Chương 146 Cơ duyên lớn này không dễ chơi! (2)
Trương Vân Hi hành lễ với Thần Tiêu Thánh Chủ: “Phụ tôn, nữ nhi xin cáo lui.”
Nói xong, Trương Vân Hi vừa xuất quan đã xông thẳng đến Thánh Tử phong kéo theo Phương Thường và Lý Vân Phong ngự kiếm rời đi như bay.
Để lại Thẩm Thiên trên Thánh Tử phong ngơ ngác.
Sư tỷ vừa đến sao đã đi ngay rồi?
Nàng đi thì đi, cần gì phải kéo cả Phương Thường sư đệ đi nữa?
Thẩm Thiên còn định đợi lát nữa trấn an được Phương Thường thì thử xem có cùng kết bạn lịch luyện được không nữa kìa.
◇ ❖ ◇
Đúng vậy, Thẩm Thiên muốn kết bạn với Phương Thường cùng lịch luyện vì trên đầu con hàng này là một cái vòng vàng.
Mặc dù ánh sáng không chói chang như Trương Vân Hi nhưng cũng coi như tương đối sáng láng, là dạng người ngốc có ngốc phúc điển hình.
Càng quan trọng hơn là, vừa rồi khi Thẩm Thiên đứng gần Phương Thường nhìn cẩn thận thì thấy trong quầng sáng trên đầu y đã có hình ảnh.
Có nghĩa là gần đây vị đại sư huynh Thần Tiêu Thánh Địa này đã gặp được cơ duyên lớn không tệ.
Nên nhớ, lần trước hắn gặp được Trương Vân Hi với cơ duyên vòng vàng trên đầu đã mở ra được Long Hổ bội.
Cũng chính nhờ cơ duyên này mà quầng sáng trên đầu Thẩm Thiên đã chuyển thẳng từ trắng pha đen thành màu xanh lục.
Làm sao Thẩm Thiên có thể cho phép mình bỏ lỡ cơ duyên này chứ?
Nhưng hắn lại đang suy nghĩ một vấn đề. Nếu hắn thực sự cùng gia hỏa này đi lịch luyện.
Có thể nào sẽ bị tên ngốc không có não đơn phương tương tư Trương Vân Hi này giết luôn không?
Nghĩ kỹ lại, mặc dù xác suất không lớn, nhưng cũng không phải không có khả năng!
Nhất thời Thẩm Thiên cảm giác trong lòng cứ băn khoăn xoắn xuýt mãi không ngừng.
Cơ duyên lớn này không dễ chơi rồi!
Trương Vân Hi kéo Phương Thường và Lý Vân Phong đi, Thần Tiêu Thánh Chủ cũng quay lưng bước vào hư không biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Lão đạo sĩ định đứng một bên xem náo nhiệt có thái độ phi thường đặc sắc, vội vã đuổi theo Thánh Chủ bỏ đi.
Còn các đệ tử chân truyền khác đang đứng hóng chuyện dưới Thánh Tử phong, vốn định chạy đến định Thánh Tử xem thử.
Nhưng Thánh Chủ rời đi rồi, Thẩm Thiên đang đứng trên kia lại kích hoạt trận pháp bảo vệ ra, bày rõ thái độ muốn bế quan cầu thánh.
Bởi vậy, dù những đệ tử chân truyền, nhất là nữ đệ tử kia không cam lòng đến đâu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi ba bước quay đầu lần rời đi.
Chờ mọi người về hết, Thẩm Thiên mới chậm rãi ngồi lên đá ngộ đạo, tiện tay hái một đóa hoa trên đồng cỏ.
Thẩm Thiên giật từng cánh hoa xuống: “Tìm y rủ cùng đi lịch luyện, không tìm y rủ cùng đi lịch luyện…”
Nhìn Thẩm Thiên như vậy, Quế công công và Tần Cao bên cạnh nhìn nhau như đang suy nghĩ gì đó.
Tìm nàng (1) rủ đi lịch luyện sao? Hẳn là Điện hạ muốn hẹn Thánh Nữ Điện hạ cùng đi lịch luyện sao?
(1)Trong tiếng Trung, từ 他 và từ 她 có cách phát âm giống nhau nên Quế công công hiểu nhầm
Quế công công cảm động đến mức lệ nóng doanh tròng, cuối cùng Điện hạ đã thông suốt muốn đi tìm đạo lữ rồi sao?
Với mị lực của Điện hạ, nếu ngài đồng ý cùng Thánh Nữ ra ngoài lịch luyện vài lần nhất định có thể nắm được trái tim người đẹp.
Đến lúc đó, Điện hạ cùng Thánh nữ sinh mấy tiểu hoàng tôn mập mạp, đưa tới trước quan tài Lan phi nương nương ra mắt.
Có thể nhìn thấy cháu trai cháu gái của mình quỳ dưới quan tài, nhất định Lan Phi nương nương sẽ rất vui mừng.
