← Quay lại trang sách

Chương 235 Tụng tên thật của ta, mua Lôi phù giảm bốn mươi phần trăm (2)

“Theo tin tức mới nhất, bắt đầu từ ngày mai trên Kim Liên phong, đệ tử Trúc Cơ kỳ có thể mua Lôi Bạo phù với giá giảm ba mươi phần trăm.”

“Đương nhiên, chỉ giới hạn ở những đệ tử tham gia thí luyện chiến trường thượng cổ mười ngày sau, hơn nữa còn giới hạn số lượng mua mười cái.”

“Ngoài ra, theo tin tức ngầm thì hình như Thánh tử sư huynh có thành lập tổ chức Thiên Quyến.”

“Hôm nay tổ chức Thiên Quyến đang nhận người, đã có vài vị tiên chủng đã gia nhập tổ chức này.”

“Thậm chí ngay cả Tần Vân Địch sư đệ một người nghiên cứu phát minh m Dương Lôi Bạo phù khác cũng đã gia nhập tổ chức này.”

“Nghe nói nếu như có thể thông qua khảo hạch tổ chức này, đọc đại danh của Thánh tử sư huynh thì sẽ được Thánh tử sư huynh phù hộ.”

“Cái gì? Ngươi hỏi Thánh tử phù hộ thì được ích gì à? Đương nhiên có ích rồi! Mua Lôi Bạo phù được giảm bốn mươi phần trăm có đủ không?”

“Đừng vội, Lý mỗ biết các vị sư huynh đệ sốt ruột nên đã giúp các vị đem đơn đăng ký tới đây rồi!”

“Các vị sư huynh đệ muốn gia nhập tổ chức Thiên Quyến thì đứng bỏ qua!”

...

Thánh Tử phong, Ngộ Đạo thạch.

Thẩm Thiên ngồi xếp bằng, lần tràng hạt Cửu Tử.

Hắn đang ngồi khôi phục pháp lực tiêu hao, đồng thời nghe chúng nhân báo cáo.

Trước mặt hắn là đám Tống Phú Quý, Lưu Thái Ất, Quế công công trên mặt đầy vẻ bát quái.

Tất cả mọi người nhìn Thẩm Thiên mặc Long Uyên Thánh giáp liền cảm thấy được thơm lây, mẹ nó, bá khí quá!

Càng quan trọng hơn là, nghe Tần Vân Địch nói, đây là chiến giáp trang bị của Thánh chủ hồi trẻ.

Ngay cả chiến giáp Thánh chủ từng dùng mà cũng truyền cho điện hạ.

Ý đồ truyền thừa y bát chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao?

Mặt mo của Quế công công lúc này đã cười đến mức hằn rõ nếp nhăn rồi.

Điện hạ được Thánh Chủ coi trọng như vậy, Lan Phi nương nương trên trời có linh thiêng cũng có thể mỉm cười cửu tuyền.

Tống Chưởng quầy cung kính nói: “Thánh tử Thiên Sư, gần đây Lý Vân Phong sư huynh của Hạo Nhiên phong muốn gia nhập tổ chức.”

“Chúng đệ cảm thấy tổ chức muốn lớn mạnh nhất định phải tăng cường thu thập và thu hút tình báo.”

“Không biết Thiên Sư cho rằng, có thể cho Lý sư huynh cơ hội thể hiện không?

Lý Vân Phong?

Nghe thấy cái tên này, Thẩm Thiên như suy nghĩ gì đó.

Chính là Bách Hiểu Sinh miệng kín như bưng? Đội chó săn của Bát Quái chúng đạo sao?

Thứ dư luận này thật sự phải làm cho tốt.

Bàn chuyện phiếm kiếm pháp, dư luận kiếm pháp đều rất mạnh!

Đó là nhân tài, cần phải lôi kéo!

Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên gật đầu nói: “Lý sư đệ đích thật là nhân tài.”

“Nếu đệ ấy đã muốn gia nhập thì cứ để đệ ấy gia nhập đi! Nhưng ta có một điều kiện.”

“Các ngươi nói rõ ràng với đệ ấy, sau khi gia nhập tổ chức thì không được tùy ý lan truyền bí mật nội bộ tổ chức.”

Lưu Thái Ất vội vàng móc từ trong ngực ra một ngọc giản để ghi lại: “Thiên Sư không thích tín đồ tùy ý truyền bá cơ mật quan trọng.”

