← Quay lại trang sách

Chương 246 Chạy xe không đúng quy tắc, Thánh tử hai hàng nước mắt! (2)

Không chỉ vậy, chiến xa vô cùng hoa lệ mà Thần Trung Thiên đặc biệt trang trí cũng hoa lệ đã đụng thẳng vào Thanh Long đại trận đang quá tải.

Thanh Long đại trận vốn đã phải chịu tấn công của Huyết Văn đã tương đối quá sức.

Giờ lại bị chiến xa luyện chế từ Linh kim va chạm với tốc độ nhanh như vậy, cả Thanh Long đại trận lập tức ầm ầm vỡ vụn. Còn chiến xa cũng bị dư uy của đại trận nổ cho nát bét!

Thần Trung Thiên cảm nhận được dân chúng trong thành đang nhìn về phía mình bằng ánh mắt u oán thì cả người liền sững ra.

Bổn Thánh tử là ai? Bổn Thánh tử đang ở đâu? Vì sao ở đây lại có cả đại trận!

Ngựa của ta vì sao lại bốc mùi thịt nướng?

...

Trong lúc nhất thời, Thần Trung Thiên ngây người đứng giữa bầu trời hoài nghi nhân sinh.

Còn Thẩm Thiên thì không nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy, dù sao thì bầy Huyết Văn cũng đã vào thành.

Nếu bầy Huyết Văn phô thiên cái địa kia mà gặp được bách tính trong thành thì sẽ xảy ra cảnh thây ngang khắp đồng ngay!

Tuy rằng hắn đường đường chính chính chiến thắng Huyết Văn Tôn giả Nguyên Anh kỳ bằng thực lực nhưng chỉ có thể bại trong tay bầy Huyết Văn này.

Trong thời gian ngắn mà đã có một bầy mười vạn trăm vạn con Huyết Văn chen chúc nhau vào thành, cho dù là hắn cũng không thể nào giết hết bọn chúng trong nháy mắt.

Suy nghĩ trong đầu hắn nhanh chóng xoay chuyển, Thẩm Thiên đột nhiên đem chùy ra đập lên đầu Huyết Văn Tôn giả.

“Bổn tọa biết chắc chắn ngươi có cách khiến đám Huyết Văn này rút lui toàn bộ!”

“Mau lên đi, nếu không bổn tọa sẽ giết ngươi trong vài phút đấy!”

Lúc này Huyết Văn Tôn giả đã bị Phệ Tiên đằng trói lại như bánh chưng, chay cả Nguyên Anh cũng bị Phệ Tiên đằng kia luồn qua miện rồi trói chặt.

Hắn ta u oán nhìn Thẩm Thiên, trong thần thức truyền ra âm thanh: “Chỉ cần ngươi thề không giết bổn tọa, bổn tọa sẽ lập tức bảo chúng rời đi.”

Thẩm Thiên nhếch mép nói: “Ôi chao, còn dám uy hiếp ta à? Được, bổn tọa thề, chỉ cần ngươi hạ lệnh cho đám Huyết Văn này rời đi hết ta sẽ không giết ngươi!”

Huyết Văn Tôn giả nghĩ: “Cũng không được bảo người khác giết ta!”

Thẩm Thiên nện một chùy lên đầu Huyết Văn Tôn giả: “Mẹ nó ngươi nói nhiều quá, ta thề, được chưa!”

“Mau cho đám Huyết Văn kia cút đi, không là bổn tọa giết ngươi trước rồi lại giết đám Huyết Văn này đấy, cùng lắm là dùng thêm con át chủ bài thôi!”

Mẹ nó ngươi vẫn còn con át chủ bài?

Huyết Văn Tôn giả nghe Thẩm Thiên nói vậy thì hoàn toàn tuyệt vọng.

Mẹ nó một tu sĩ Trúc Cơ kỳ như ngươi mà có thể tự treo Kim Đan kỳ lên đánh thì cũng thôi đi.

Trên người còn có hai kỳ vật thiên địa Chân Thủy, Linh Mộc, phối hợp với giáp trụ Thánh khí, Kiếm Chủ lệnh khiến ngay cả Nguyên Anh kỳ cũng có thể bị hại chết.

Đã vậy, ngươi vẫn còn con át chủ bài nữa?

Huyết Văn Tôn giả sợ rồi, tên nhóc con hung ác này hắn ta có thể làm gì được đây?

“Trước tiên ngươi phải nhổ cái cây kia ra khỏi miệng bổn tọa, nếu không ta không thể nào thi triển bí thuật được.”

Thẩm Thiên khẽ gật đầu, buông lỏng Phệ Tiên đằng Nguyên Anh kỳ đang trói Huyết Văn Tôn giả ra.

