Chương 244 Xem ai hút khô ai! (2)
Huyết Văn Tôn giả cười lạnh một tiếng: “Cùng một chiêu thức, ngươi cho rằng sẽ có tác dụng đối với bản tôn sao?”
Buồn cười
Huyết Thần lĩnh vực!!!
Huyết Văn Tôn giả hét lớn một tiếng, toàn thân đột ngột tản mát ra hồng quang nồng đậm bao phủ cả cơ thể bên trong.
Vô số m Dương Lôi Bạo phù đang nổ tung bên ngoài cơ thể Huyết Văn Tôn giả nhưng tất cả đều bị Huyết Thần lĩnh vực ngăn bên ngoài cơ thể, gây hề gây ra bất kỳ thương tích gì cho Huyết Văn Tôn giả!
Nhưng dù sao những Lôi Bạo phù này cũng chỉ là Phù lục Trúc Cơ kỳ, dưới tình huống số lượng đủ nhiều có thể diệt sát Kim Đan kỳ.
Nhưng trước mặt Huyết Văn Tôn giả Nguyên Anh kỳ thì có vẻ hơi bất lực!
Huyết Văn Tôn giả hét lớn một tiếng Phược Tiên tác ngoài cơ thể cũng nhẹ nhàng buông lỏng ra, rõ ràng là không chống đỡ được bao lâu.
“Nhân loại, bản tôn thừa nhận tiểu tử ngươi rất giảo hoạt, hơn nữa trên người đều bào bảo vật!”
Huyết Văn Tôn giả tham lam nhìn chằm chằm Thẩm Thiên: “Chỉ tiếc tu vi của ngươi thực sự quá thấp, những chí bảo này ở trên người ngươi đúng là phung phí của trời!”
“Hãy từ bỏ giãy dụa ngoan ngoãn chịu chết đi! Nể tình ngươi cống nạp nhiều chí bảo như vậy, bản tôn có thể giữ cho ngươi toàn thây!”
“Đúng rồi, còn cả chiến giáp trên người ngươi nữa, nó có thể cản được một kích toàn lực của ta!”
“Chí bảo như vậy phải được mặc trên người bản tôn mới xứng với giá trị của nó!”
“Đợi ngươi chết, bản tôn sẽ đối xử tốt với nó!”
Mấy trăm tấm Lôi Bạo phù nổ tung khiến vòng bảo vệ lĩnh vực bên ngoài cơ thể Huyết Văn Tôn giả đã mỏng manh đi rất nhiều.
Nhưng cuối cùng, chúng vẫn không thể hoàn toàn đánh tan Huyết Thần lĩnh vực này, hàng rào này quá cứng.
Huyết Văn Tôn giả đắc ý nhìn Thẩm Thiên, đang chuẩn bị hoàn toàn thoát khỏi Phược Tiên tác tiễn Thẩm Thiên lên đường.
Nhưng mà rất nhanh, nụ cười đắc ý trên mặt hắn ta đã khựng lại: “Ngươi... Đại gia ngươi!”
Sau lưng Thẩm Thiên lơ lửng tám thanh đoản thương, cùng với Liên Xạ Thần thương chĩa về phía Huyết Văn Tôn giả.
Cùng lúc đó, nhiều Lôi Bạo phù hơn ban nãy như không cần tiền bay về phía Huyết Văn Tôn giả, đếm sơ sơ là đã có khoảng ba trăm đến năm trăm tờ!
Nhưng những thứ này chưa phải là trí mạng nhất, chúng chỉ có thể khiến Huyết Thần lĩnh vực bên ngoài cơ thể Huyết Văn Tôn giả không ngừng suy yếu đi.
Trí mạng nhất là bóng dáng cao lớn mặc áo gai sau lưng Thẩm Thiên kia.
Người đàn ông trung niên mặc áo gai này tay cầm một thanh kiếm lớn, chậm rãi đâm ra.
Trường Hà kiếm ý đãng càn khôn!
Kiếm quang tan tác đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời.
Trong chốc lát, kiếm quang một hóa hai, hai hóa ba, ba hóa ngàn vạn.
Trong nháy mắt chúng diễn hóa thành một đạo Trường Hà kiếm khí mang theo kiếm thế vô tận cuốn tới.
Nếu Huyết Văn Tôn giả ở thời kỳ mạnh mẽ nhất cũng chưa chắc không có cơ hội đỡ được chiêu này, cùng lắm thì chỉ bị trọng thương.
Nhưng lúc này hắn ta vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi trói buộc, thậm chí ngay cả Huyết Thần lĩnh vực bên ngoài cơ thể cũng bị Lôi Bạo phù luân phiên nổ lên khiến nó đã suy yếu đến cực hạn.
Đối mặt với Trường Hà Kiếm ý của Kiếm linh trong Kiếm Chủ lệnh này sao hắn ta có thể chống cự được? Trong nháy mắt hắn ta đã bị kiếm khí bao phủ.
Cơ thể Thẩm Thiên ở trong phạm vi bao phủ của kiếm khí, Long Uyên Thánh giáp trên người tản ra ánh sáng vàng rực chói chang.
Hắn không hề sợ bị kiếm khí này ngộ thương vì đã mặc rất nhiều tầng giáp dày cộm rồi!
Chỉ cần pháp lực của Thẩm Thiên chưa tiêu hao hết thì cho dù hắn mặc Long Uyên Thánh giáp đứng đấy cho Huyết Văn Tôn giả công kích thì hắn ta căn bản cũng không thể nào khiến hắn bị thương được!
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn không hề sợ hãi khi đối mặt Huyết Văn Tôn giả!
