Chương 194 Nhất định phải giữ được trái tim Thiên nhi (2)
◇ ❖ ◇
Trên bầu trời thành Mê Vụ, Trương Vân Hi sau khi nói chuyện với Thánh chủ xong liền cảm thấy yên tâm.
Trong lòng nàng ta phụ tôn là truyền kỳ tuyệt đối, chỉ cần phụ tôn đến đây thì tất cả đều không là vấn đề.
Sư đệ, dù giờ đệ đang ở đâu thì nhất định cũng phải chống đỡ đấy!
Hư không bắt đầu dần vặn vẹo, một cánh cửa không gian sáng chói xuất hiện trước mặt.
Giờ khắc này, giữa trời đất hiện lên dị tượng lôi đình vạn trượng, bầu trời vốn trong xanh đột nhiên có sấm sét.
Rõ ràng là bầu trời không hề bị mây đen bao phủ nhưng lại nổi lên lôi đình, phóng ra uy áp vô tận.
Hư ảnh mười đại thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Kỳ Lân, Đằng Xà, Câu Trần, Lục Hợp, Thiên Hậu ngưng hiện.
Mỗi một dị tượng thần thú đều cao chừng mấy trăm trượng, giống như Thần thú vô địch thật sự từ tiên giới giáng lâm.
Đúng vậy, đó là uy lực Thánh giả, là thủ đoạn Thánh giả tuyệt thế Trương Long Uyên Thánh chủ Thần Tiêu Thánh địa!
Sau cánh cửa không gian, một bóng dáng to lớn chậm rãi xuất hiện, quanh người lôi quang lượn lờ.
Tiên khí vô tận ngoài cơ thể hắn ta bồng bềnh giống như chân tiên trên trời.
Đúng vậy, người này chính là Thần Tiêu Thánh chủ. Ông ta hờ hững nhìn Trương Vân Hi: “Vân Hi, nói rõ tình hình đi.”
Trương Vân Hi gật đầu kể lại chuyện xảy ra ở bình nguyên Mê Vụ mấy ngày nay cho Thần Tiêu Thánh chủ.
Lão đạo sĩ nghe thấy Thẩm Thiên tùy tiện chỉ dẫn một đám người trong thành Mê Vụ có thể giúp những người kia tìm được cơ duyên quý giá liền đỏ ngầy cả mắt, đây rốt cuộc là kỹ năng thần tiên gì!
Nhị sư đệ ta sai rồi, ta sai thật rồi, rốt cuộc lão đạo ta đã bỏ lỡ cái gì vậy?
Trên mặt Thần Tiêu Thánh chủ không hề biến đổi nhưng trong lòng thầm khẳng định suy nghĩ của mình.
Đúng vậy, Thiên nhi chắc chắn là đứa con của thần Khí Vận, không, chắc chắn là con của trời!
Thần mẹ nó bói toán thiên cơ chỉ đường cho người khác, có ai nhìn lén thiên cơ mà không cần phải dùng bí pháp cấm thuật chứ?
Ngươi đem thứ bí pháp vô thượng này coi như hàng phổ thông giúp người ta tìm Hợp Hoan Linh Cúc và Vụ Thảo?
Mấy lời này chỉ có thể dùng để gạt những kẻ chưa hiểu sự đời kia thôi!
Bổn Thánh chủ có thể khẳng định chắc chắn là hắn dựa vào vận khí!
...
Trước kia ở Vạn Linh viên đã dựa vào khí vận tìm Linh Khoáng Thạch.
Giờ ở bình nguyên Mê Vụ chỉ tùy tiện chỉ đường một chút đã có thể giúp người ta tìm được bảo vật.
Nếu bổn Thánh chủ không đoán nhầm thì chắc chắn Thiên nhi là người có vận khí cực lớn ngàn năm khó gặp.
Tề Thiếu Huyền Thánh tử của Tử Phủ thánh địa gì đấy trước mặt Thiên nhi đã là gì?
Chỉ cần có thể giữ chắc trái tim Thiên nhi, giúp Thánh địa quật khởi là việc trong tầm tay!
Nghe xong tiền căn hậu quả của câu chuyện, Thần Tiêu Thánh chủ đưa mắt nhìn về phía thành Mê Vụ.
Hắn ta chậm rãi đưa tay phải lên, tiên quang khẽ gợn sóng hút một tia linh vụ vào trong tay mình.
Sau khi cảm nhận trong chốc lát, Thần Tiêu Thánh chủ bình tĩnh gật đầu: “Đây là một loại pháp thuật loại mê huyễn đặc biệt.”
