Chương 229 Phạt chép kinh Phật một vạn lần
Tất thảy những gì xảy ra trong con ngõ nhỏ Khổ Đa Phật Tử đều không hề hay biết.
Lúc này Khổ Đa Phật Tử đã đi tới lối vào Tiểu Linh Sơn giới, cất bước đi vào trong.
Hình ảnh trước mắt lập tức thay đổi, Khổ Đa Phật Tử xuất hiện trong một đạo trường trải ánh sáng vô lượng.
Tiểu thế giới này không có hoa thơm cỏ lạ, mây bay cầu vồng như Thần Tiêu Thánh địa mà vô cùng xa hoa sáng chói.
Khổ Đa Phật Tử xuất hiện trước một cầu thang hoa lệ cao vút tầng mây, bậc thang này rộng chừng ngàn trượng.
Điều khiến người ta chấn động hơn là, bậc thang này được lát bằng vàng, tản ra ánh sáng vô lượng.
Hai bên bậc thang là từng tòa cung điện, lầu các, bảo trì, tháp Phật.
Những kiến trúc này đều được tô điểm vô cùng trang nghiêm, không cần nhật nguyệt cũng tự tỏa ra ánh sáng.
Đây là một thế giới cực lạc đầy hương thơm, tất cả những gì nhìn thấy đều được kết hợp với bảo hương vô lượng.
Toàn bộ không khí của thế giới tràn ngập mùi thơm khiến người ta say mê, từ đó trong tiềm thức mọi người giống như nghe được tiếng trời mà mình mong ước.
Khổ Đa Phật Tử bước lên bậc thang, từng bước đi lên leo về phía bầu trời, sắc mặt đau khổ lẻ loi bước đi.
Đây là “Vấn Tâm Phật giai”, dùng hoàng kim vô lượng để khảo nghiệm sự kiên định của tín đồ.
Mỗi năm thánh địa đều sẽ lựa chọn người có duyên để bước lên bậc thang này.
Nếu tín ngưỡng kiên định thành kính, có Phật tâm vô tư to lớn thì sẽ có cơ hội bái nhập thánh địa.
Nếu Phật tâm không vô tư to lớn, lại không có tư chất mang tính đại ngộ thì chứng tỏ vô duyên với Phật.
Đương nhiên Khổ Đa Phật Tử cũng không biết lúc trước mình làm thế nào đi hết Hoàng Kim Phật giai, đến trước Lôi m tự.
Thật sự giống như được Phật Đà phù hộ, hắn ta không hề cảm thấy có chút áp lực nào, thuận lợi đến mức bản thân hắn ta cũng không dám tin.
Trước Chân Phật hắn ta dám nói, trước kia hắn ta chỉ muốn đi thử vận may, gia nhập thánh địa để kiếm miếng cơm!
Trong lòng hắn ta hoảng sợ bất an, một vạn bậc thang của Hoàng Kim Phật giai hắn đi qua rất nhanh.
Một tòa cung điện vô cùng to lớn trang nghiêm xuất hiện ở bậc thang cuối cùng, mây trôi lơ lửng.
Bên dưới tòa cung điện là một đóa hoa sen vàng khổng lồ chừng vạn trượng nở ra thập nhị phẩm.
Xung quanh đóa sen này lượn lờ Phật quang vô tận, tỏa ra khí công đức chiếu sáng toàn bộ cung điện.
Trên xà ngang của cung điện hùng vĩ vạn trượng kia đột nhiên có treo tấm biển Phật: “Đại Hùng Bảo Điện!”
Khổ Đa Phật Tử lo sợ bất an, mặt mày đau khổ chậm rãi đi vào trong Đại Hùng bảo điện.
Ngay lúc Khổ Đa Phật Tử sắp bước vào bảo điện, Phật âm vang lên: “Tắm rửa!”
Cơ thể Khổ Đa Phật Tử khẽ run lên, lập tức nhìn vào Thất Bảo trì điện bên cạnh Đại Hùng bảo điện.
Phật trì này dùng thất bảo tô điểm, trong ao chứa đầy nước Bát Công Đức, chính là chí bảo gột rửa thể xác tinh thần của Phật môn.
Bất kỳ ai trước khi triều kiến Lôi m Phật chủ đều phải tắm rửa sạch sẽ toàn thân bằng nước Bát Công Đức trong Thất Bảo Phật trì.
