← Quay lại trang sách

Chương 195 Thẩm Siêu Saiya Thiên

Quế công công nhẹ nhàng thở phào: Điện hạ được quan tâm như vậy nương nương suối vàng có biết, nhất định sẽ rất vui mừng.

Trương Vân Hi nói: “Phụ tôn, giờ bình nguyên Mê Vụ bị linh vụ bao phủ che đậy thần niệm, phải chăng chúng ta cũng sẽ tiến vào?”

Thần Tiêu Thánh Chủ lắc đầu: “Bình nguyên Mê Vụ này đã bị yêu nghiệt kia luyện thành lĩnh vực của mình, rất khó giải quyết.”

“Muốn tiến vào lĩnh vực của ả ta cứu người, trước tiên phải hoàn toàn đánh tan lĩnh vực yêu nghiệt này.”

“Nếu Thiên nhi không ở trong bình nguyên Mê Vụ này, đây không phải vấn đề lớn, linh vụ có thể sẽ tan rã trong nháy mắt.”

“Nhưng lúc này Thiên nhi ở trong vùng bình nguyên Mê Vụ thì bổn tọa không thể dùng sức quá mức để tránh không cẩn thận đả thương Thiên nhi..”

Trong Lôi Đình Tiên Quang bắn ra từng lá cờ lao về bầu trời phía xa xa, vững vàng cắm bốn phương tám hướng trên bình nguyên Mê Vụ.

Thần Tiêu Thánh chủ nói: “Bổn tọa dùng Thần Tiêu Lôi Đế kỳ này bày ra 'Thần Tiêu Luyện Thiên Đại Trận', luyện hóa hầu như gần hết tất cả linh vụ trên bình nguyên Mê Vụ!”

“Đến lúc đó không có những linh vụ này che chắn thần niệm, chúng ta có thể mau chóng tìm được tung tích Thiên nhi, cứu nó ra an toàn.”

Thần Tiêu Thánh chủ khiến mọi người vô cùng chấn động, luyện hóa toàn bộ linh vụ bình nguyên Mê Vụ, thật sự có thể làm thế sao?

Nên biết, linh vụ trong bình nguyên Mê Vụ này đã kéo dài mấy ngàn năm chưa tan đấy!

Trương Vân Hi lo lắng nói: “Phụ tôn, xua tan Linh Vụ sẽ không đả thương đến Thẩm Thiên sư đệ chứ!”

Thần Tiêu Thánh chủ lắc đầu: “Dĩ nhiên bổn tọa sẽ khống chế trận pháp, bảo đảm sẽ không ngộ thương đến Thiên nhi.”

“Mặc dù như vậy tiêu hao pháp lực của bổn tọa sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí có thể sẽ đại thương nguyên khí.”

“Nhưng một ngày làm thầy cả đời làm cha, Thiên nhi đã là đệ tử của bổn tọa thì dĩ nhiên bổn tọa sẽ dốc hết sức bảo vệ nó chu toàn.”

“Bổn tọa sẽ sử dụng hết khả năng có thể mau chóng xua tan tất cả linh vụ, đợi sau khi cứu được Thiên nhi về, các ngươi không được phép nói gì với Thiên nhi.”

Lôi Đình Tiên Quang lượn lờ quanh người Thần Tiêu Thánh chủ trông vô cùng uy nghiêm cao lớn, trong lời nói của hắn ta càng ẩn chứa sự rộng rãi phóng khoáng không biết sợ là gì.

Trong lúc nhất thời, Lưu Thái Ất, Tống Phú Quý, Quế công công, Tần Cao nghe thấy mà cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, càng tăng lòng cảm mến Thần Tiêu Thánh địa.

Đường đường là Thánh chủ vậy mà không tiếc đại thương nguyên khí vì đệ tử, tinh thần chân thành, giúp đỡ không mong được hối đáp này quá mức vô tư.

Lạc hồng không phải vật vô tình, hóa thành bùn xuân càng bảo vệ hoa hơn. Nơi lá cây bay múa lửa cũng không ngừng bốc cháy.

Đây, chính là ý chí của Thần Tiêu Thánh địa chúng ta sao? Thật khiến người ta cảm động quá!

Không đề cập đến đông đảo đệ tử Thần Tiêu Thánh địa nghe thấy lời Thánh chủ đang cảm động đến mức lệ nóng doanh tròng.