Có điều hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng Huyết Văn Tôn giả, Liên Xạ Thần thương và tám thanh m Dương Phá Yêu thương đều chĩa thẳng vào Huyết Văn Tôn giả.

Nếu tên này còn dám giở trò, chỉ trong vài phút là Thẩm Thiên có thể giết chết nó ngay!

Huyết Văn Tôn giả thực sự cũng không giở trò gian dối gì, thần niệm của nó phóng ra từng đạo ba động đặc biệt.

Lập tức, bầy Huyết Văn vốn đang xông vào thành trì triền đấu với tu sĩ và bách tính trong thành đều dừng công kích.

Bọn chúng vẫy cánh bay ra khỏi thành trì rồi biến mất dạng trong chốc lát.

Thẩm Thiên thỏa mãn gật đầu, lại nhét Phệ Tiên đằng vào trong miệng Huyết Văn Tôn giả, dí lên mi tâm tử phủ của hắn ta, trói chặt Nguyên Anh của nó.

Huyết Văn Tôn giả: “...”

Hắn ta hít sâu một hơi: “Không phải ngươi nói chỉ cần bổn tọa bảo bầy Huyết Văn rời đi hết thì ngươi sẽ không giết ta sao?”

Thẩm Thiên trợn mắt nhìn Huyết Văn Tôn giả một cái: “Ta giết ngươi sao?”

Khóe miệng bị nhét Phệ Tiên đằng của Huyết Văn Tôn giả giật giật, hình như nói cũng có lý.

Khốn kiếp, sao ban nãy bổn tọa không ép tiểu tử này thả bổn tọa đi cơ chứ?

Đáng ghét, sao ngươi dám giở trò chơi chữ thấp kém này ra với bổn tọa chứ?

Nhân tộc quả nhiên giảo hoạt, may là bổn tọa đã có sự chuẩn bị!

Trên mặt Huyết Văn Tôn giả nặn ra nụ cười, nói: “Đại tiên, người có muốn biết tờ giấy màu vàng đỏ kia là bảo vật gì không?”

Thẩm Thiên bĩu môi, kịch bản này hắn thuộc nằm lòng lâu rồi: “Không muốn biết.”

Huyết Văn Tôn giả sửng sốt, cười khan nói: “Tiên trưởng ngài nghe thử đi, bổn tọa đảm bảo nghe xong chắc chắn ngài sẽ thấy hứng thú.”

“Tờ giấy vàng đỏ đó không phải vật bình, vạn năm trước “Huyết Hà Đại thánh” đã dựa vào nó để thành danh, dùng tuyệt kỹ này tung hoành khắp Đông Hoang, Huyết Thần kinh!”

Thẩm Thiên buồn bực ngán ngẩm: “Ờ! Cho nên!”

Tâm trạng Huyết Văn Tôn giả hoàn toàn nổ tung, tên trước mặt đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Mẹ nó!

Huyết Hà Đại thánh là Đại thánh đấy!

Chỉ những Thánh giả sau khi độ qua Cửu trọng Lôi kiếp thì mới có tư cách xưng Đại thánh!

Hơn nữa Huyết Hà Đại thánh dù là trong hàng ngũ Đại thánh cũng là một tồn tại vô cùng hiển hách, danh tiếng lẫy lừng.

Tuyệt kỹ thuộc hàng tuyệt chiêu của một lão đại siêu cấp như vậy mà tên này cũng không quan tâm sao? Chẳng lẽ hắn thuộc dòng dõi đại đế?

Trong lòng hắn ta như có hàng ngàn con ngựa vằn chạy qua nhưng để thoát thân Huyết Văn Tôn giả vẫn nhắm mắt nói: “Đại tiên ngài có chỗ không biết.”

“Huyết Thần kinh này vô cùng thần kỳ, nó có thể chia cắt tinh huyết và linh hồn của ngài để tạo ra phân thân.”

“Hơn nữa khí tức của phân thân còn giống bản thân ngài như đúc, giống như cái mạng thứ hai vậy!”

“Cho dù là cường giả có tu vi vượt xa ngài cũng rất khó phân biệt được!”

“Con Huyết Văn Kim Đan kỳ ban nãy ngài giết thực chỉ là phân thân của bổn tọa.”

Huyết Văn Tôn giả vừa nói, vừa nhìn chằm chằm gương mặt Thẩm Thiên, hắn ta hy vọng Thẩm Thiên có thể lộ ra vẻ kinh ngạc và động lòng.

Nếu như vậy, hắn ta sẽ có đường cò kè mặc cả, vì “Huyết Thần kinh” tổng cộng có hai trang.

Một trang trong tay hắn ta chỉ là thiên cơ bản, còn một tờ nữa được giấu ở nơi mà chỉ mình hắn ta biết.