“Tu vi người thi pháp không yếu, đã nửa chân bước vào lĩnh vực cấp Thánh, thực lực có lẽ không kém gì Thánh giả.”
Trương Vân Hi hỏi: “Phụ tôn, Thẩm Thiên sư đệ giờ không biết ra sao, người có cách nào phá vỡ linh vụ này không?”
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Chỉ có linh vụ ở xung quanh thành trì này thì không khó phá bỏ.”
Dứt lời, Thần Tiêu Thánh Chủ tay bấm pháp ấn, trong hư không đột nhiên xuất hiện lôi quang vạn trượng đánh về phía linh vụ mênh mông kia.
Tất cả những nơi lôi đình đi qua, linh vụ đều giống như bốc hơi, hoàn toàn biến mất không thấy đâu.
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, linh vụ ở thành Mê Vụ và các tiểu trấn Mê Vụ xung quanh đều được gột rửa sạch.
Trong chốc lát, trời đất trở nên trong sáng, tầm mắt không còn bị cản trở nữa.
Tất cả mọi người trong thành Mê Vụ sau khi nhìn thấy rõ Thần Tiêu Thánh chủ trên trời đều cúi người lễ bái.
Dù sao giới Tu tiên cường giả luôn được tôn trọng, đặc biệt là cường giả Độ Kiếp kỳ thì càng là cường giả đỉnh phong nhất của giới này.
Kim Đan là Chân nhân, Nguyên Anh là Tôn giả, Hóa Thần là Thiên tôn nhưng tất cả đều là giun dế dưới Thánh nhân Độ Kiếp!
Gặp Thánh không bái là đại tội, chết cũng chẳng ai giải oan giúp.
Lúc này đám Tần Vân Địch nhìn thấy Thần Tiêu Thánh chủ xuất hiện đều vội vàng ngự kiếm bay lên tầng mây.
“Tham kiến Thánh Chủ!”
Mọi người cùng nhau hành lễ, trong mắt Quế công công tràn đầy lo lắng: “Thánh Chủ!”
Ông ta quỳ rạp dưới đất, dập đầu nói: “Điện hạ đã mất tích rất lâu, xin người nhất định phải cứu Điện hạ!”
Thần Tiêu Thánh chủ chậm rãi nâng tay lên, Quế công công vốn đang dập đầu bộp bộp đã cảm thấy toàn thân được một cỗ sức mạnh ôn hòa nâng lên, không thể nào quỳ xuống được.
Thần Tiêu Thánh chủ gật đầu: “Trung thành tuyệt đối, một lòng hộ chủ, Thiên nhi có lão bộc như ngươi đúng là may mắn!”
Trương Vân Hi bên cạnh cũng hỏi: “Phụ tôn, người có thể cảm ứng được Thẩm Thiên sư đệ đang ở đâu không?”
Thần Tiêu Thánh chủ nhìn thấy Trương Vân Hi trên mặt đầy vẻ lo lắng, tiên quang bên ngoài cơ thể khẽ dao động: “Rất tốt.”
“Thân là đồng môn, nên quan tâm sư huynh đệ như vậy, con không cần lo lắng, giờ Thiên nhi hẳn không còn nguy hiểm nữa.”
Thần Tiêu Thánh chủ lấy Thánh chủ lệnh ra, nhắm mắt dùng thần niệm thôi động cảm ứng, một lúc lâu sau mới mở to mắt, tiên quang bên ngoài cơ thể khẽ dao động.
“Quả nhiên, bổn tọa dự liệu không sai, cảm ứng Thánh tử lệnh vào trong bình nguyên Mê Vụ thì bị đứt, nó đã vào trong bình nguyên Mê Vụ rồi.”
“Nhưng các ngươi yên tâm, có bổn tọa ở đây, trong bình nguyên Mê Vụ này không ai có thể động đến Thiên nhi dù là một cọng tóc gáy!”
Lời của Thần Tiêu Thánh chủ khiến mọi người nhẹ nhàng thở phào, Quế công công kích động đến mức lệ nóng doanh tròng.
Ông nhìn Thẩm Thiên bước trên con đường long đong từ nhỏ đến lớn, giống như người thân.
Mỗi một khắc Thẩm Thiên lạc mọi người, trong lòng Quế công công đều bị dày vò khó chịu vô cùng.
Bây giờ cuối cùng cũng chờ được Thần Tiêu Thánh chủ xuất hiện, đồng thời bằng lòng ra tay hết sức đảm bảo an toàn cho Điện hạ.