Chương 245 Chạy xe không đúng quy tắc, Thánh tử hai hàng nước mắt! (1)
Tinh Thần chiến xa tiến về phía trước cực nhanh dưới ánh sao lung linh.
Bốn con thiên mã kéo xe đều là dị chủng, trên trán có mọc một cái sừng.
Nắng sớm chiếu lên mình thiên mã, từng ánh sao lờ mờ chiếu xuống trông vô cùng tuấn mỹ.
Đây chính là chiến xa tọa kỵ Bắc Đẩu Thánh tử cố ý thay đổi sau khi đột phá Nguyên Anh kỳ, cũng thuộc dạng thể diện của Thánh tử.
Bắc Đẩu Thánh tử toàn lực thôi động Tinh Thần chiến xa, phạm vi trăm dặm gần như có thể đến nơi chỉ trong chốc lát.
Ngay lúc Thần Trung Thiên đến gần Ô Sơn thành, sắc mặt hắn ta đột nhiên khựng lại.
Bởi vì hắn ta hắn nhìn thấy một mảnh huyết sắc, đó là một đám Huyết Văn dày đặc như mưa gió đang vây toàn bộ Ô Sơn thành khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
“To gan! Lại có yêu nghiệt dám vào phạm vào thành trì dưới trướng Bắc Đẩu thánh địa ta!”
Ánh mắt Thần Trung Thiên lạnh xuống, sát khí lộ ra.
Hắn ta không thèm để ý đến yêu tộc giết người, bởi vì chuyện yêu tộc giết người thực sự quá phổ biến ở Đông Hoang này.
Nhưng Ô Sơn thành là thành trì phụ thuộc dưới trướng Bắc Đẩu Thánh tử, những Huyết Văn yêu này vây công Ô Sơn thành, đó chính là xúc phạm uy nghiêm Bắc Đẩu thánh địa.
Đáng chém!!!
Trong lòng Thần Trung Thiên cũng có tính toán riêng của mình.
Mặc dù hắn là Thánh tử của Bắc Đẩu thánh địa nhưng địa vị trong môn phái cũng không phải rất cao.
Vì hắn ta luôn đi theo Tử Phủ Thánh tử, giống như tùy tùng phụ thuộc vào Tử Phủ Thánh tử nên địa vị cũng trở nên thấp đi.
Trong Bắc Đẩu thánh địa có vài vị thiên kiêu thực lực chỉ hơi thua kém hắn ta một bậc, ai nấy cũng đều có thể uy hiếp được địa vị của hắn ta.
Bởi vậy, trong lòng Thần Trung Thiên cảm thấy rất không an toàn.
Loại cảm giác an toàn này Tử Phủ Thánh tử chỉ có thể miễn cưỡng cho hắn ta được một chút, nhưng vẫn chưa đủ.
Cho nên, bản thân Thần Trung Thiên buộc phải làm một vài chuyện.
Chẳng hạn như... tranh thủ dư luận!
Giống như họa Huyết Văn công thành ở Ô Sơn thành này, vốn đã định sẵn sẽ máu chảy thành sông thây ngang khắp đồng.
Nhưng, nhờ có Bắc Đẩu Thánh tử Thần Trung Thiên hắn ta kịp thời chạy tới càn quét yêu tộc, cứu trăm vạn phàm nhân trong thành, công đức vô lượng!
Những chuyện này đối với Bắc Đẩu thánh địa mà nói sẽ không có bất kỳ lợi lộc gì về mặt vật chất nhưng có thể gia tăng thêm lòng cảm mến của các thành trì dưới trướng.
Hơn nữa Thần Trung Thiên “cứu vớt thương sinh” chắc chắn cũng sẽ được các trưởng lão trong môn ca ngợi.
Mặc dù chỉ là màn biểu diễn tượng trưng nhưng dù sao có còn hơn không chứ!
Nghĩ tới đây, trong mắt Thần Trung Thiên lộ ra vẻ hưng phấn, ngay cả Nguyên Anh đều phấn khởi.
Tay hắn ta cầm Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm, điều khiển Tinh Thần chiến xa chạy về bầy Huyết Văn lít nha lít nhít kia với tốc độ cao nhất!
“Ánh sao cửu thiên, hóa thành kiếm ta, Bắc Đẩu dẫn đường, ánh sáng vạn cổ!”
