Chương 236 Năng lực của vòng sáng màu đỏ
Trước đó mặc dù Thẩm Thiên có thể thấy được cơ duyên tương lai của người có khí vận lớn nhưng đó chỉ là hình ảnh.
Giống như hình ảnh trên đỉnh đầu Phương Thường hẳn là cơ duyên mấy ngày sau.
Thẩm Thiên lòng đầy hưng phấn đề xuất đi cướp, kết quả đụng phải vụ Phược Tiên đằng công thành.
Nếu không phải là vào thời điểm then chốt khí vận của tên Triệu Hạo này cứu vớt cục diện thì nói không chừng Thẩm Thiên phải đi gặp mẹ Triệu Hạo thật rồi.
Nhưng sau khi khí vận thăng cấp Thẩm Thiên phát hiện mình có thể xác định thời gian xảy ra cơ duyên.
Hắn vừa chia Niết Bàn Thánh dịch cho Phương Thường, vòng sáng màu xanh sẫm sinh ra ánh đỏ.
Sau đó, hắn phát hiện đỉnh đầu Bắc Đẩu Thánh tử vốn không có cơ duyên đột nhiên xuất hiện cơ duyên.
Thẩm Thiên suy đoán đó là vì khí vận của mình tăng lên nên thời gian dự đoán cơ duyên cũng dài hơn.
Ví dụ như, khi trên đầu Thẩm Thiên có vòng sáng màu xanh, có thể đoán được cơ duyên trong vòng ba ngày.
Còn lúc vòng sáng sinh ra tia sáng đỏ thì có thể dự đoán được cơ duyên trong vòng năm ngày.
Vì sao chắc chắn là năm ngày? Vì cơ duyên của Bắc Đẩu Thánh tử là ở năm ngày sau!
Thẩm Thiên hạ quyết tâm, lần này hắn sẽ lặng lẽ đi đến nơi năm ngày sau sẽ có cơ duyên trước rồi lặng lẽ trong bóng tối quan sát.
Đợi sau khi tìm hiểu rõ ràng tất thảy, đợi thời gian cơ duyên năm ngày sau tới, hắn lại ra tay trước một bước, chặt hoàn toàn cơ duyên Bắc Đẩu Thánh tử!
Nếu làm vậy có lẽ sẽ có thể tránh được việc gặp biến số.
Haizz, ngẫm lại thì thấy thật phiền toái, hoàn toàn không thoải mái bằng làm Thần côn.
Thật sự thì Bắc Đẩu Thánh tử hoàn toàn không có khả năng tin tưởng vào Thẩm Thiên, đồng thời bản thân hắn cũng muốn thí nghiệm thử.
Hắn muốn xem thử sau khi người có khí vận lớn bị cướp mất cơ duyên thì sẽ thật sự mất khí vận và rơi vào xui xẻo không.
Nếu không, Thẩm Thiên sẽ không làm những chuyện mạo hiểm thế này! Đây là đang hiến thân vì khoa học.
Trong lòng Thẩm Thiên không ngừng cổ vũ bản thân, Thẩm Thiên chậm rãi bước vào trong trận.
Trước mắt là tia sáng rực rỡ, không gian nhanh chóng thay đổi.
Khoảng nửa khắc sâu, Thẩm Thiên xuất hiện trong một thành trì sáng chói.
Vì sao lại gọi là thành trì sáng chói, vì trên bầu trời thành trì này không có mặt trời.
Trên bầu trời thành trì lơ lửng bảy ngôi sao màu bạc, chiếu ra từng tia sáng bạc, trông vô cùng đẹp mắt.
Đây là Bắc Đẩu Thánh thành, thành trì phụ thuộc của Bắc Đẩu Thánh địa, bố trí đại trận Bắc Đẩu.
Bắc Đẩu Thất Tinh trên bầu trời thành trì kia là dẫn dắt ánh sáng của Bắc Đẩu tinh để tạo nên.
Người tu hành công pháp của Bắc Đẩu thánh địa tu hành trong trận pháp này có thể tu hành ít gặt hái thành công lớn.
Thẩm Thiên ngước nhìn Bắc Đẩu Thất Tinh vừa líu lưỡi âm thầm tán thưởng.
Không cần nói gì khác, chỉ nói riêng về bề ngoài thì Bắc Đẩu Thánh thành đúng là ngầu hơn Thần Tiêu Thánh thành nhiều, trông giống như đổi trời thay đất vậy.
Đương nhiên, không thể nào đổi trời thay đất được, nếu không thì thật sự quá mức tưởng tượng.
...
Hình ảnh cơ duyên trên đỉnh đầu Bắc Đẩu Thánh tử cũng không phải ở xung quanh Bắc Đẩu Thánh thành mà là ở một vùng núi hoang xa xôi.
