← Quay lại trang sách

Chương 239 Con muỗi tinh đột kích (2)

Đối mặt với con muỗi tinh có thể ngóc đầu trở lại bất cứ lúc nào, tất cả mọi người rất hoảng hốt.

Bởi vậy bọn họ lập tức cử người đi Bắc Đẩu Thánh thành tìm kiếm sự che chở.

Ô Sơn thành là thành phụ thuộc của Bắc Đẩu Thánh thành, hàng năm đều phải nộp một khoản thuế lớn.

Nhưng ngược lại, nếu Ô Sơn thành gặp nguy hiểm, Bắc Đẩu Thánh thành cũng sẽ che chở.

Bởi vậy tuy phần lớn mọi người trong Ô Sơn thành đều sợ con muỗi tinh, nhưng trong lòng không phải là lo lắng lắm.

Dù sao trước đó mỗi lần muỗi tinh rời đi cũng đều hai tháng sau mới quay lại, vẫn còn dư dả thời gian.

Chỉ cần tiên trưởng của Bắc Đẩu Thánh thành tới kịp thì dĩ nhiên có thể hàng phục được nghiệt súc này!

Nhưng Thẩm Thiên biết, tất cả mọi người trong Ô Sơn thành đều bị lừa.

Con muỗi đen cánh đỏ này căn bản không hề đơn giản như họ tưởng tượng.

Hơn nữa lần xuất hiện tiếp theo của nó căn bản không phải vào hai tháng sau mà ngay trước rạng sáng ngày mai!

Vì rạng sáng ngày mai Bắc Đẩu Thánh tử mới tới, và trước thời điểm hắn ta tới, cả Ô Sơn thành đều đã hóa thành tử thành, trên cơ bản không có người sống.

Nói cách khác, trước rạng sáng ngày mai con muỗi tinh này đã lén đồ sát toàn thành rồi!

Sau khi Thẩm Thiên nghe tất cả những tin tức liên quan đến con muỗi đen cánh đỏ mà Tăng Bưu biết thì trong lòng đại khái đã nắm chắc.

Hắn khẽ gật đầu, đưa trường đao pháp khí hạ phẩm này ném cho Tăng Bưu.

Cùng lúc đó, Thẩm Thiên rót một đạo thần niệm vào trong cơ thể Tăng Bưu.

Đó là công quyết loại đao pháp Thẩm Thiên từng học lúc ở nước Đại Viêm.

Tuy nó không thể nào so được với truyền thừa của các thánh địa, động thiên nhưng cũng được coi là công pháp không tệ rồi.

Mặc dù Thập tam hoàng tử tu luyện xong bị tẩu hoả nhập ma nhưng là do vấn đề về vận khí, thật sự không lên quan đến đao pháp này.

Tên Tăng Bưu này dáng dấp cao lớn thô kệch, nhưng bản tính thiện lương, quan trọng nhất là có khả năng thẩm mỹ.

Sau khi Thẩm Thiên bình tĩnh lại thì cảm thấy mình nên khen thưởng cho tên này.

Đối với điều này, dĩ nhiên Tăng Bưu vô cùng cảm tạ, dù sao bộ truyền thừa này so với công pháp của hắn ta cũng mạnh hơn rất nhiều.

Nếu chuyên tâm tu luyện bộ công pháp này, thành tựu ngày sau của Tăng Bưu chắc chắn sẽ gia tăng, đây là một cơ duyên lớn!

Thẩm Thiên thoải mái nhận lời cảm tạ của Tăng Bưu sau đó bảo Tăng Bưu quay về an tâm tu luyện.

Còn bản thân hắn thì tiếp tục ngồi xuống điều chỉnh trạng thái đến mức chiến đấu thích hợp nhất.

Bởi vì Thẩm Thiên biết, quân địch có thể kéo đến chiến trường bất cứ lúc nào!

Mình phải luôn duy trì trạng thái đỉnh cao nhất.

Đêm càng lúc càng khuya.

Ánh sao lấp lánh trông vô cùng đẹp mắt.

Phần lớn người trong Ô Sơn thành đều đã ngủ say.

Nhưng trong phủ thành chủ, hai mắt Thẩm Thiên lại đột nhiên mở ra.

