Chương 147 Sư đệ, ngươi rất giống một bé thỏ con!
Trong lòng Thẩm Thiên đã nắm chắc, mang bọn họ theo hẳn là có thể an toàn hơn.
Nếu còn chưa đủ, vậy tìm cách kéo cả Vân Hi sư tỷ đi cùng hộ pháp.
Nên nhớ khí vận của Vân Hi sư tỷ còn cao hơn Phương Thường không ít đâu. Hắn không tin cơ duyên của Vân Hi sư tỷ lại không ép được cơ duyên của Phương Thường.
Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, mang theo những gia hỏa có khí vận rực rỡ này cùng đi lịch luyện!
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên đứng dậy, hai mắt sáng rực.
Hắn nhìn chằm chằm Tần Vân Địch hỏi: “Sư đệ, đệ có nguyện ý ra đi cùng ta không?”
Cái gì? Cái gì? Cái gì?
Khuôn mặt thanh tú của Tần Vân Địch đỏ ửng lên, hỏi lại: “Sư huynh có ý gì?”
Tần Cao bên cạnh cũng sửng sốt. Điện hạ bại lộ rồi sao?
Vừa rồi hình như Điện hạ có nhìn mình vài lần, ánh mắt hệt như lần đầu gặp mặt.
Chẳng lẽ suy đoán ban đầu của mình là đúng? Điện hạ không đón nhận ưu ái của các Tiên Tử kia là vì…
Ôi, nô tài không làm được đâu!
Giấc mơ của Tần Cao vẫn đang bay bổng, đột nhiên bị Thẩm Thiên vô tình đánh nát.
Hắn nhìn Tần Vân Địch, gật đầu nói: “Đúng vậy, gần đây sư huynh ta đã bế quan nửa tháng đột phá Trúc Cơ kỳ.”
“Có câu tĩnh cực tư động, ta muốn rời Thánh Địa ra ngoài lịch luyện một chuyến, không biết sư đệ có nguyện ý đi cùng không?”
Thẩm Thiên nói vậy, Tần Vân Địch nhẹ nhàng thở ra, đôi mắt đang trợn lớn cũng híp lại như thường.
Thì ra sư huynh có ý này, muốn mời mình ra ngoài lịch luyện chung sao?
Nói thật, nếu là những sư huynh đệ khác mời Tần Vân Địch đi lịch luyện.
Chắc chắn hắn ta sẽ từ chối. Hắn ta không thích ra ngoài.
Hắn ta chỉ thích trốn tịt trong Thánh Địa nghiên cứu lôi bạo phù, lôi bạo thương, lôi bạo trận. Đây mới là niềm vui thú của hắn ta.
Nhưng nếu Thánh Tử sư huynh mời mình, có phải trên đường sẽ truyền thụ thêm một vài kiến thức mới cho mình không?
Tần Vân Địch cảm giác chắc chắn âm dương lôi bạo phù và phá yêu thương vẫn còn không gian phát triển. Hắn ta hy vọng có thể cùng sư huynh hoàn thiện chúng!
Nghĩ vậy, Tần Vân Địch kiên định gật đầu với Thẩm Thiên: “Nếu sư huynh đã mời, Vân Địch vui lòng tới!”
Thẩm Thiên lại nhìn sang Tần Cao và Quế công công: “Quế bá, Tiểu Cao, các ngươi cũng đi cùng bổn Điện hạ đi.”
Thấy Quế công công và Tần Cao cũng gật đầu, Tần Vân Địch bèn nói: “Nếu đã muốn xuất sơn lịch luyện, Thánh Tử sư huynh chờ một chút. Vân Địch sẽ về Kim Liên phong chuẩn bị một ít đồ phòng ngự cần thiết.”
◇ ❖ ◇
Dứt lời, Tần Vân Địch ngự kiếm bay về Kim Liên phong nhanh như chớp.
Khoảng nửa canh giờ sau, Tần Vân Địch lại xuất hiện trước Thánh Tử phong.
Thẩm Thiên mở đại trận hộ sơn cho Tần Vân Địch tiến vào trong, thấy hắn ta híp mắt cười đến là xán lạn.
Trong tay Tần Vân Địch cầm theo một chiếc nhẫn khắc hoa sen màu vàng kim, được bọc trong tầng tầng lớp lớp vải linh bố.
Phù lục màu vàng kim kia là âm dương lôi bạo phù đã cải tiến được chất làm mấy chồng, mỗi chồng cao cỡ nửa người.
Linh thiết cầu màu trắng bạc kia là m Dương Phá Giáp lôi phiên bản bi thép, chất chồng từng tầng hơn mười rương, một rương chừng mấy trăm viên.
Thẩm Thiên nuốt một ngụm nước bọt, nhìn Tần Vân Địch híp mắt thỏa mãn đứng bên cạnh.
