Chương 228 Con thật sự không phải đứa con của Khí Vận (2)
Ánh sáng chậm rãi thu liễm, Thánh Tử lệnh bay trở về tay Thẩm Thiên, hình như trọng lượng đã nặng hơn rồi.
Còn Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu thánh chủ lại mỏng manh đi một ít, rõ ràng đã hao tổn không ít nguyên khí.
Thẩm Thiên vội vàng lấy từ trong Thương Minh giới ra một bình Niết Bàn Thánh dịch: “Sư tôn vì đệ tử hao tổn nguyên khí, đệ tử hổ thẹn.”
“Bình Niết Bàn Thánh dịch này mong sư tôn nhận lấy bổ sung nguyên khí, nếu không trong lòng đệ tử khó mà yên tâm được.”
Lôi Đình Tiên Quang mỏng manh bên ngoài cơ thể Thần Tiêu thánh chủ nhộn nhạo: “Đứa ngốc này, không cần đâu.”
“Thánh dịch con cống hiến cho bản môn đã đủ nhiều rồi, con tự giữ lấy đi!”
“Trên thực tế, bản tọa bảo con một mình đến Thánh Chủ điện, còn có một chuyện quan trọng.”
Thẩm Thiên vừa nhận được lợi lộc dĩ nhiên phải hùng hồn lên tiếng: “Mong sư tôn phân phó, đệ tử dù chết cũng không chối từ.”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Mười ngày sau bản môn và đệ tử Trúc Cơ của Dao Trì thánh địa sẽ cùng kết hợp thí luyện.”
“Địa điểm thí luyện lần này vừa hay lại là chiến trường Thái cổ gần nước Đại Viêm các con.”
“Noi đó, thực lực của các tu luyện giả đều bị áp chế từ Kim Đan kỳ trở xuống.”
“Bởi vậy Phương Thường, Vân Đình và Vân Hi, đều không thể tiến vào trong đó.”
“Thiên nhi, bản tọa hi vọng con có thể dẫn đầu đệ tử bản môn, giương oai trong trận thí luyện này.”
“Có thể thu được bao nhiêu cơ duyên không trọng yếu, bổn tọa không lo lắng lắm, chủ yếu là an toàn của các đệ tử.”
Thần Tiêu thánh chủ nhìn Thẩm Thiên, tqlđ bên ngoài cơ thể nhẹ nhàng dao động: “Những đệ tử này giao hết cho con!”
Thẩm Thiên cảm nhận được ánh mắt tha thiết dưới Lôi Đình Tiên Quang liền cảm thấy hình như mình bị lừa rồi.
Chiến trường Thái cổ? Đó là chiến trường xảy ra cuộc xâm lấn của Tà linh vực ngoại một vạn năm trước?
Nghe nói trận đại chiến vạn năm trước ngay cả Chân Tiên trên trời cũng đã chết.
Họ đánh đến mức không gian vỡ vụn, pháp tắc hỗn loạn, lúc này mới sinh ra khu vực cấm - chiến trường Thái cổ kia.
Hàng năm đều có rất nhiều tu sĩ không biết sống chết mưu toan xâm nhập tìm kiếm cơ duyên Tiên gia.
Kết quả căn bản là có đi không về, một thân tu vi tinh nguyên đều biến thành phân bón của khu vực cấm.
...
Thẩm Thiên nghe thấy Thần Tiêu thánh chủ muốn mình dẫn đầu đệ tử, đi chiến trường Thái cổ thí luyện thì tê hết cả da đầu.
Giờ hắn mới chỉ có vòng sáng xanh thôi, chỉ mới dính chút ánh đỏ thôi, hoàn toàn chưa ổn định mà!
Hơn nữa, đệ tử thánh địa thí luyện không thể tìm nơi nào an toàn chút sao?
Ta thấy Kính Nguyệt hồ gần thánh địa cũng được lắm mà!
Hay là, ta tổ chức chơi xuân ở Kính Nguyệt hồ đi!
Đừng chạy đi chơi lung tung có được không?
Nói thật, sau khi trải qua nguy hiểm ở bình nguyên Mê Vụ Thẩm Thiên đã hiểu ra một đạo lý, đó là đừng mù quáng tìm đường chết.
Mạng chỉ có một, người ta thật sự có khí vận tốt nên có thể tùy hứng.
Trình độ như hắn mà bắt cước những đứa con của Khí Vận, thử đi để rồi tạ thế nhé!
Lúc này, Thẩm Thiên thật sự rất muốn ngả bài với Thần Tiêu thánh chủ: Sư tôn, đệ tử thật sự không làm được!
Đệ tử không phải đứa con của Khí Vận!