Lão đạo sĩ đứng bên không ngừng trợn trắng mắt, thật không biết xấu hổ, đường đường là Thánh chủ mà cũng không biết xấu hổ như vậy!

Mọe nó, bày Thần Tiêu Luyện Thiên Đại Trận có thể sẽ đại thương nguyên khí, mọe nó ngươi đường đường là một Thánh nhân tuyệt đại, còn mang theo cả Lôi Đế kỳ đấy.

Còn dám nói với ta là phá giải Linh Vụ đại trận của bình nguyên Mê Vụ nên vì thế mới đại thương nguyên khí, ngươi có thể nào biết xấu hổ một chút có được không?

Gì mà dốc hết sức xua tan linh vụ cứu Thẩm Thiên, đợi khi cứu được không cho phép các ngươi nói với hắn?

Có tiểu tử Lý Vân Phong kia ở đây, những người này có thể giữ được bí mật mới là lạ.

Chỉ cần tiểu tử Lý Vân Phong này lộ ra vài câu chẳng khác nào cả Thánh địa đều biết.

Ngươi đấy, có phải định giả vờ làm vị thái thượng ngoài vô tình lạnh lùng nhưng trong lòng ấm áp, sau đó để Thẩm Thiên vô tình phát hiện không?

Sau đó hắn sẽ vì thế mà vô cùng cảm động, lệ nóng doanh tròng khóc ròng ròng?

Chậc chậc, chơi bẩn quá!

Tên Thánh chủ ngươi thật sự bẩn quá!

Rõ ràng là làm chuyện mất mặt mà lại không ai biết.

Đã vậy còn ngược lại, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy ngươi là Thánh nhân cao thượng.

Lúc này lão đạo sĩ thật sự chua xót, ông ta đang nghĩ có phải mình cũng nên đọc nhiều sách hơn không.

Đọc nhiều sách rồi mới có thể làm những chuyện mất mặt thật đẹp đẽ, khiến người ta không thể tìm ra được dấu vết gì!

Hâm mộ quá!

...

Trong lúc Thánh chủ bày Thần Tiêu Luyện Thiên Đại Trận để luyện hóa toàn bộ linh vụ của bình nguyên Mê Vụ thì trong sơn cốc cuối cùng Thẩm Thiên đã mở to mắt.

Lôi đình kim sắc như nước chảy lưu động ngoài cơ thể hắn cuối cùng đã hoàn toàn thu liễm vào trong cơ thể hắn, tụ hợp ở mi tâm.

Tóc của hắn cũng bị Hỗn Nguyên Thần Lôi kích thích cho dựng đứng đồng thời bị nhuộm sang một màu vàng sáng chói.

Hắn cảm thấy nhục thân của mình đang xảy ra thuế biến lớn, sự gần gũi với lôi đình tăng cao cực độ.

Cùng lúc đó, Thẩm Thiên cũng cảm giác Hỗn Nguyên Thần Lôi nơi mi tâm trở nên vô cùng nghe lời, có thể tùy ý điều động.

Thậm chí hắn còn phát hiện mình có thể lợi dụng Hỗn Nguyên lôi đình kích thích nhục thân, tăng độ cứng cáp của nhục thân lên đến cực hạn.

Thẩm Thiên ở trong trạng thái này, tạo hình cực kỳ giống Siêu Saiya trong truyền thuyết!

Chẳng những sức mạnh, tốc độ tăng cao, công kích còn mang theo hiệu quả tê liệt!

Thẩm Thiên cảm giác, giờ khắc này hắn bùng nổ rồi!

Thẩm Thiên đứng dậy, xương cốt toàn thân rung lên đùng đùng.

Lôi quang màu vàng kim quay lại mi tâm, mái tóc dựng đứng cũng mềm rũ xuống bên vai.

Xoay xoay bốn phía, Thẩm Thiên mới phát hiện ra sơn cốc khổng lồ đã hoàn toàn chỉ còn là phế tích.

Còn mình, toàn thân bị bụi xám bao phủ, cực kỳ chật vật, khiến cho hắn rất khó chịu.

“Tan ra cho bổn Thánh Tử!”

Linh khí bành trướng hóa thành một cơn gió từ trong cơ thể Thẩm Thiên thổi ra.