Một đạo lôi đình màu vàng bay thẳng trời cao, đột nhiên nổ tung trên bầu trời Ô Sơn thành.

m thanh sấm sét vang vọng khắp Ô Sơn thành khiến vô số bách tính ngủ say bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Từng vị tu sĩ Trúc Cơ chạy tới trước phòng Thẩm Thiên cẩn thận hỏi thăm chuyện gì.

Thẩm Thiên hít sâu một hơi, thân thể giống như như du long nhảy ra.

Hắn đứng ngạo nghễ trên tòa thành nhìn về phía bầu trời xa xa.

Ở đó là một bầy muỗi dày đặc đang ào bào bay tới với khí thế phô thiên cái địa!

Khi nhìn thấy bầy muỗi máu dày đặc kia thì tất cả mọi người trong Ô Sơn thành đều thay đổi sắc mặt, bởi vì số lượng của bầy muỗi máu này thật sự quá nhiều. Hơn nữa con muỗi máu nào cũng vô cùng to lớn.

Đây đâu phải muỗi, chúng là những chiếc đèn lồng lớn chiếu tia sáng đỏ khiến người ta vừa nhìn đã giật mình thì có.

Nói một cách không hề khoa trương là, nếu như bị con muỗi máu này chích thì chắc chắn một lần có thể hút cạn máu của một con người.

Quan trọng hơn nữa là trong số những con muỗi máu này có không ít con muỗi máu to bằng người trưởng thành.

Những con muỗi máu này còn dữ tợn hơn, toàn thân phát ra khí tức cũng cực kỳ cường đại.

Những con muỗi máu tiến giai này đã có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chắc chắn là cực kỳ đáng sợ.

Hơn nữa, dù cộng tất cả tu sĩ Trúc Cơ trong Ô Sơn thành lại thì số lượng cũng chỉ có hơn mười vị ra mặt.

Nhưng trong đám muỗi máu này, số muỗi máu tiến giai có kích cỡ tương đương người trưởng thành này thì đã có ít nhất ba mươi đến năm mươi con, số lượng hoàn toàn đè bẹp các tu sĩ kia.

Đông đảo tu sĩ sau lưng Thẩm Thiên khi nhìn thấy bầy muỗi máu đang nhanh chóng lao đến gần thì cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng!

Thế này thì đánh sao đây? Thứ này thật sự không thể nào đánh được! Chênh lệch thực lực cách nhau quá xa!

Ô Sơn thành chủ ngã bệch, tê liệt trên mặt đất: “Không, sao có thể như vậy được!”

“Mấy ngày trước gia tổ vừa đánh lui con Huyết Văn chuẩn bị tiến vào Kim Đan kỳ kia cơ mà, tại sao lại có thể như vậy!”

Các tu sĩ Trúc Cơ khác cũng tuyệt vọng: “Trời muốn diệt Ô Sơn thành ta sao? Số lượng này thật sự nhiều quá đi!”

“Nhiều Huyết Văn như vậy, chỉ e số lượng đã hơn mười vạn con! Chúng ta cản thế nào đây?”

“Để tính kế lâu dài chỉ e hôm nay đành phải bỏ thành trì dẫn theo những người có thể đi rút lui thôi!”

“Không được! Cơ nghiệp, thân nhân, gia viên của chúng ta đều ở trong thành, rút lui thế nào được?”

Trong lúc nhất thời toàn bộ Ô Sơn thành rối nùi, có người trong lòng đã nảy sinh sợ hãi chuẩn bị chạy trốn.

Đương nhiên, cũng không ít người hiểu rõ giờ đã không còn đường lui, chỉ hợp sức toàn thành lại thì mới có chút hy vọng sống sót.

Thẩm Thiên lạnh lùng nhìn bầy Huyết Văn đang nhanh chóng đến gần kia, lúc này trong lòng hắn lại chẳng hề kinh hãi chút nào.

Trong giới Tu tiên, sợ nhất là những chuyện đột ngột xảy ra, vì những chuyện đột ngột xảy ra sẽ không cho người ta thời gian chuẩn bị.

Nhưng, chỉ cần biết trước sẽ có nguy cơ giáng xuống, tu tiên giả nhân tộc sẽ có thể giải quyết hết tất thảy những nguy cơ mang tính nhắm tới này!

Thẩm Thiên đã nhìn thấy trước những chuyện này sẽ xảy ra trong cơ duyên của Bắc Đẩu Thánh tử.

Hắn đã biết rõ có một lượng lớn Huyết Văn sẽ công thành thì sao lại không có sự chuẩn bị cơ chứ?