Thẩm Thiên chỉ biết bên cạnh núi hoang đó có một thành trì phàm nhân, tên thành Ô Sơn.
Thời gian rảnh rỗi nên Thẩm Thiên đã dùng tiền để mua thế lực địa đầu xà xung quanh đấy.
Hắn ném ra hai viên linh thạch thì vài phút sau đã có được bản đồ.
Dù sao với hầu hết mọi người mà nói, hai viên linh thạch cũng là tiền!
Địa đầu xà này vẽ bản đồ rất rõ ràng, từ Thánh thành đến Ô Sơn thành liếc qua thấy ngay.
Và khoảng cách giữa Thánh thành đến Ô Sơn thành cũng không phải xa lắm, chỉ có năm ngàn dặm thôi.
Sau bốn ngày ngắn ngủi Thẩm Thiên đã gặp thương đội đi ngang qua, đưa hắn đến nơi cần đến.
Đúng vậy, bốn ngày! Có trời mới biết bốn ngày này Thẩm Thiên đã trải qua như thế nào.
Hắn vốn tưởng chỉ cần đi theo bản đồ, chỉ cần đi đúng hướng là được.
Hắn sẽ ngự Liên Xạ Thần thương bay thẳng năm ngàn dặm là có thể dễ dàng đến được Ô Sơn thành.
Nhưng núi cao, yêu thú, bão cát Đông Hoang đã dạy cho Thẩm Thiên một bài học.
Nên biết khoảng cách năm ngàn dặm này chỉ cần sai lệch góc độ một chút là sẽ nảy sinh cách biệt lớn.
Thẩm Thiên cảm thấy mình chỉ cần dựa vào bản đồ kia là có thể bay đến đúng đích thì thật sự quá ngầu rồi đấy!
Có điều mặc dù quá trình khá gian nan nhưng cuối cùng cũng đã đến Ô Sơn thành.
Sau đó, chỉ cần hắn canh đúng thời gian cướp cơ duyên đi là được.
Chuyến đi Bắc Đẩu thánh địa lần này xem ra có thể vẽ dấm chấm tròn viên mãn rồi.
Thẩm Thiên mang theo mong ước đẹp đẽ bước vào Ô Sơn thành chuẩn bị tìm một nơi nghỉ chân.
Ô Sơn thành là một thành nhỏ, trong thành phần lớn là phàm nhân, ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng chỉ lác đác vài người.
Thẩm Thiên cũng lười ngự khí phi hành gây chuyện mà ở ngoài thành xuống thương đi bộ vào.
Khi hắn bước vào cửa thành thì nhìn thấy một thứ khá thú vị!
Đó là bố cáo treo thưởng: Treo thưởng vạn lượng bạc trắng giết yêu.
Vì sao Thẩm Thiên cảm thấy thú vị, vì yêu quái được treo thưởng trên đó.
Thẩm Thiên đã nhìn thấy con muỗi tinh đó trong hình ảnh cơ duyên của Bắc Đẩu Thánh tử.
...
Con muỗi tinh đáng chết!
Ngươi dám hại bổn Thánh tử lạc đường bốn ngày.
Ngươi có biết trong bốn ngày này bổn Thánh tử có thể kiếm bao nhiêu tiền không?
Không thể tha thứ!!!
Trên bố cáo treo thưởng kia có vẽ một con muỗi đen cánh đỏ rất lớn.
Trên cơ thể màu đen của nó mọc ra sáu cái cánh đỏ sậm như nhuộm bằng máu.
Hình thể của nó cũng vô cùng khổng lồ, cao khoảng chừng vài trượng, lúc bay lên giống như một pháo đài bay.
Bách tính Ô Sơn thành trước mặt con muỗi tinh này trở nên vô cùng nhỏ bé, căn bản không thể nào chống chọi được, chỉ có thể đưa cổ chịu chết.
Cái gì, ngươi hỏi Thẩm Thiên sao chỉ từ một bức bố cáo treo thưởng mà có thể thu hoạch được lượng tin tức phong phú và đưa ra kết luận như vậy à?
Rất đơn giản, bởi vì đằng sau bản bố cáo treo thưởng này có từng bức tranh về những thành trì bị con muỗi đen cánh đỏ này gây hại, còn được đăng liên tiếp nhiều kỳ.
Hơn nữa để so sánh xem con muỗi đen này to lớn chừng nào, họa sĩ vẽ bức họa này còn cố ý ghi chú tỉ lệ kích thước ở bên cạnh.
Điều này cũng khiến Thẩm Thiên âm thầm bội phục trong lòng, đây mới là một thái độ nghiêm túc mà người sáng tác văn hóa cần có!
Có điều tình trạng Ô Sơn thành hiện tại vẫn khá ổn định chứng tỏ Thẩm Thiên chưa bỏ lỡ thời gian cơ duyên.