Trong khoảnh khắc Tinh Thần chiến xa vọt về phía bầy Huyết Văn, Thần Trung Thiên đứng ngạo nghễ trên chiến xa, trường kiếm trong tay đột ngột bắn ra mấy chục đạo kiếm khí sáng chói.
Những nơi kiếm khí này đi qua, trong nháy mắt đã chém vô số Huyết Văn rơi xuống mặt đất, uy phong ghê gớm.
Ánh mắt Thần Trung Thiên lộ ra vẻ kiêu ngạo, đang định nói vài câu thật ngầu để giả vờ ghê gớm trước mặt bách tính Ô Sơn thành.
Bỗng nhiên, hắn ta cảm thấy chiến xa dưới chân đột nhiên chấn động kịch liệt.
Một giây sau, bốn con độc giác thiên mã đều điên cuồng run rẩy trong hư không, phát ra tiếng kêu rên đau đớn.
“Hí hí hí hí hí.”
Lông tóc vốn trắng nõn như tuyết của chúng trong nháy mắt trở nên đen nhánh hơn nữa còn dựng đứng lên, xù y như chó hoang!
Hóa ra bầy Huyết Văn này quá dày đặc nên đã che lấp đi Thần Tiêu Thanh Long đại trận bên ngoài thành trì.
Bốn con thiên mã này một lòng muốn xông lên phá tan phong tỏa của bầy Huyết Văn cho nên căn bản không hề giảm tốc độ.
Bởi vậy sau khi chúng phá tan bầy Huyết Văn với thế như chẻ tre xong thì đã đâm đầu vào trong vòng bảo hộ của đại trận.
Bốn con thiên mã này đều là Tinh Thần Độc Giác Thú cực phẩm nhất, bề ngoài rất đẹp, tốc độ chạy cũng có thể so với Kim Đan kỳ đỉnh phong.
Nhưng sức chiến đấu của chúng chỉ có thể tương đương tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, thậm chí còn hơi kém hơn.
Hơn nữa sau khi Thẩm Thiên khắc chế được Huyết Văn Tôn giả, bầy Huyết Văn ngoài thành đã trở nên điên cuồng hơn.
Thẩm Thiên rơi vào đường cùng, chỉ có thể phát huy Thanh Long đại trận lên công suất cao nhất chứ không còn giữ lại gì nữa.
Lôi đình đại trận ở mức độ này cho dù là cường giả Kim Đan kỳ Tam Chuyển cưỡng ép xông trận cũng bị điện giật mất nửa cái mạng nhỏ, chớ nói chi là bốn con thiên mã này.
Khi Thần Trung Thiên kịp phản ứng, chuẩn bị cứu bốn con thiên mã kia trở về thì bốn con thiên mã huyết mạch tôn quý cực phẩm...
Chúng đã bắt đầu toát ra mùi thịt nướng... ừm, khá là thơm đấy!
Lập tức, trái tim của Thần Trung Thiên đang rỉ máu!
Nên biết, đây chính là Độc Giác Thiên Mã huyết mạch trực hệ của Độc Giác Thú thuần huyết đấy!
Mặc dù bây giờ chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng mỗi một con đều có tiềm lực tấn thăng Kim Đan kỳ, chỉ cần cho ăn tốt thậm chí còn có thể kết Anh!
Cho dù bốn con Tinh Thần thiên mã này vẫn còn đang non nớt nhưng cũng đã tốn hao rất nhiều tiền của của Thần Trung Thiên mới có thể miễn cưởng mua về được.
Tất cả những điều mà hắn ta làm chỉ là để sau này có thể nuôi nấng, có thể điều khiển bọn chúng xuất thành, thể hiện rõ phong phạm Thánh tử thôi đấy!
Kể từ đó, những lời phản đối trong thánh địa kia cũng đã nhỏ lại bớt.
Nhưng Thần Trung Thiên không thể nào ngờ được, chiến xa bảo mã mới mua được vài ngày đã tung rồi!
Bốn con bảo mã đều bị điện giật thành món thịt tái mềm, hương thơm bay mười dặm.
Cho dù Thần Trung Thiên có lạc quan đến mấy thì hắn ta cũng biết ngựa bảo bối của hắn ta đã không thể cứu được nữa, chỉ đành rưng rưng hai hàng lệ thôi...