← Quay lại trang sách

Chương 240 Kim độn: Nhất Trịch Linh Kim Chi Thuật

Thẩm Thiên hít sâu một hơi, toàn thân lấp lóe lôi đình màu xanh.

Toàn thân hắn bao phủ dưới lôi quang màu xanh, Giáp Mộc Thần Lôi đang ngưng tụ.

Giáp Mộc Thanh Long Thần Lôi dày đặc đang ngưng tụ bên ngoài cơ thể Thẩm Thiên như một bộ chiến giáp hình rồng.

Đúng vậy, đây chính là Thanh Long Ngưng Giáp thuật Lôi pháp hệ Giáp Mộc đối ứng trong “Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết”.

So với Huyền Vũ giáp chú trọng phòng ngự, Thanh Long giáp thiên về hồi phục linh lực và hồi phục thương thế nhanh chóng.

Thẩm Thiên hiểu rất rõ, tiếp theo chắc chắn là một trận chiến đấu tổ đội tập thể, lực bền sẽ vô cùng quan trọng!

Bởi vậy, lần chiến đấu này Thẩm Thiên lựa chọn Thanh Long giáp là hoàn toàn dựa trên phân tích đầy lý trí...

Tuyệt đối không phải vì Thanh Long giáp nhìn đẹp trai hơn Huyền Vũ giáp, tuyệt đối không phải!

Hắn quát to: “Mọi người chớ có kinh hoảng, có bổn tọa ở đây, nhanh chóng ổn định đi!

Nói xong, Thẩm Thiên lấy từ trong Thương Minh giới ra một trận bàn văn long màu xanh.

Hắn bày trận bàn này trên cổng thành Ô Sơn thành.

Lập tức, một con rồng xanh lôi đình màu xanh từ trong trận bàn bay ra.

Nó ngẩng đầu lên trời kêu lớn tản mát ra long uy dày đặc, trên bầu trời lập tức mây đen đại tác.

Cùng lúc này, bốn phía đông tây nam bắc của Ô Sơn thành cũng đột nhiên dâng lên một đạo thần quang màu xanh.

Lồng năng lượng trong suốt đột nhiên xuất hiện xung quanh Ô Sơn thành, thu nạp linh khí trời đất tứ phương bảo vệ thành trì.

Đúng vậy, đây là đại trận Thần Tiêu Thanh Long, cũng chính là bản yếu đơn giản hóa của đại trận hộ sơn Thần Tiêu hoàn chỉnh.

Trước đây Trương Vân Hi đã bày đại trận hộ sơn Thần Tiêu trong thành Mê Vụ khiến Thẩm Thiên phải đỏ mắt ghen tỵ.

Bởi vậy trước khi xuất phát, hắn đã nhờ Tần Vân Địch tìm Kim Liên Thiên tôn, dùng một bình Niết Bàn Thánh dịch đổi một trận bàn hộ sơn.

Tối hôm qua, Thẩm Thiên cũng chôn trước Thanh Long trận bàn rồi.

Chỉ cần hắn kích hoạt xong mấu chốt cuối cùng của trận bàn là có thể khởi động Thanh Long đại trận.

Còn về phần tại sao chỉ bày Thanh Long đại trận chứ không bày đại trận hộ sơn Thần Tiêu hoàn chỉnh?

Haha, một mặt là vì Thẩm Thiên không đủ tu vi, đại trận hoàn chỉnh hơi tốn sức quá.

Một phương diện khác đương nhiên là hắn muốn giữ lại con muỗi tinh cầm đầu.

...

Thẩm Thiên cẩn thận bố trí bước cuối cùng của trận bàn, bố trí xong đại trận.

Một giây sau, đàn Huyết Văn kia khí thế phô thiên cái địa lao đến trước tường thành!

Ầm!

Bên ngoài Thanh Long đại trận đột nhiên nổi lên ba động, từng đạo lôi đình đang nhanh chóng du tẩu bên ngoài vòng bảo hộ.

Trong chốc lát vô số Huyết Văn đã bị lôi đình của Giáp Mộc Thanh Long Thần Lôi đánh cho cháy đen, rơi xuống trên mặt đất.

Đương nhiên, ngay sau đó lại có nhiều Huyết Văn lao tới như tre già măng mọc.

Trước mặt Thẩm Thiên, Liên Xạ Thần thương nhảy múa: “Xuất thủ!”