Tống chưởng quầy cũng gật đầu nói: “Thánh tử Thiên Sư xin yên tâm, điểm ấy lão hủ đã nói với huynh ấy từ trước rồi.”

Thẩm Thiên gật đầu nói: “Vậy đi. Thời gian này bổn Thánh tử rời khỏi thánh địa một chuyến.”

“Trong khoảng thời gian ta không ở đây, các ngươi nhớ phải cố gắng tu luyện.”

“Hãy lấy Niết Bàn Thánh dịch kia ra dùng, có thể nâng cao thực lực lên bao nhiêu thì nâng bấy nhiêu.”

Nói thật, trong lòng Thẩm Thiên vẫn cảm thấy không an tâm, dù sao trong số đệ tử thí luyện mười ngày sau cũng có mặt Triệu Hạo.

Tên này trước đó là nhân vật chính dạng hiến tế điển hình, hiến tế mẫu thân trở thành thiên tài, hiến tế sư tôn thành Cửu Dương Chiến thể.

Mặc dù vòng sáng trên đỉnh đầu bây giờ đã là màu vàng nhưng ai biết có thêm con thiêu thân nào nữa không?

Cứ quan sát thêm một thời gian nữa đi! Lần này ra ngoài không nên mang theo thằng nhóc này để đảm bảo một chút.

Sau khi dặn dò xong, linh khí bị hao tổn trong cơ thể Thẩm Thiên cũng được bù đắp hơn phân nửa.

Hắn hít sâu một hơi, thu hồi Long Uyên Thánh giáp trên người hóa thành nội giáp giản dị.

Đây là hình thái thứ hai của Long Uyên Thánh giáp, mặc dù không có uy lực và hình thái mạnh mẽ như loại thứ nhất nhưng hình thái này hơn ở chỗ khiêm tốn.

Khi hắn mặc vào ở hình thái này thì hoàn toàn không hề nhìn ra có gì đặc biệt, trong trường hợp nguy hiểm không dễ gì kéo thêm thù hận.

Sau khi Thẩm Thiên biết chuyện một đánh bảy bị phế tu vi, phải tu luyện lại thì Thẩm Thiên đã trở nên trầm ổn hơn rất nhiều.

Để lộ con át chủ bài tức là không còn con át chủ bài nữa, Thẩm Thiên cảm thấy nên giữ lại tuyệt chiêu riêng.

Sau khi Thẩm Thiên dặn dò hết sự vụ trên Thánh Tử phong xong thì ngự thương rời đi.

Lần này ra ngoài, Thẩm Thiên không định huy động nhân lực dẫn theo một nhóm người như lần trước.

Hắn phát hiện cho dù bên cạnh ngươi có mang theo nhiều người đến mấy đi nữa thì lúc phải gặp xui xẻo vẫn bị xui xẻo giáng xuống đầu như thường thôi.

Hơn nữa ngươi cùng đi mạo hiểm với cả một đám con của khí vận thì nói không chừng khi nguy hiểm ập đến ngươi sẽ biến thành đệm lưng đấy!

Giống như lần trước Phược Tiên đằng công thành, nhóm Trương Vân Hi tất cả đều không sao, chỉ có Thẩm Thiên là bị trói đem đi.

Bởi vậy Thẩm Thiên đưa ra kết luận: Chỉ có thể cùng u Hoàng chung phú quý chứ không thể chung hoạn nạn!

Thẩm Thiên điều khiển Liên Xạ Thần thương nhanh chóng đến truyền tống trận của thành Thần Tiêu.

Mặc dù lần này một thân một mình chiến đấu mạo hiểm, nhưng trong lòng Thẩm Thiên tràn ngập tự tin.

Một là Bắc Đẩu Thánh tử mặc dù cũng có vòng sáng hoàng kim nhưng độ sáng vẫn kém hơn Phương Thường rất nhiều.

Hai là giờ vòng sáng trên đỉnh đầu Thẩm Thiên cũng đã có ánh sáng đỏ, không kém vòng sáng màu vàng nhạt của Bắc Đẩu Thánh tử bao nhiêu!

Điều thứ ba quan trọng nhất là sau khi vòng sáng lóe ánh đỏ, năng lực Thẩm Thiên lại thăng cấp.