Trên thực tế tập tục này khiến Khổ Đa Phật Tử rất phản cảm, đi gặp sư tôn của mình mà còn phải tắm rửa à!
Tuy nhiên, phản cảm thì phản cảm nhưng Khổ Đa Phật Tử vẫn không dám làm trái ý sư tôn, chỉ có thể tắm rửa sạch sẽ.
Tắm rửa thay quần áo xong, Khổ Đa Phật Tử hít sâu một hơi đi vào Đại Hùng bảo điện.
Giữa Đại Hùng bảo điện có một Đại Kim Phật cao mấy chục trường đang ngồi xếp bằng.
Khổ Đa Phật Tử chậm rãi đi vào trong đại điện, ngoan ngoãn hành lễ nói: “Sư tôn, đệ tử đã trở về.”
Đại Kim Phật mở to mắt, trong tay nhặt một đóa hoa Brahma vàng, mỉm cười nói: “Con có hiểu rõ về Thần Tiêu thánh tử không?”
Khổ Đa Phật Tử sửng sốt: “Đây là lần đầu làm quen nên đệ tử cũng không hiểu về huynh ấy lắm.”
Nụ cười trên gương mặt Đại Kim Phật chậm rãi biến mất: “Thôi được, lui ra chép kinh Phật đi!”
Nét đau khổ trên gương mặt Khổ Đa Phật Tử càng đậm hơn, hắn đang do dự không biết nên nói hay không.
Cuối cùng, hắn ta vẫn mở miệng nói: “Sư tôn, đệ tử... Đệ tử có lời muốn nói.”
Đại Kim Phật bình tĩnh nói: “Chép “Đại Trí Tuệ Bồ Đề Diệu Thiện kinh” một ngàn lần, chép xong hẵng nói.”
Mắt Khổ Đa Phật Tử đỏ ngầu: “Sư tôn, lời đệ tử sắp nói có liên quan đến Đại Trí Tuệ Bồ Đề Diệu Thiện kinh.”
Ánh mắt Đại Kim Phật hơi lóe lên: “Ồ, hẳn là con có kiên giải gì đối với vô thượng pháp này sao?”
Khổ Đa Phật Tử gồng mình nói: “Đúng vậy, đệ tử có một bài Phật kệ cần thỉnh giáo.”
Nói xong, Khổ Đa Phật Tử đọc bài Bồ Đề Phật kệ trước mặt Đại Kim Phật.
...
Khi bài Bồ Đề Phật kệ được đọc xong, cả Đại Hùng bảo điện lập tức trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
Sau đó, Đại Kim Phật bộc phát ra kim quang vạn trượng: “Nghiệt chướng, vì không muốn chép kinh Phật mà dám xuyên tạc chân nghĩa của Phật ta!”
“Vi sư phạt ngươi nhìn tường ba tháng, chép “Đại Trí Tuệ Bồ Đề Diệu Thiện kinh” một vạn lần!”
“Một ngày chưa chép xong kinh Phật thì chưa cho phép ngươi đi tìm Phương Thường!”
Phạt chép một vạn lần “Đại Trí Tuệ Bồ Đề Diệu Thiện kinh”?
Khổ Đa Phật Tử nghe thấy Lôi m Phật chủ nói vậy đầu trọc liền ứa ra mồ hôi lạnh!
Gay quá, chép một vạn lần kinh thư không phải chép lột cả da tay của bổn Phật tử sao?
Nghĩ đến đây, Khổ Đa Phật Tử vội vàng nói: “Sư tôn thứ tội, bài Phật kệ này không phải do đệ tử viết.”
Tay của Đại Kim Phật nhặt đóa hoa Brahma vàng, hờ hững nói: Vi sư biết, ta tin ngươi không thể viết ra được bài Phật kệ vần điệu như vậy.”
“Mau nói cho vi sư biết, là ai đã viết bài kệ này, buông lời phản nghịch, xuyên tạc Phật ý!”
Khổ Đa Phật Tử nói: “Cái này... Cái này lúc đệ tử nằm mơ có nghe người ta đọc.”
Lôi m Phật chủ nhìn chằm chằm Khổ Đa Phật Tử: “Lúc nằm mơ nghe ai đọc?”
Khổ Đa Phật Tử sững ra, câu này trả lời thế nào đây?
Lôi m Phật chủ truy vấn: “Sao lại chần chờ, có phải Phương Thường không?”
“Lúc nằm mơ con nghe nó đọc sao, sao nào, con từng ngủ chung giường với nó à?”