“Nhân lúc có Thanh Long đại trận bảo vệ, ngự kiếm hoặc bắn tên công kích bọn chúng.”

“Nếu không đợi lát nữa Thanh Long đại trận không chống đỡ được nữa thì tất cả mọi người trong thành đều sẽ phải chết đấy!”

Lời của Thẩm Thiên lập tức thức tỉnh đám người vốn đang bị sợ hãi chi phối khiến trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên hy vọng.

Trong hoàn cảnh hoàn toàn tuyệt vọng sinh ra các cảm xúc cực đoan sẽ dẫn đến hỗn loạn.

Nhưng chỉ cần để những người này nhìn thấy hi vọng, bọn họ sẽ tạo ra kỳ tích!

Giờ phút này đứng trước nguy cơ thành phá người vong tất cả mọi người đều dốc hết sức ứng phó công kích.

Trong thành từng món pháp khí bay ra, đó là những tu sĩ Trúc Cơ đang ngự kiếm công kích đám Huyết Văn lớn kia.

Cùng lúc đó, những mũi tên bằng sắt tinh cũng như mưa châu chấu ào ào đổ xuống.

Đó là quân thủ thành của Ô Sơn thành đang kéo tung tiễn bắn giết Huyết Văn nhỏ.

Giờ khắc này, Ô Sơn thành không còn dựa dẫm vào tiên trưởng nữa.

Bọn họ đang dùng chính sức mạnh của mình phản kháng đám yêu quái đáng sợ kia.

Dù sức mạnh của nhân loại Luyện Khí kỳ bình thường không có ý nghĩa lớn lắm nhưng mọi người đang đồng tâm hiệp lực!

Nhìn các binh sĩ kéo cung trên tường thành, dưới thành thì bách tính cầm dao phay nắm nồi trong tay hò hét trợ uy, trong lòng Thẩm Thiên rất vui mừng.

Những người như vậy mới đáng để hắn cứu, lần mạo hiểm này rất đáng giá!

Chiến thôi, chiến đấu sảng khoái quá!!!

...

Càng ngày càng nhiều Huyết Văn lao thẳng Thanh Long đại trận, Thẩm Thiên cười lạnh.

“Kim Độn, Nhất Trịch Thiên Kim chi thuật!”

Hắn hét lớn một tiếng, Lôi Bạo phù lít nhít được ném ra.

Khi mỗi tờ Lôi Bạo phù nổ trung trong bầy Huyết Văn thì một mảnh hoa máu bắn ra.

Lực sát thương to lớn này khiến tất cả tu sĩ trong Ô Sơn thành đều phải trợn mắt nhìn trân trối.

Khốn kiếp, uy lực này hình như của Lôi Bạo phù cực phẩm, trên thị trường cũng phải bán vài trăm linh thạch một tờ đấy!

Tiên trưởng ban nãy một hơi ném ra mấy tờ vậy? 1 2 3 4 5 6...

Nghe tiếng nổ này thì hình như mấy trăm phát đấy!

Ầm ầm giống như đốt pháo vậy!

Trong lúc nhất thời, tất cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Ô Sơn thành đều choáng váng.

Vị tiên trưởng đến từ Bắc Đẩu Thánh thành này cũng có tiền quá!

Thế này đâu chỉ là vung tiền như rác cơ chứ? Nói thế là quá khiêm tốn rồi!

Đây đúng là vung cả một mỏ vàng ấy!

Mà kể ra treo thưởng diệt trừ muỗi tinh thì đáng bao nhiêu tiền chứ?

Bỏ ra cái giá gấp cả trăm lần tiền thưởng cơ à? Ngài không cảm thấy đau lòng sao?

Cảm động, tu sĩ trong Ô Sơn thành cảm động đến phát khóc rồi.

Khóc vì tiên trưởng đại nghĩa vô tư cứu người, tuyệt đối không phải vì sự nghèo khó của mình.

...

Thẩm Thiên không hề biết hành vi ném phù của mình đã vô tình đả kích vô số tu sĩ nghèo khó.

Bởi vì lúc này Thẩm Thiên thật sự không có khái niệm vì về linh thạch, các loại phù chú.

Hắn chỉ biết mình phải mau chóng giết đi đám lâu la dụ dỗ Boss thật xuất hiện thôi!

Dù sao thời gian cũng không đợi người, Bắc Đẩu Thánh tử sắp xuất hiện rồi!

Hắn đang nóng vội muốn đánh cho xong Boss để còn bỏ đi nữa!