Chương 227 Con thật sự không phải đứa con của Khí Vận (1)
Khụ khụ, những chuyện này không phải chuyện quan trọng, đợi xử lý xong chuyện quan trọng rồi hẵng nói.
Thần Tiêu thánh chủ miễn cưỡng khôi phục Lôi Đình Tiên Quang ngoài cơ thể, nói: “Bổn tọa rất vui mừng.”
“Thiên nhi con chẳng những được thiên đạo chiếu cố, có được khí vận lớn vô thượng mà càng hiếm có hơn là con còn tự nguyện dâng hiến.”
“Quả nhiên bổn tọa không chọn sai, trong nhiều đệ tử bản môn như vậy, con thích hợp với vị trí Thánh tử nhất.”
Nghe Thần Tiêu thánh chủ nghiêm túc nói vậy, Thẩm Thiên gãi đầu, hắn cảm thấy ông đang ăn không nói có.
Thế nào gọi là ông không chọn sai, trong nhiều đệ tử thánh địa như vậy ta thích hợp là Thánh tử nhất?
Kể ra không phải bổn Thánh tử bị con gái ông ép buộc cướp về à?
Người ta làm đệ tử trước, sau đó leo lên từng bước từng bước một được đề bạt làm Thánh tử.
Còn ta làm Thánh tử trước, sau đó mới bái ông làm thầy, ông chắc chắn là ông từng lựa chọn tỉ mỉ thật đấy chứ?
Hơn nữa vì sao sư tôn lại nghĩ bổn Thánh tử được thiên đạo chiếu cố? Trước đây không lâu bổn Thánh tử còn là một kẻ đại xui xẻo đấy!
Cho dù đến bây giờ, vòng sáng trên đỉnh đầu Thẩm Thiên chẳng qua cũng chỉ là vòng xanh mang ánh đỏ, thật sự không thể coi là đứa con của Khí Vận!
Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên cảm thấy nên giải thích một chút: “Đều nhờ sư tôn giáo dục có phương pháp.”
Thần Tiêu thánh chủ nghe thấy câu trả lời của Thẩm Thiên liền khẽ gật đầu, càng vui mừng hơn.
Không kiêu không gấp không kiêu ngạo không tự ti, tiến lui có chừng mực, mà quan trọng nhất là còn anh tuấn như vậy!
Đây mới là bề ngoài hoàn mỹ nhất để đảm đương thánh địa, Thiên Tú hòa thượng, bây giờ hẳn ngươi đang hâm mộ lắm đúng không?
Thần Tiêu Thánh Chủ khẽ gật đầu: “Thiên nhi tìm được Niết Bàn Thánh dịch cứu Phương Thường là đã lập được đại công với bản môn.”
“Bản môn thưởng phạt phân minh chưa từng làm việc bất công, Thiên nhi muốn được ban thưởng gì đều có thể nói.”
Hai mắt Thẩm Thiên tỏa sáng, sư tôn đang định tặng quà sao? Sao tốt vậy chứ?
Ngẫm nghĩ, Thẩm Thiên nói: “Sư tôn, đệ tử có thể xin ít Tiên Kim không ạ?”
“Nếu như không có Tiên Kim, cho chút Huyền Thổ cũng được, đệ tử không kén chọn.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu thánh chủ run rẩy dữ dội, trong lúc nhất thời không khỏi có chút bất đắc dĩ, thật đúng là dám nói.
Mỗi một bảo vật trên bảng Kỳ Vật thiên địa đều vô cùng quý giá hiếm có, là chí bảo các tu tiên giả chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Niết Bàn Thánh dịch mặc dù quý nhưng dù sao cũng là tiêu hao phẩm, thật sự kém hơn so với Kỳ Vật thiên địa.
Đương nhiên, nếu trong tay Thần Tiêu thánh chủ có Tiên Kim, Huyền Thổ thì cũng bằng lòng cho Thẩm Thiên rồi.
Nhưng vấn đề mấu chốt là trong tay ông thật sự không có Tiên Kim, Huyền Thổ.
Dù sao sau khi đạt được Kỳ vật thiên địa này thì chắc chắn sẽ chia cho thiên kiêu sử dụng.
Nhưng trong tay một vị Thái thượng trưởng lão nào đấy đúng là có một ít Huyền Thổ, nhưng cũng không thể diệt sư tổ nhà mình để đoạt bảo được!
Thần Tiêu thánh chủ nhìn Thẩm Thiên, nhất thời có chút bất đắc dĩ, ông biết giờ Ngũ Hành Kỳ Vật Thẩm Thiên chỉ còn thiếu Kim Thổ.