Nghĩ tới đây, Quế công công vội vàng nói: “Điện hạ đang chuẩn bị tìm Thánh Nữ rời núi lịch luyện sao?”
Tìm Thánh Nữ làm gì?
Căn rau hẹ của Thánh Nữ vừa mới cắt rồi, cơ duyên mới còn chưa mọc ra đâu!
Hiện giờ Thẩm Thiên muốn sán lại gần Phương Thường, nhất định phải cắt rau cho y!
◇ ❖ ◇
Nói đến thì, khí vận của các đệ tử trong Thánh địa cao hơn người nước Đại Viêm nhiều.
Ở nước Đại Viêm, nhìn một vòng, trên cơ bản chỉ là một màu trắng, cộng thêm một ít màu xanh nhạt đã là hiếm thấy rồi.
Mà trong Thần Tiêu Thánh địa đây, trên cơ bản đều là một vòng xanh biếc, xanh đến sáng chói, xanh biếc tràn ngập sinh cơ.
Các đệ tử chân truyền của Thần Tiêu Thánh Địa kia, ai nấy đều là xanh pha hồng, thậm chí còn là xanh lấm tấm đỏ.
Đáng tiếc là có khí vận cao không có nghĩa là gần đây nhất định sẽ gặp được cơ duyên, mà còn phải xem thời cơ nữa.
Theo như tình hình trước mắt, trong số đông đảo đệ tử chân truyền của Thần Tiêu Thánh Địa chỉ có hai kẻ có cơ duyên.
Một là cơ duyên điện phân nước của Tần Vân Địch, người còn lại chính là cơ duyên của Phương Thường.
Trước mắt Thẩm Thiên đã bị bắt buộc phải tiếp nhận vị trí thánh tử tràn ngập nguy cơ, nhu cầu cọ cơ duyên để thăng cấp cấp bách hơn rất nhiều.
Cơ duyên vàng óng ánh của đứa con khí vận Phương Thường này, hắn cọ là cái chắc rồi!
Ánh mắt Thẩm Thiên dần dần kiên định: Nếu không mời y cùng đi lịch luyện được vậy ta sẽ đoạt cơ duyên của y trước rồi chia cho y một phần!
Giống như trước đó Thẩm Thiên đã đoạt được cơ duyên “Hướng Nhật Ma Điển” của Tần Cao ở hoàng cung nước Đại Viêm rồi dạy lại cho hắn ta vậy.
Kết quả, khí vận của Tần Cao, khí vận của Thẩm Thiên, khí vận của Quế công công đều tăng lên.
Nếu có thể làm được như vậy với cơ duyên của Tần Cao, vậy hẳn là cũng có thể làm vậy với cơ duyên của Phương Thường nhỉ!
Ừm, thế quyết định, cướp trước rồi lại trả cho y!
Ánh mắt của Thẩm Thiên đanh lại, trong lòng dần dần hạ quyết tâm.
◇ ❖ ◇
Đương nhiên, mặc dù đã đã quyết định như vậy nhưng Thẩm Thiên cũng không hành động lỗ mãng.
Dù sao việc hắn muốn làm bây giờ là đoạt một cái cơ duyên lớn vàng óng ả cơ mà.
Nhớ lại từng cơ duyên đã từng qua tay mình, có cái nào là hắn có thể dễ dàng lấy được đâu?
Hướng Nhật Ma Điển? Nếu không có quầng sáng màu xanh của Quế công công hỗ trợ, căn bản hắn không tìm nổi.
Thất bảo tiên hồ? Nếu không phải có Lý Trường Ca ra tay bảo vệ muội muội thì mình đã bị Ni Cách Nhĩ làm thịt rồi.
Còn cả Thần Tiêu Long Hổ bội, nếu Thẩm Thiên không giao cho Trương Vân Hi mà giữ lại cho mình, chắc chắn hắn sẽ không thể ra khỏi cửa Vạn Linh Viên.
Trong thế giới tu tiên tàn khốc này, thất phu vô tội hoài bích có tội, khí vận không đủ cao tuyệt đối đừng có liều lĩnh đi cướp đoạt cơ duyên tuyệt thế.
“Nên làm thế nào mới có thể đảm bảo lấy được cơ duyên của Phương Thường một cách an toàn rồi đem về chia cho hắn nhỉ?”
Thẩm Thiên suy tư thật lâu, đột nhiên linh cơ khẽ động: “Khí vận của bổn Điện hạ không đủ, đi tìm người khác che chở không phải là xong rồi sao?”
Nhìn Thánh Tử phong, có Quế công công và Tần Cao có quầng sáng màu lục đốm đỏ và lục pha đỏ.
Lại nhìn sang Tần Vân Địch nhờ cơ duyên điện phân nước mà hai phần ba quầng sáng đã đổi sang màu vàng.