Khi Trường Hà Kiếm khí tan hết, nhục thân của Huyết Văn Tôn giả đã bị chém thành bọt máu đầy trời.
Chỉ còn lại cái đầu là khá hoàn chỉnh, bị một tờ giấy màu vàng đỏ chặn phía sau, miễn cưỡng giữ được tính mạng.
Lúc này kiếm khí tan đi, đầu lâu kia vội vàng cuốn lấy tờ giấy màu đỏ vàng định chạy trốn.
Nhưng sao Thẩm Thiên có thể để con vịt rơi vào tay còn bay đi?
Tử Kim chùy trong tay hắn đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt phóng đại gấp mười lần một cái búa bình thường rồi vung mạnh xuống!
Duang!!!
Đầu Huyết Văn Tôn giả lập tức bị Thẩm Thiên đập từ giữa không trung rơi xuống, cả đầu ông ông.
Trong lúc đó tay trái của Thẩm Thiên bắn ra một sợi dây dài màu phỉ thúy, buộc đầu lâu của Huyết Văn Tôn giả thành cái bánh chưng lớn.
Tờ giấy màu đỏ vàng kia cũng bị Thẩm Thiên hút vào trong tay, tuy nhiên trọng lượng của nó lại nặng ngoài sức tưởng tượng.
Tính sơ thì chỉ riêng tờ giấy này cũng nặng chí ít vài trăm cân trở lên.
Thẩm Thiên nhìn tờ giấy màu vàng đỏ trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.
Lần này ngàn dặm xa xôi lao tới Ô Sơn thành, chính là vì cái này.
Bây giờ chí bảo đã rơi vào trong tay, Bắc Đẩu Thánh tử còn chưa chạy tới, lần mạo hiểm này coi như ổn định rồi.
Thẩm Thiên điều khiển Phược Tiên đằng hút đầu của Huyết Văn Tôn giả về trong tay, nhẹ nhàng ước lượng.
Sắc mặt Huyết Văn Tôn giả mặt mũi tràn đầy bi phẫn: “Sĩ có thể chết không thể nhục, nhân tộc ngươi dám vô lễ như thế!”
Vô lễ?
Ngươi là yêu tinh mà còn đòi nói lễ nghĩa với ta?
Ban nãy không phải còn muốn cắm trường thương vào người bổn Thánh tử sao?
Khóe miệng Thẩm Thiên khé nhếch lên, nhét Phược Tiên đằng vào trong miệng Huyết Văn Tôn giả: “Ban nãy không phải ngươi nói muốn hút khô bổn tọa sao?”
“Giờ bổn tọa cho ngươi hút đấy! Ta muốn xem xem ngươi hút khô ta hay là ta hút khô ngươi!”
Ưm...
Ưm ưm...
Ưm ưm ưm...
Trong mắt Huyết Văn Tôn giả đầy nước mắt giãy dụa và nhục nhã.
...
Cùng lúc đó ngoài Ô Sơn thành khoảng trăm dặm.
Bắc Đẩu Thánh tử đang ngồi xếp bằng trên một chiếc Tinh Thần chiến xa.
Gần đây Nguyên Anh của hắn ta rung chuyển, tâm cảnh bất ổn, muốn tìm vài con yêu tinh phát tiết một chút.
Mấy ngày nay những nhiệm vụ trảm yêu trừ ma Nguyên Anh kỳ trong Bắc Đẩu Thánh thành trên cơ bản đều do Bắc Đẩu Thánh tử nhận.
Ngày hôm nay Bắc Đẩu Thánh tử muốn đến Ô Sơn thành tru sát một con Huyết Văn tinh.
Nói thẳng ra một con Huyết Văn tinh chuẩn bị bước vào Kim Đan kỳ hắn ta hơi coi thường.
Sở dĩ Bắc Đẩu Thánh tử cố ý chạy tới tru yêu, chủ yếu là do tốc độ tu luyện của con Huyết Văn tinh này quá nhanh.
Chỉ trong ba bốn tháng ngắn ngủi đã có thể tu luyện từ Luyện Khí kỳ lên cảnh giới chuẩn Kim Đan kỳ.
Điều này khiến Bắc Đẩu Thánh tử hơi cảm thấy tò mò.
Hẳn là yêu nghiệt này gặp được cơ may lớn gì?
Trong lúc rảnh rỗi, Bắc Đẩu Thánh tử liền quyết định đi tìm hắn ta thử xem sao.
Có điều lúc này khi Bắc Đẩu Thánh tử tới gần Ô Sơn thành thì chợt cảm thấy có gì đó là lạ.
Một cỗ ác ý nồng đậm như nước vọt khắp toàn thân hắn ta cảm thấy tim đập bộp bộp.
Hình như có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra.
Loại cảm giác này hình như hơi quen quen!
Nghĩ tới đây, Bắc Đẩu Thánh tử không khỏi cảnh giác.
Có điều ngẫm nghĩ lại, chỉ là một yêu nghiệt Kim Đan kỳ thì có thể làm gì bổn Thánh tử cơ chứ?
Chắc chắn gần đây mình bị Thánh tử yêu nghiệt kia của Thần Tiêu Thánh địa kích thích khiến tâm cảnh vẫn chưa khôi phục lại!
Mình phải mau chóng đi tìm vài yêu quái yếu ớt để tìm chút cảm giác ưu việt thôi!
Như vậy mình mới có thể mau chóng tìm lại “Vô địch chi tâm”!
Không sai, chính là như vậy!
Nghĩ tới đây, Bắc Đẩu Thánh tử đưa một đạo pháp quyết vào trong Tinh Thần chiến xa.
Đột nhiên, Tinh Thần chiến xa lập tức tăng tốc nhanh hơn!