← Quay lại trang sách

Chương 241 Trong đường kính tức là chính nghĩa (1)

Bầy Huyết Văn ngoài thành thực sự quá nhiều và hơn nữa còn liên tục không ngừng.

Vốn đông đảo các tu sĩ còn tưởng là Huyết Văn Trúc Cơ chỉ có khoảng ba mươi đến năm mươi con.

Nhưng sau khi từng con Huyết Văn Trúc Cơ bị giết thì có những đợt Huyết Văn Trúc Cơ mới xuất hiện thì rõ ràng, số lượng đám Huyết Văn này nhiều hơn so với những gì tất cả mọi người tưởng tượng rất nhiều. Chắc chắn không hề đơn giản.

Thẩm Thiên hít sâu một hơi, cảm thấy cần phải sử dụng thêm vài con át chủ bài rồi.

Tay hắn kết pháp quyết, Liên Xạ Thần thương vốn đang treo lơ lửng trước mặt đột nhiên bắn ra.

Cây súng ngắn toàn thân đen nhanh kia trong nháy mắt lóe lên giữa hư không.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi nó đã đâm xuyên qua cơ thể của mấy chục con Huyết Văn, máu tươi bắn ra.

Liên Xạ Thần thương này không phải hàng bình thường, đó là món mà Kim Liên Thiên tôn dốc lòng luyện chế ra.

Chưa nhắc đến việc bên trong có chứa m Dương Lôi Bạo phù và Huyền Thiên Kim Tinh đạn, chỉ riêng ngự kiếm giết địch cũng tương đối mạnh mẽ.

Trong tay chín mươi chín phần trăm tu sĩ Kim Đan kỳ đều rất khó có được vũ khí mạnh mẽ như vậy.

Tu vi Thẩm Thiên vốn vượt xa đám Huyết Văn cấp thấp này, trong tay còn có linh khí.

Bầy Huyết Văn kia mặc dù nhiều vô số kể nhưng cũng chỉ có thể chịu chết.

Có điều giết càng nhiều Huyết Văn thì lông mày Thẩm Thiên càng nhíu chặt lãi.

Vì con muỗi tinh kia đến giờ vẫn chưa xuất hiện, rõ ràng còn đang nấp trong bóng tối theo dõi.

Lúc này đã gần tới giờ sửu ba khắc, thẳng thắn mà nói Thẩm Thiên đã hơi thấy sốt ruột rồi.

Bỗng nhiên, trong lòng hắn chợt lóe lên một suy nghĩ, hắn có ý tưởng rồi.

Lúc đầu hắn vốn ném ra mười đến mười mấy tấm Lôi Bạo phù giờ đổi thành ném từng tấm một.

Cùng lúc đó, Thẩm Thiên điều khiển linh khí của bản thân để Thanh Long chiến giáp trên người trở nên ảm đạm.

Cơ thể hắn lảo đảo, tay phải vịn vào tường thành, sắc mặt cũng dần dần tái nhợt giống như vừa bị tiêu hao quá lớn.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhân tộc đứng cạnh vừa thấy liền rất lo lắng: “Tiên trưởng, ngài nghỉ ngơi một chút đi!”

“Đúng vậy, tiên trưởng, giờ ngài là hy vọng cuối cùng trong thành chúng ta!”

“Thành này cứ để chúng ta thủ. Ngài mau chóng ngồi xuống nghỉ ngơi đi!”

“Con muỗi tinh kia vẫn còn chưa xuất hiện, tiên trưởng ngài nhất định phải bảo tồn nguyên khí!”

“Xin tiên trưởng cứ yên tâm, có chúng ta ở đây, tuyệt đối không để Huyết Văn có thể vượt qua lôi trì dù chỉ một bước!”

...

Thẩm Thiên miễn cưỡng gật đầu, chậm rãi đi đến một góc khác của tường thành ngồi xếp bằng, lấy linh thạch ra hấp thu.

Đồng thời cứ cách vài phút, Thẩm Thiên lại điều khiển Liên Xạ Thần thương ở trong trận pháp bắn ra một phát.

Những Huyết Văn Trúc Cơ tốc độ cực nhanh và tốc độ phản ứng khi gặp nguy hiểm cũng cực nhanh.

Tu sĩ Trúc Cơ bình thường trong thành ngự kiếm công kích rất khó giành được thành công.

Còn những lính thủ thành Luyện Khí cảnh kia bắn tên thì càng khó uy hiếp được bọn chúng.

