← Quay lại trang sách

Chương 280 Kiếm này thật ra cũng đói khát (1)

Trước khi tiến vào chiến trường thượng cổ, Tiểu Linh Tiên đã truyền cho Thẩm Thiên một bản “Khuy Thiên Linh Mạch Lục”.

Mặc dù tạo nghệ còn rất kém nhưng Thẩm Thiên có thể lờ mờ nhìn thấy sơn cốc này không đơn giản, hẳn là hình dạng đặc biệt hình thành do cự kiếm phong ấn.

Nên biết có vài yêu thú tu luyện Thần Ma Luyện thể sinh mệnh lực cực kỳ mạnh mẽ, gần như có thể xưng là cơ thể bất tử.

Bởi vậy đại năng tu tiên thật sự sẽ khắc ra trận pháp đặc biệt lúc tấn công phong ấn suy yếu nó.

Thánh Long đột ngột xuất hiện này đã bị thần kiếm đâm xuyên qua, phong ấn và ngã xuống trên chiến trường thượng cổ.

Tuy nhiên dù đã ngã xuống vạn năm nhưng thần hồn vẫn chưa bị hủy diệt.

Có thể nói con Thánh Long này thật sự không hề đơn giản!

Rất lâu sau, trong sơn cốc vang lên một giọng nói kiều mị, êm ái: “Ui chao, khá lắm!”

“Tên tiểu tử xấu xa giảo hoạt, bổn cung không lừa được ngươi rồi, đúng là… đáng ghét thật đấy!”

Sau khi giọng nói vang lên, xương rồng cao ngàn trượng tản mát ra từng chấm u quang, chậm rãi ngưng tụ thành một nữ tử áo đen dáng người cao gầy.

Nữ tử này mặc bộ trường bào màu đen, tóc dài rối tung xỏa đến vai che khuất nửa gương mặt, dung nhan vô cùng tinh xảo.

Trên đầu nàng ta mọc ra hai cái sừng rồng màu hồng phấn, nhìn rất quyến rũ.

Quan trọng hơn là nữ tử này rất tà ác, phải nói: Tà ác trắng trợn!

Trong số những người Thẩm Thiên từng gặp trong đời chỉ có Kim Liên Thiên tôn là có thể miễn cưỡng so sánh được.

Dù là tâm cảnh thánh hiền của Thẩm Thiên cũng suýt chút nữa bị phá nát!

Nữ tử áo bào đen nở nụ cười nghiền ngẫm chậm rãi bay tới bên người Thẩm Thiên.

Mái tóc đen chậm rãi tung bay, khẽ cười nói: “Tiểu tử nhân loại bề ngoài khá lắm!”

“Thế nào, ngươi có muốn ký kết khế ước trở thành Long kỵ sĩ quang vinh không?”

Long Nữ áo bào đen chậm rãi dính sát bên tai Thẩm Thiên, thở ra hơi thở như lan.

“Chỉ cần ngươi gật đầu thì sẽ phóng thích bản cung thành công.”

“Bản cung có thể cân nhắc đồng ý với ngươi!”

“Mùi vị ấy, rất tuyệt!”

Trở thành một vị Long kỵ sĩ tôn quý?

Sao hắn cứ có cảm giác con rồng cái này đang giở trò nhưng lại không nắm được chứng cứ gì.

Thẩm Thiên nhìn hư ảnh Long Nữ trước mặt, rất muốn hỏi là rốt cuộc sẽ cưỡi nàng ta hay là cưỡi khung xương này.

Có điều xuất phát từ vấn đề an toàn, Thẩm Thiên không thể tùy tiện tin tưởng Long Nữ này được.

Hắn cảnh giác nhìn Long Nữ áo bào đen, bình tĩnh nói: “Nghe nói long tộc là một trong những chủng tộc kiêu ngạo nhất và cũng mạnh nhất trên thế giới.”

“Tiền bối đột nhiên đồng ý cam kết với vãn bối như vậy thực sự khiến vãn bối cảm thấy thụ sủng nhược kinh, không thể tin được.”

“Lỡ như vãn bối thật sự may mắn được Thần kiếm nhận chủ thả tiền bối ra, người lại giết ta diệt khẩu thì phải làm sao bây giờ?”

