← Quay lại trang sách

Chương 205 Điều này quá không hợp lí rồi

Tư duy theo quán tính, Trương Vân Hi vốn dĩ không nghĩ theo cái hướng kia.

Nàng nhận định nữ tử áo giáp xanh trước mặt là yêu nữ trong Bình nguyên Mê Vụ.

Nếu không như vậy, tại sao lại đeo tín vật định tình và Huyền Vũ Thuẫn của Trương Vân Hi tặng cho sư đệ?

Thẩm Thiên sư đệ chắc chắn đã bị ả bắt rồi, chỉ cần hạ gục được yêu nữ này là có thể cứu Thẩm Thiên sư đệ ra ngoài!

Khoan đã… …

Trương Vân Hi nheo mắt lại, nhìn thoáng qua lăng mộ gần đó.

Bỗng chốc, cả cơ thể của Trương Vân Hi rung lên, một suy nghĩ khủng khiếp hiện lên trong đầu.

Lẽ nào… …lẽ nào Thẩm Thiên sư đệ đã gặp nạn rồi?

Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Vân Hi dâng lên một cảm xúc bi thương phẫn nộ.

Một luồng sức mạnh to lớn chưa từng có tỏa ra từ cơ thể nàng ta, Hỗn Nguyên Thần Lôi chạy dọc khắp cơ thể.

Một viên Kim Đan cực kì chói rọi bay lên từ trong người Trương Vân Hi ra, tỏa ra ánh sáng thần quang.

Viên Kim Đan đó nứt nẻ ra, từng mảnh vỡ nứt tróc ra khỏi bề mặt, lộ ra lớp ánh sáng màu vàng kim bên trong, càng rực rỡ chói lọi hơn.

Đúng thế, Trương Vân Hi đã đột phá trong lúc lâm trận rồi.

Nàng đã nâng lên Bát Vân Kim Đan trong trạng thái cảm xúc hỗn loạn.

Giờ đây, sức mạnh của Trương Vân Hi không hề kém cạnh Phương Thường, mà thậm chí còn mạnh hơn!

◇ ❖ ◇

Trên không, Thần Tiêu Thánh chủ và lão đạo sĩ đang đứng đối mặt nhau.

Biểu cảm của lão đạo sĩ rất phong phú, còn tiên quang trên người Thần Tiêu Thánh chủ chấn động đến sắp phát nổ rồi.

Khuôn mặt của lão đạo sĩ nhăn nhúm: “Sư đệ, huynh cảm thấy tên nhóc đó là hắn sao?”

Thần Tiêu Thánh chủ: “Hì hì…khụ khụ, đấy không thể nào là Thẩm Thiên.”

Lão đạo sĩ vui vẻ trên nỗi đau của người khác: “Tém tém lại, mặt nạ Phượng Vũ chặn được thần thức của huynh à?”

Thần Tiêu Thánh chủ kiềm chế lại trạng thái Thái thượng vong tình của mình, thờ ơ nói: “Yêu nữ này không phải Thẩm Thiên!”

“Lẽ nào sư đệ không cảm nhận được sao? Đó là áo bộ giáp đẳng cấp Linh Khi cực phẩm.”

“Thiên Nhi chắc chắn đã gặp phải nguy hiểm, không thể không thay bộ chiến giáp này.”

“Lúc này, chúng ta tuyệt đối không thể ép nó bại lộ thân phận.”

Lão đạo sĩ cười nhạo nói: “Con của Khí Vận cũng gặp phải đại nạn?”

Thần Tiêu Thánh chủ thờ ơ nói: “Đệ không cảm nhận được khí tức trong cơ thể Thẩm Thiên sao?”

Lời nói của Thánh Chủ khiến lão đạo sĩ hơi cau mày, nhìm đăm đăm Thẩm Thiên, đột nhiên sắc mặt của lão thay đổi!

Quá trình luyện hóa Thiên Địa Kì Vật không hề ổn định mà sẽ bốc ra một chút Khí cơ.

Người có tu vi cao cường sẽ cảm nhận được khí cơ một cách rõ ràng.

Lúc này, lão đạo sĩ kinh ngạc khi cảm nhận được chút khí cơ của Thẩm Thiên.

Khiếp thật, tên tiểu tử này biến mất vài hôm để đi càn quét Thánh Địa nào?

Tại sao trong người nó lại xuất hiện khí tức Linh Mộc và Dị Hỏa, đã thế chất lượng khí tức lại cao như vậy?

Lão đạo sĩ cảm thấy Bích Hải Thanh Thiên Diệm trong người mình còn chưa chắc mạnh bằng Dị Hỏa trong người Thẩm Thiên.

Hơn nữa, lão đạo sĩ cũng nhận thấy thể chất của Thẩm Thiên đã biến đổi sang thể chất của Tiểu Ngũ Hành Dương Lôi Thần rồi!

Lão đạo sĩ còn nhớ, rõ ràng mới mấy ngày trước, thể chất của Thẩm Thiên vẫn thuộc hàng bình thường.

Sao mới mấy ngày không gặp, mà đã lột xác thành Dương Lôi Thần Thể rồi? Ngươi hack à?

Nên biết rằng, những thiên tài từ mấy chục ngàn năm nay trên Thần Tiêu Thánh Địa này, người sở hữu Dương Lôi Thần Thể chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nói chi là một người thuộc cấp Kiến Cơ kì nhỏ bé mà có thể lột xác biến thành Dương Lôi Thần Thể, đúng là một điều khó mà tưởng tượng nổi.