Đông Hoang Tiểu Linh Sơn giới, Lôi m thánh địa.
Đây là thế giới cực lạc do Phật môn tạo ra, Phật quang vạn trượng.
Cánh cửa không gian ở lối vào thánh địa làm bằng một tấm Thất Bảo Lưu Ly Phật kính.
Trên Phật kính này có khảm tử kim, tuyết ngân, lưu ly, thủy tinh, xà cừ, san hô, mã não.
Đây là thất bảo Phật môn, đều là cực phẩm trong trân bảo cùng loại, còn được thánh tăng của Lôi m thánh địa gia trì thêm.
Người bước vào cánh cửa này đều được Phật quang phổ chiếu, có thể quên được phiền não trong lòng, tâm cảnh bình thản đến mức tự tại.
Thậm chí ánh sáng của Lưu Ly Phật kính còn chiếu rọi trăm dặm, sáng nửa bầu trời.
Từ xa có thể nhìn thấy dưới chân núi có tín đồ thành kính của Phật môn.
Bọn họ đều là những tín đồ khổ hạnh cuồng nhiệt nhất, đi từ vạn dặm đến triều thánh.
Những người này, thậm chí không ít tu sĩ tu vi không kém, rõ ràng có thể ngự khí phi hành.
Nhưng để bày tỏ lòng thành kính của mình, bọn họ lại đi bộ từ xa vạn dặm đến, cứ đi ba bước lại lễ bái một lần.
Đây là Lôi m thánh địa, cho dù là trong mười hai thánh địa của Đông Hoang thì cũng thuộc dạng thánh địa chí cao.
Đằng sau lưng họ là cả Phật giáo Tây Mạc, nội tình thâm hậu đến mức có thể xưng là không thể đo lường được.
...
Lôi m Phật thành gần Tiểu Linh Sơn giới, trong truyền tống trận.
Hư không nảy sinh Phật quang, chiếu sáng rực rỡ nửa bầu trời.
Trong Phật quang chiếu rọi có thể lờ mờ nhìn thấy tám trăm vị La Hán, uy nghi cao lớn.
Trong hư không vang lên Phạn âm giống như một vị Phật Đà đang ngồi ngay ngắn niệm kinh, muốn độ hóa thế nhân.
Từng đợt gõ mõ như thủy triều ùa đến, ẩn chứa Phật vận phổ độ chúng sinh, cực kì huyền diệu.
Chẳng biết từ lúc nào, giữa trời đất bỗng nhiên xuất hiện thêm một tăng nhân trẻ tuổi mặc áo trắng xếp bằng.
Sau lưng hắn ta có thể lờ mờ nhìn thấy dị tượng Bồ Đề Phật thụ khổng lồ, vô cùng trang trọng.
Vị tăng nhân trẻ tuổi này quá mức bất phàm, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Đúng vậy, dị tượng giống nhau như đúc, không có gì thay đổi.
Vị tăng nhân áo trắng này chính là Khổ Đa Phật Tử, hắn ta đã mở đặc hiệu ra.
Nhưng thời khắc hắn ta xuất hiện, trên bàn truyền tống lập tức có tín đồ mau chóng quỳ xuống.
Miệng họ lầm bầm cầu nguyện, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, rõ ràng là vô cùng thành kính.
Khổ Đa Phật Tử hình như cũng đã quen thấy cảnh này nên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mở ra đặc hiệu chậm rãi rời đi.
Sau khi hắn ta rời đi không lâu, những tín đồ kia cũng đều lần lượt tản đi, tụ tập đến một hẻm nhỏ kín đáo.
Một tên đầu trọc đội nón đã ngồi chờ ở đó: “Biểu hiện cũng không tệ.”
Trong tay đầu trọc cầm một túi linh thạch chia cho từng người.
“Không Đức, Không Vân, Không Sắc, các ngươi tâng bốc hay lắm.”
“Ngày mai nhận lệnh bài đệ tử tục gia cao cấp, bắt đầu đóng vai triều thánh nhé!”
“Vi sư coi trọng các ngươi, tiếp tục cố gắng đi, các ngươi sẽ nhanh chóng có tư cách quy y.”
“Về phần các ngươi, biểu diễn hơi qua loa hoặc hơi xốc nổi quá, còn cần luyện tập thêm.”
Trong nhóm người này có ba tín đồ trẻ tuổi rõ ràng nhận được nhiều linh thạch hơn, vẻ mặt lộ tia mừng rỡ.
“Tạ ơn sư tôn, chúng con nhất định sẽ tiếp tục cố gắng, mong sớm tới ngày quy y xuất gia!”
...