Chương 215 Có tình có nghĩa, Tề Thiếu Huyền
Hắn nhìn Thần Tiêu Thánh chủ và Bắc Đẩu Thánh tử đứng bên cạnh, lẳng lặng quan sát.
Hắn thấy Thần Tiêu Thánh chủ vừa mở bình chứa Niết Bàn Thánh dịch ra thì một mùi thơm linh thảo nồng đậm lập tức tản ra.
Mùi thơm này khiến Thẩm Thiên cảm thấy vô cùng quen thuộc nhưng cũng có chút khác biệt.
Thẩm Thiên có thể lờ mờ nhìn thấy chất lỏng chứa trong cái bình trong tay Thánh chủ.
Có điều chất lỏng đó không phải màu trắng bạc mà là màu hồng phấn, vô cùng huyền diệu.
Thần Tiêu Thánh Chủ khẽ gật đầu: “Niết Bàn Thánh dịch này hẳn do đại yêu Hóa Thần kỳ đỉnh phong hóa thành.”
“Nếu bổn Thánh chủ đoán không nhầm, đây là Niết Bàn Thánh dịch do Mẫu Đơn Hoa Yêu niết bàn hóa thành, cũng rất hiếm có.”
Ánh mắt Thần Trung Thiên hơi sững lại: “Không hổ là Thánh Chủ, quả nhiên kiến thức rộng rãi Trung Thiên thực sự bội phục.”
Thần Tiêu Thánh chủ nói: “Niết Bàn Thánh dịch này rất hữu dụng đối với Thường nhi, hai vị Thánh tử có lòng rồi.”
Bắc Đẩu Thánh tử nói: “Trung Thiên chỉ là chân chạy việc thôi, chí bảo vô thượng này Trung Thiên sao mà có được.”
“Thực không dám giấu giếm, Niết Bàn Thánh dịch này thật ra là Thiếu Huyền sư huynh tặng Vân Hi sư muội.”
“Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, Thiếu Huyền sư huynh vẫn luôn ngưỡng mộ…”
Bắc Đẩu Thánh tử còn chưa nói xong thì đã bị Thần Tiêu Thánh chủ cắt ngang: “Ý của Thánh tử là gì?”
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nhìn Thần Trung Thiên: “Lời này sao Tề Thiếu Huyền không đích thân tới nói?”
Bắc Đẩu Thánh tử cung kính nói: “Thánh Chủ bớt giận, Thiếu Huyền sư huynh mấy ngày trước đang đốt hương trai giới chuẩn bị Kim Đan Thập Chuyển!”
“Huynh ấy nghe nói Phương Thường sư huynh Kim Đan Cửu Chuyển tẩu hỏa nhập ma, lo lắng Vân Hi sư muội vì vậy mà lo lắng.”
“Thế nên huynh ấy lập tức nhờ vãn bối đem bình Niết Bàn Thánh dịch chạy đến đây, cứu chữa Phương Thường sư huynh.”
“Đợi Thiếu Huyền sư huynh Kim Đan Thập Chuyển thành công tất nhiên sẽ đích thân chạy tới đây cầu hôn!”
Lời của Bắc Đẩu Thánh tử nho nhã lễ độ, không hề có chút gì bất ổn.
Nhưng nếu cẩn thận phân tích thì không khó nhận ra bên trong có giấu đao binh.
Thần Tiêu Thánh địa là một trong những Thánh địa cổ xưa nhất.
Còn Bắc Đẩu Thánh địa và Tử Phủ Thánh địa so ra đều chỉ là những Thánh địa mới.
Giữa các thế lực Thánh địa lớn có nơi quan hệ thân thiết thì dĩ nhiên cũng có những bên có mâu thuẫn.
Thần Tiêu Thánh địa và Tử Phủ Thánh địa trước nay đều không hợp nhau, luôn âm thầm tranh cao thấp.
Bây giờ Tử Phủ Thánh địa xuất hiện thiên kiêu bất thế Tề Thiếu Huyền, được mệnh danh có thiên mệnh chiếu cố, có thiên tư của đại đế cổ xưa.
Còn Phương Thường vốn là đệ tử hàng đầu Thần Tiêu Thánh địa lại tẩu hỏa nhập ma lúc Kim Đan Cửu Chuyển.
Một người thì sắp vượt qua cực hạn trở thành Thập Chuyển, một người khác thì thất bại lúc Cửu Chuyển.
Bởi vậy đương nhiên lần này Tử Phủ Thánh địa sẽ không bỏ qua cơ hội thị uy.
Cái gọi là cưới Trương Vân Hi, có lẽ thật sự là ý của Tề Thiếu Huyền.
Nhưng phần nhiều vẫn là cố ý làm nhục Thần Tiêu Thánh địa!