Là sư tôn không thể giúp Thẩm Thiên tập hợp đủ thật sự rất mất mặt, sao hắn lại không thiếu hỏa cơ chứ!
Nếu hắn thiếu Dị Hỏa, Thần Tiêu thánh chủ chắc chắn sẽ lắc què Bích Liên Thiên tôn.
Đến lúc đó bắt Bích Liên Thiên tôn chia Bích Lạc Thanh Thiên Viêm ra một ít bản nguyên chẳng phải sẽ giải quyết viên mãn sao?”
Thần Tiêu thánh chủ miễn cưỡng trấn định lại tâm trạng, nói: “Khụ khụ, sau này nếu có Tiên Kim, Huyền Thổ chắc chắn bổn tọa sẽ ban cho con!
A, EQ của Thẩm Thiên rất cao, sau này nếu có Tiên Kim, Huyền Thổ sẽ ban cho con tức là bây giờ không có.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên cảm thấy nên chừa cho sư tôn chút thể diện: “Tạ ơn sư tôn thành toàn.”
Thần Tiêu Thánh Chủ cảm giác da mặt vô cảm đã lâu bắt đầu hơi đỏ lên: “Đổi đi!”
“Ngoài Tiên Kim, Huyền Thổ ra, Thiên nhi còn muốn gì bổn tọa sẽ đều đồng ý!”
Nói thật, sau khi xác định Thẩm Thiên đúng là con của thiên đạo thì Thần Tiêu thánh chủ thật sự không gì mà không nỡ bỏ ra.
Dù sao ngay cả khuê nữ cũng chuẩn bị cho Thẩm Thiên, thánh địa cũng định truyền cho Thẩm Thiên rồi thì những thứ khác có là gì?
Đương nhiên, mấu chốt nhất là thân đường đường là Thánh chủ mà không thể tặng được lợi lộc gì đúng là quá mất mặt!
Thẩm Thiên nghĩ nghĩ, cảm thấy năng lực giữ mạng của mình còn chưa đủ mạnh, cần thăng cấp.
Thế là hắn lấy Kiếm Chủ lệnh từ trong ngực ra, đưa tới trước mặt Thần Tiêu thánh chủ.
“Sư tôn, đây là Kiếm Chủ lệnh do Trường Hà Kiếm tôn Lý Thương Lan luyện chế, rất thực dụng.”
“Không biết bản môn có bảo vật nào tương tự không? Có thể cho đệ tử tám hay mười cái không? Mua lại cũng được.”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Tuy Kiếm Chủ lệnh này không tệ lắm nhưng lực công kích có thể phát ra thực sự quá yếu ớt.”
“Bổn tọa có thể phong ấn ba đạo công kích trong Thánh Tử lệnh, nhưng mỗi đạo công kích chỉ có thể sử dụng một lần.”
“Dù sao ỷ vào ngoại lực sẽ không có lợi lắm cho việc tu luyện của bản thân tu sĩ.”
Thẩm Thiên vui mừng: “Đa tạ sư tôn, vậy ba đạo công kích này mạnh chừng nào?”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Dưới Thánh giả chỉ có chết chứ không có đường sống.”
Sịt! Thật bá đạo, thật mạnh, rất thích!
Mặc dù không giống Kiếm chủ lệnh, có thể không ngừng tuần hoàn khắc kim.
Nhưng Kiếm Chủ lệnh nếu gặp phải kẻ địch vô cùng cường đại, trên cơ bản là vô dụng.
Còn ba đạo công kích của Thần Tiêu thánh chủ thì như vũ khí hạt nhân, Hóa Thần kỳ đều sẽ phải chết dưới tay ngươi!
Quả nhiên ôm đùi thánh địa vẫn dễ chịu hơn, lúc trước bổn Thánh tử lựa chọn làm Thần Tiêu Thánh tử thật sáng suốt!
Thánh Tử lệnh từ trong ngực Thẩm Thiên bay ra, rơi vào trong tay Thần Tiêu thánh chủ, trong chốc lát lại bộc phát hào quang vô cùng sáng chói!
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu thánh chủ ngưng tụ thành từng đạo ánh sáng màu vàng tràn vào trong Thánh Tử lệnh.
Càng ngày càng nhiều ánh sáng màu vàng tràn vào trong Thánh Tử lệnh thì ba đạo phù văn chậm rãi ngưng hiện.
Bọn chúng tản ra đạo vận huyền diệu, trong đó dường như có uy lực diệt thế.