Lão đạo sĩ nhìn chằm chằm Thẩm Thiên đến độ đỏ con mắt: “Tên tiểu tử này…”

Thần Tiêu Thánh Chủ nhìn thấy lão đạo sĩ nói không nên lời, bèn thờ ơ nói: “Thế nào?”

“Bổn tọa đã nói Thẩm Thiên là con của Khí Vận, bây giờ sư huynh tin rồi chứ!”

“Chắc là chủ nhân Bình nguyên Mê Vụ đã chọc phải nó mới bị mất tích.”

“Trước mặt Đại Khí Vận, tu vi Phù Vân Nhĩ!”

Lão đạo sĩ nuốt nước bọt nói: “Vậy bây giờ chúng ta làm sao?”

Thần Tiêu Thánh chủ bĩnh đạm nói: “Hi Nhi quá lỗ mãng, trực tiếp tấn công Thiên Nhi.”

“Nhưng ta thấy sức mạnh hiện tại của Thiên Nhi đã không còn như trước, có thể sẽ rút lui một cách an toàn.”

“Sư huynh cứ yên tâm ở yên một chỗ giao chuyện này cho bổn tọa xử lí là được, ngàn vạn lần đừng tùy tiện động thủ.”

“Nhớ kĩ, nhất định phải bảo vệ cho lòng tự tôn của Thiên Nhi.”

… …

Trên bình nguyên, Trương Vân Hi đột phá lên Kim Đan kì Bát Chuyển, tu vi đang tăng cao một cách nhanh chóng.

Nàng không ngừng tấn công Thẩm Thiên, cú đấm sau mạnh hơn cú trước.

Thẩm Thiên đành bất lực, chỉ cảm thấy đánh hay không cũng không được.

Đúng rồi, chẳng phải vẫn còn Phệ Tiên Đằng độn thổ thuật sao!

Thẩm Thiên linh hoạt chuyển động, bỗng nhớ đến con át chủ bài cuối cùng của mình.

Trong chớp mắt, Thẩm Thiên vươn tay phải ra, bắn một sợi dây leo phỉ thuý ra.

Dây leo phỉ thuý chạm phải cú đấm của Trương Vân Hi, rồi bị đánh bật ra sau.

Tuy Phệ Tiên Đằng rất mạnh, nhưng tu vi của Trương Vân Hi thật sự quá cao, chẳng khác nào trứng chọi đá.

Nhưng Thẩm Thiên cũng không nghĩ sẽ dựa vào một mình Phệ Tiên Đằng để đối phó Trương Vân Hi, điều này không thực tế.

Khoảnh khắc Phệ Tiên Đằng chạm phải cú đấm của Trương Vân Hi, thân hình của Thẩm Thiên đột nhiên biến đổi.

Với sự trợ giúp từ cú đấm của Trương Vân Hi, hắn đột ngột rút lui.

Ngay sau đó, những sợi dây leo màu xanh phỉ thúy hình xoắn ốc đó khoan xuống đất.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Thẩm Thiên đã biến mất trước mặt Trương Vân Hi mà không để lại dấu vết nào.

Sắc mặt Trương Vân Hi hơi thay đổi: “Sư tôn, yêu nữ đó muốn chạy thoát, xin người hãy ra tay thu phục ả ta!”

Lời nói của nàng khiến Thẩm Thiên đang ẩn nấp dưới lòng đất không khỏi tuyệt vọng, mẹ kiếp, sư tôn cũng ở đây sao?

Thánh Chủ là Độ Kiếp kì, còn mạnh hơn cả Đằng Mẫu Lục Cơ nữa.

Người ở đây thì có độn thổ cũng vô dụng!

Lẽ nào Thánh Tử ta một đời kiệt xuất sẽ bị hủy hoại trong hôm nay sao?

… …

Trong khi Thẩm Thiên còn đang bồn chồn bứt rức thì trên trời bỗng truyền đến âm thanh Chính Nhi Bát Kinh của Thần Tiêu Thánh chủ.

“Trời cao vốn có đức hiếu sinh, bổn tọa thấy tu vi của đạo hữu không tệ, thật sự không nỡ phá hủy.”

“Bổn tọa cho đạo hữu nửa canh giờ, mời đạo hữu phóng thích đồ nhi của bổn tọa đi.”

“Nếu Thiên Nhi có thương tích gì, bổn tọa sẽ tắm máu Bình nguyên Mê Vụ!”

“Nhớ lấy, chuẩn bị tạ tội với Thiên Nhi, để lại thể diện cho nó!”

Nghe lời bào chữa chủ Thần Tiêu Thánh Chủ, Thẩm Thiên hết sức cảm động trong lòng.

Đồng thời cũng thở phào một hơi, không ngờ đến sư tôn cũng không nhìn ra thân phận Thánh Tử của mình.

Mình vẫn còn ổn, đợi chút nữa đi thay quần áo, bước ra nhận mặt nhau từ hướng khác đến là được.

Một đời kiệt xuất của Thánh Tử ta xem như được giữ lại rồi.

Nhưng không lẽ mặt nạ Phượng Vũ có thể qua mắt được cả Thánh Chủ sao?

Điều này quá không hợp lí rồi!