◇ ❖ ◇
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững cầm Niết Bàn Thánh dịch, trong long bàn tay bắn ra lôi quang.
Bình ngọc trong chốc lát vỡ nát, một thứ chất lỏng màu hồng phấn to bằng nắm đấm lơ lửng trong hư không.
Mùi thơm nồng đạm truyền khắp Bạch Liên phong khiến trong lòng vô số người dâng lên cảm giác khao khát.
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Ai cũng bảo Tề Thiếu Huyền là đứa con của Khí Vận, theo bổn tọa thấy chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi.”
“Chỉ có chút Niết Bàn Thánh dịch này mà đã muốn cưới nữ nhi của bổn tọa? Hai vị Thánh tử chưa từng gặp cơ duyên à?”
Bắc Đẩu Thánh tử giải thích: “Thánh Chủ nói đùa, đây chính là Niết Bàn Thánh dịch trong truyền thuyết đấy.”
“Chỉ cần một giọt là có thể cứu mạng, một bình thế này là bảo vật vô giá đấy!”
“Ngoài Thiếu Huyền sư huynh, còn ai có thể có tình có nghĩa như vậy nữa chứ?”
“Ai còn có thể tiện tay tặng ngay bảo vật vô giá như vậy?”
Bắc Đẩu Thánh tử là đệ đệ trung thành si mê Tề Thiếu Huyền, lúc nhắc đến Tề Thiếu Huyền gương mặt liền hớn hở.
“Những Thánh dịch này đủ để Phương Thường sư huynh ổn định vết thương đại đạo, dầu gì cũng đủ để bảo toàn tính mệnh.”
“Thiếu Huyền sư huynh nói, những Niết Bàn Thánh dịch này là lễ vật gặp mặt huynh ấy tặng cho Vân Hi sư muội.”
“Nếu Vân Hi sư muội bằng lòng theo huynh ấy, kết đạo lữ với huynh ấy thì dù có nhiều Thánh dịch hơn cũng không đáng kể.”
“Đợi đến khi Phương Thường sư huynh hoàn toàn khôi phục vết thương đại đạo, thậm chí toái đan thành anh cũng không phải không thể.”
Trên mặt Bắc Đẩu Thánh tử nở nụ cười tự tin.
Có thể được Thiếu Huyền sư huynh coi trọng, đó là phúc của Trương Vân Hi.
Hắn ta thấy, chỉ là Trương Vân Hi thôi mà, căn bản không hề xứng với Thiếu Huyền sư huynh.
Có điều Thiếu Huyền sư huynh đã dặn dò hắn ta đến Thần Tiêu Thánh địa cầu thân, hắn ta không thể nào cãi lại mệnh lệnh.
Tuy cùng là Thánh tử nhưng có Tề Thiếu Huyền cấp “Tư chất Đại đế” thì hắn ta không thể nào so sánh bằng rồi.
Hắn ta là Thánh tử đầu tiên lựa chọn đi theo Tề Thiếu Huyền, sau này nếu Tề Thiếu Huyền vô địch xưng đế, vậy hắn ta chính là tùy tùng được Tề Thiếu Huyền coi trọng nhất, thế thì còn sợ thiếu cơ duyên lớn sao?
Không nói gì khác, chỉ riêng bình Thánh dịch tặng cho Thần Tiêu Thánh địa này trong tay Tề Thiếu Huyền thực ra không chỉ có một bình.
Trên thực tế, trong một lần Tề Thiếu Huyền đi lịch luyện nào đó đã thu hoạch được trọn gần trăm cân Niết Bàn Thánh dịch.
Trong cái bình đưa tới Thần Tiêu Thánh địa này chẳng qua chỉ là một cân trong số đó thôi.
Và Bắc Đẩu Thánh tử Thần Trung Thiên cũng được Tề Thiếu Huyền chia cho một cân.
Cũng chính nhờ dựa vào một cân Niết Bàn Thánh dịch này mà Thần Trung Thiên đã hoàn thành Kim Đan Bát Chuyển xếp hạng thứ tư bảng Kim Đan.
Nếu không có một cân Niết Bàn Thánh dịch kia trợ giúp, thực lực thật sự của hắn ta cùng lắm chỉ đứng thứ 10 bảng Kim Đan.
Cũng chính vì như vậy, Thần Trung Thiên không tiếp tục hi vọng xa vời có thể đột phá Kim Đan Cửu Chuyển.
Sau khi củng cố Kim Đan Bát Chuyển thì đã quả quyết lựa chọn toái đan thành anh.
Hắn ta thấy chỉ cần ôm chặt đùi Thiếu Huyền sư huynh thì đủ để thành tiên!
◇ ❖ ◇