thẩm Thiên như có điều suy nghĩ: “A, vậy Phương sư đệ, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không?”
Phương Thường: “Thẩm Thiên ngươi khinh người quá đáng, ngươi ra đây, ta đảm bảo sẽ không động thủ.”
Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Phương sư đệ, ta đang bế quan tu luyện, không thể mở trận pháp hộ sơn được.”
Nói đùa à, ngươi nói không động thủ thì bổn Thánh tử sẽ tin ngay sao? Cái này khác gì với “anh chỉ để ngoài thôi, không vào đâu” chứ?
Phương Thường thấy Thẩm Thiên có vẻ định bám chặt lấy đại trận hộ sơn này không ra thì lập tức nổi điên.
Dị tượng Chu Tước Phần Bát Hoang và Kỳ Lân Định Trung Châu sau lưng hắn ta bộc phát ánh sáng chói chang.
Hoàng Kim Thánh giáp và Xích Diễm Long thương cũng được pháp vực vô cùng huyền diệu, bá đạo bao phủ.
Giờ khắc này, Phương Thường như hóa thân thành một Thần tướng vô địch: “Ngươi không ra, ta sẽ đánh nát trận này bắt ngươi ra!”
Dứt lời Phương Thường đột nhiên giơ cao thương lên, lôi đình màu đỏ vàng ngưng tụ trên thương của hắn ta, hư ảnh Xích Long lờ mờ xuất hiện.
Trương Vân Đình bất đắc dĩ đứng bên thuyết phục: “Đại sư huynh không nên vọng động, đều là đồng môn, dĩ hòa vi quý!”
Còn Thẩm Thiên thấy khí tức Phương Thường phóng ra thực sự cường đại đến đáng sợ thì lặng lẽ lấy Thánh Tử lệnh ra.
Hắn đưa pháp lực vào Thánh Tử lệnh, nâng đại trận lên cấp độ ba cũng là hình thức thủ hộ mạnh nhất.
Thái Tử phong lập tức bộc phát thần quang xông thẳng lên trời, Thần Lôi đủ màu sắc từ trong linh mạch bắn ra.
Bọn chúng ngưng tụ thành các loại Thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Đằng Xà, Lục Hợp... giữa hư không.
Từng Thần thú đều được tạo ra từ lôi đình tinh thuần nhất, phóng ra khí tức khổng lồ giống như thực chất.
Phương Thường lạnh lùng nhìn Thần thú Thanh Long đang quấn quanh bên ngoài Thái Tử phong.
Hắn ta cười lạnh nói: “Các ngươi cùng lên cả đi, Phương Thường ta há sợ các ngươi sao?”
Dứt lời, hắn ta vác Xích Diễm Long thương đột nhiên đánh về phía Thần thú các hướng.
Gì mà Giáp Mộc Thanh Long, gì mà Canh Kim Bạch Hổ, hôm nay Phương Thường ta sẽ hàng long phục hổ!
Xích Diễm Long thương mạnh mẽ như múa giống như một con Xích Long đang bay lên chém giết, tiếng gầm bá đạo vô song.
Những Thần thú ngưng tụ từ lôi đình này nhanh chóng bị xé nát dưới Long thương của Phương Thường.
...
Một khắc đồng hồ sau!
Phương Thường đứng ngạo nghễ giữa hư không, lạnh lùng nhìn Thẩm Thiên: “Đồ vô sỉ, ngươi muốn giết cứ giết đi!”
“Phương Thường ta sẽ không thèm cầu xin ngươi lấy một tiếng, nếu không sẽ không phải hảo hán!
Trong hư không, từng đạo Thanh Long từ Canh Kim, Giáp Mộc, Ly Hỏa ngưng tụ thành xiềng xích pháp tắc trói chặt lấy hắn ta.
Mặc dù ban nãy chiến lực Phương Thường vô song có thể xé nát lôi đình Thần thú nhưng cũng không thể nào chịu nỗi sự phục sinh vô hạn của những Thần thú này!
Ngươi vừa giết được Thần thú thứ ba thì hai con trước lại ngưng tụ thêm lần nữa, thế thì còn đánh như thế nào đây?
Bởi vậy sau một khắc đồng hồ Phương Thường kiên cường chống đỡ thì vẫn bị xiềng xích do mười loại Thần Lôi tạo thành trói lại.
Từng đạo Thần Lôi quấn quanh người Phương Thường, giật cho tóc hắn ta dựng đứng hết lên nhưng từ đầu đến cuối Phương Thường không hừ lấy một tiếng, thật sự là một trang hảo hán cứng rắn!