Còn lúc này trước mặt Thẩm Thiên những Huyết Văn Trúc Cơ này giống như những tấm bia vậy.

Mỗi lần Thẩm Thiên chĩa Liên Xạ Thần thương về phía đám muỗi thì đều có thể bắn rơi một con Huyết Văn Trúc Cơ kỳ rớt xuống dưới thành.

Liên Xạ Thần thương vốn màu đen lúc này đã bị máu tươi của Huyết Văn nhuộm thành màu đỏ rực.

Tuy nhiên, sau khi Thẩm Thiên càng ra tay nhiều lần thì sắc mặt cũng càng trở nên tái nhợt.

Dù sao pháp lực linh khí trong cơ thể tu tiên giả cũng đều có hạn.

Rất nhiều cường giả tông môn tu tiên vây công trước tiên đều để những đệ tử tôm tép yếu ớt tấn công trước.

Làm như vậy là để tiêu hao pháp lực của đối phương, làm cho đối phương không cách nào có được trạng thái tốt nhất tung ra đại chiêu.

Lúc này Thẩm Thiên chính là muốn để muỗi tinh tưởng rằng mình đang tiêu hao gần hết pháp lực trong trận đại chiến với đám muỗi đông này.

Lúc này ba tấm Lôi Bạo phù đang lơ lửng trước mặt hắn rồi lại chậm chạp không tiếp tục ném ra ngoài thành nữa.

Cùng lúc đó, giáp trụ Thanh Long lôi đình ngoài cơ thể Thẩm Thiên cũng dần dần tán loạn.

Thời khắc này Thẩm Thiên trông rất giống đã đến cực hạn của bản thân rồi.

...

Quả nhiên, bầy Huyết Văn ngoài tường thành đang tách ra.

Một con Huyết Văn khổng lồ cao khoảng mấy trượng chậm rãi xuất hiện.

Ba cặp cánh máu sau lưng nó đang vỗ nhanh với tần suất cao, gây ra cuồng phong!

Cặp mắt khát máu của nó nhìn chằm chằm Ô Sơn thành, cũng nhìn chằm chằm Thẩm Thiên đang ngồi xếp bằng khôi phục trên tường thành.

Trong nháy mắt con muỗi tinh này xuất hiện, sắc mặt của mọi người trong Ô Sơn thành đột nhiên biến đổi, vô cùng tuyệt vọng!

Nhất là những tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia, bọn họ có thể cảm nhận được khí tức của yêu nghiệt này đã mạnh hơn trước!

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi nó đã tiêu hóa xong nhiều tinh huyết của tu sĩ như vậy!

Nó đã tiến một bước tiến dài, tấn thăng Kim Đan kỳ thành công rồi.

Vốn với biểu hiện của vị tiên trưởng này có lẽ hắn có thể chống đỡ được Kim Đan kỳ.

Nhưng trước đó khi tiên trưởng chống lại bầy Huyết Văn đã tiêu hao quá nhiều nguyên khí, trạng thái quá kém!

Bây giờ con muỗi tinh này xuất hiện, cả Ô Sơn thành này còn ai có thể đỡ nổi con quái vật khát máu này không?

Con muỗi đen cánh đỏ chậm rãi bay đến trước Ô Sơn thành, ánh mắt chết giễu nhìn xuống tất cả nhân loại trong thành.

Trong cái miệng của nó phát ra giọng nói của con người: “Bổn tọa lại quay lại rồi.”

“Huyết Văn Khách ta trước nay có thù tất báo, các ngươi đều phải chết hết!”

Huyết Văn Khách đối mặt với Thanh Long trận đang bao phủ toàn bộ Ô Sơn thành cười lạnh một tiếng.

Nó nhếch miệng, trong miệng đột nhiên xuất hiện một thanh thương nhỏ màu đỏ lóe ra tia huyết mang.

Tạo hình của thanh thương nhỏ này rất giống với cái miệng của Huyết Văn Khách, rõ ràng đây là vũ khí huyết tế bổn mệnh của Huyết Văn Khách.

Luyện chế vũ khí thành hình dạng bộ phận nào đó của cơ thể mình là sở thích của rất nhiều yêu tộc.

Có điều tu sĩ trong thành đều không hiểu vì sao Huyết Văn Khách lại có pháp khí bổn mệnh!

Nên biết mấy tháng trước nó vẫn chỉ là Luyện Khí kỳ mà thôi.