Không biết có phải ảo giác không, hắn cảm thấy dường như mình….
Nhìn thấy một con thỏ!
Thẩm Thiên cực kỳ thích sự thận trọng này của Tần Vân Địch.
Có vậy mới đúng chứ!
Làm một tu tiên giả, ra ngoài lịch luyện nên có bộ dáng ra lịch luyện.
Không chuẩn bị đủ nhiều đồ phòng ngự, vũ khí, súng ống, đạn pháo, nhỡ gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao?
Thẩm Thiên thỏa mãn đánh giá số lượng vật tư, cười nói: “Sư đệ chuẩn bị vô cùng đầy đủ.”
“Nhưng số vật tư này đệ cứ giữ là tốt rồi, vì sao phải lấy ra hết vậy? Quá phiền phức!”
Tầm Vân Địch lắc đầu nói: “Sư huynh hiểu lầm rồi, số lôi phù lôi đạn này là cho ba người huynh.”
Dứt lời, y lại lấy ra hai cây súng ngắn màu đen đưa cho Quế công công và Tần Cao.
“Hai vị, đây cũng là m Dương Phá Yêu thương, mặc dù uy lực thua xa Liên Xạ thần thương.”
“Nhưng phá vực thần đạn trong đó cũng có thể xé mở pháp vực Kim Đan bình thường, làm bị thương chân nhân Kim Đan bình thường.”
“Nhưng nếu tấn công bất ngờ, chắc hẳn cũng có thể trợ giúp hai vị một mức độ nhất định.”
Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Sư đệ cho chúng ta tất cả vũ khí thế này, ngươi phải làm sao?”
Tần Vân Địch nhìn Thẩm Thiên, cảm nhận được sự quan tâm chân thành của Thánh Tử sư huynh.
Y híp mắt cười trả lời: “Không sao, đệ chạm một cái là được.”
Dứt lời, Tần Vân Địch sờ lên dây chuyền treo bông hoa sen trên cổ mình.
Ngay lập tức, sợi dây chuyền kia tỏa ra kim quang chói mắt, bắn ra từng đạo u quang màu đen.
Mọi người cẩn thận nhìn lại mới thấy, những cái bóng đen đó là một cây m Dương Phá Yêu thương dài ba thước.
Những cây m Dương Phá Yêu thương này lơ lửng sau lưng Tần Vân Địch, chi chít sát sàn sạt, khoảng chừng ba mươi sáu cái.
Tần Vân Địch bất đắc dĩ nói: “Vì thời gian quá gấp, số lượng Huyền Thiết tinh tuý cũng có hạn, trước mắt mẫu tôn chỉ có thể luyện ra được chừng đây thôi.”
“Vốn tiên mẫu định chờ đến kỳ thí luyện tiên môn vào nửa tháng sau sẽ gom đủ chín mươi chín khẩu đưa cho đệ để phòng thân.”
“Nhưng sư huynh đã định rời núi lịch luyện, vậy cứ đem theo dùng trước cũng không sao. Mẫu tôn có thể luyện lại được.”
Nhìn Tần Vân Địch nghiêm túc giải thích, trong lòng Thẩm Thiên chỉ muốn dựng thẳng ngón cái.
Cái này gọi là “chạm một cái là được” sao? Chạm một cái là dựng ra mấy chục khẩu súng?
Ba mươi sáu khẩu súng này của ngươi bắn một vòng thôi, Kim Đan kỳ cũng thành cái sàng đấy!
Mặc dù đồng thời ngự kiếm điều khiển ba mươi sáu khẩu m Dương Phá Yêu thương chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến độ chính xác.
Nhưng Thẩm Thiên cũng không quên, tiểu tử Tần Vân Địch này đã từng dùng sáu ngàn tấm lôi bạo phù nổ chết một con quái Kim Đan hậu kỳ.
Có thể phối hợp được sáu ngàn tấm lôi bạo phù một cách hoàn mỹ được thì điều khiển ba mươi sáu khẩu m Dương Phá Yêu thương này không thành vấn đề.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên âm thầm mặc niệm cho các đệ tử chân truyền Kim Đan kỳ khác của Thần Tiêu Thánh Địa.
Ngươi nói xem, các ngươi khổ cực vất vả tu luyện được tới Kim Đan kỳ có ích lợi gì chứ?
Nếu đánh nhau thật, tiểu tử Tần Vân Địch này pằng pằng một hồi là có thể giết ngươi trong phút mốt!
Nhưng dù Tần Vân Địch trang bị ba mươi sáu khẩu m Dương Phá Yêu thương thì cũng không có uy hiếp lớn với Thẩm Thiên.
Bởi vì Thẩm Thiên có Huyền vũ thuẫn bằng linh khí và công pháp Huyền vũ giáp hộ thể, hơn nữa cũng còn có Huyền vũ khôi bằng linh khí thượng phẩm nữa.