Long Nữ áo bào đen cười nhạo nói: “Bản cung chính là Ngao Băng Trưởng công chúa của Hắc Long đảo Bắc Hải ngàn ngăm trước.”

“Hắc Long tộc Bắc Hải ta trước nay nhất ngôn cửu đỉnh, sao lại là hạng người lật lọng!”

“Nếu ngươi thật sự có thể trợ giúp bản cung thoát khỏi vây khốn, bản cung có thể ký khế ước Long Thần với ngươi, giao phó cho ngươi sức mạnh Long Thần.”

“Nên biết trong mấy chục vạn năm nay, những nhân tộc có thể ký kết khế ước Long Thần với bổn tộc đều là cường giả thiên kiêu, tuy nhiên số lượng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.”

Thẩm Thiên nghi ngờ nhìn Ngao Băng Long Nữ áo bào đen: “Cứu người một mạng là có thể ký khế ước Long Thần với người sao?”

Nói thật, nếu chỉ cứu một mạng là có thể ký được khế ước Long Thần thì chẳng có lý do gì mấy chục vạn năm, chỉ có số người đếm trên đầu ngón tay có thể trở thành Hắc Long kỵ sĩ trong truyền thuyết!

Ánh mắt Ngao Băng Long Nữ đánh giá Thẩm Thiên từ trên xuống dưới, cười nói: “Dĩ nhiên không phải!”

“Trên Hắc Long đảo của Bắc Hải có vô số bảo vật, nếu chỉ cứu tộc nhân bổn tộc dĩ nhiên bổn tộc sẽ dùng trân bảo để báo đáp.”

“Chỉ những người có duyên cứu tộc nhân bổn tộc có dung mạo, khí chất, thiên phú, phẩm đức đều tốt, mới có tư cách được bổn tộc tán thành, ký kết khế ước Long Thần!”

“Bổn cung thấy ngươi đã là Trúc Cơ kỳ đã có thể gánh chịu long uy lên tới đầu rồng, rõ ràng là căn cốt và thiên phú không tệ.”

“Hơn nữa còn có nhiều người ủng hộ ngươi như thế, chắc hẳn phẩm đức cũng sẽ không kém.”

“Cho nên bổn cung bằng lòng cho ngươi một cơ hội, trở thành khế ước giả nhân tộc của bổn cung, ban vinh quang Long kỵ sĩ cho ngươi!”

“Nếu đổi lại là kẻ xấu xí có thiên phú, phẩm hạnh khác thì không thể nào ký kết khế ước được!”

Thẩm Thiên nhìn Long Nữ áo bào đen, luôn cảm thấy đối phương đang tránh nặng tìm nhẹ.

Cái gì gọi là nhìn ta thiên phú không tồi, phẩm đức cũng không kém, cho nên bằng lòng cho ta một cơ hội?

Chắc chắn không phải vì bổn Thánh tử dung mạo vô song, khí chất thoát tục, mới gặp sắc nảy sinh ý định muốn ký kết với bổn Thánh tử à?

Tuy nhiên, lý do này thực sự rất đầy đủ, dù sao sau khi mỹ nữ nhân tộc được cứu cũng sẽ như vậy.

Dáng dấp đẹp trai thì lập tức lấy thân báo đáp, xấu xí đợi kiếp sau sẽ làm trâu làm ngựa.

Cổ kim nội ngoại nhân quỷ yêu quy tắc này luôn là như vậy.

Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên nhẹ nhàng thở ra: “Vậy xin tiền bối giơ tay lên thề, cho dù ta có thể khiến thanh kiếm này nhận chủ cứu người ra hay không thì người cũng không thể giận chó đánh mèo nhằm vào ta cùng đồng bọn của ta.”

Long Nữ áo bào đen liếc mắt nhìn đám người dưới bộ xương rồng, hờ hững nói: “Yên tâm, bản cung không hứng thú làm khó những nhân loại yếu đuối kia!”

Thẩm Thiên: “Xin tiền bối thề nghiêm túc!”

Long Nữ áo bào đen: “Được rồi, ta thề!”

Thẩm Thiên chân thành nói: “Xin tiền bối thề rằng, cho dù ta không thể khiến thanh kiếm này nhận chủ thành công cứu người ra, người cũng không thể giận chó đánh mèo nhằm vào ta cùng đồng bọn của ta.”