Chương 283 Tổ An Long Nữ của Họa Phong Thanh Kỳ (1)
Thẩm Thiên nhìn cự kiếm ngàn trượng đang lao mạnh về phía mình liền tê cả da đầu.
Nếu bị kiếm này đâm trúng, đừng nói là hắn, ngya cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng bị đè nát như thịt xay đấy!
Phệ Tiên đằng màu phỉ thúy mọc ra dưới chân Thẩm Thiên lúc này cũng đang bỏ chạy vào lòng đất.
Tuy nhiên, sau khi thanh cự kiếm cao tận trời dần tới gần Thẩm Thiên thì thể tích ấy lại lập tức thu nhỏ với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Rất nhanh thanh cự kiếm vốn chừng ngàn trượng chuyển hóa thành một thanh trường kiếm màu đỏ.
Toàn thân của nó màu đỏ như máu, trên kiếm lờ mờ lóe lên ba động và nhộn nhạo như dòng nước.
Nó phát ra tiếng kiếm reo thanh thúy giống như rồng gầm phượng gáy.
Bên cạnh mũi kiếm của nó ngay cả hư không cũng bị xé rách tạo ra từng vết nứt.
Kiếm tốt!
Thật sự là kiếm tốt!
Mắt Thẩm Thiên sáng lên, trong cơ thể xuất hiện khao khát.
Loại khát vọng này cực kì phức tạp, một mặt bắt nguồn từ khao khát của Thiên Kiếm Thần Thể đối với Thần kiếm.
Một mặt là khao khát của “Tân Hỏa Kinh” đối với Chuẩn Tiên kim.
Cả người Thẩm Thiên đều không ổn, công pháp quỷ này rốt cuộc có lai lịch gì mà ngay cả kiếm Chuẩn Tiên khí cũng muốn thôn phệ hấp thu?
Không sợ dạ dày bị đâm thủng lổ à?
Thẩm Thiên không kịp suy nghĩ nhiều vì thanh kiếm đỏ này đã lao đến trước mặt hắn rồi.
Ánh sáng bên ngoài thân kiếm chậm rãi thu liễm trở thành một thanh kiếm không khác gì thanh cổ kiếm bình thường, nhưng Thẩm Thiên biết, nó đang thực sự khôi phục trạng thái nguyên sơ nhất.
Một khi nó một lần nữa được thôi động, bộc phát ra toàn bộ uy năng, nó sẽ lại tái hiện phong mang vô thượng.
Thẩm Thiên đưa tay phải ra nắm lấy chuôi của thanh xích kiếm, hắn cảm thấy chỗ bàn tay có một cảm giác mát lạnh dịu dàng, rất thoải mái dễ chịu.
Lúc Thẩm Thiên nắm chặt chuôi kiếm này hắn cảm thấy mình và thanh kiếm này trong nháy mắt đã hòa thành một thể.
Quanh người hắn tản ra kiếm ý mênh mông hơn khiến mọi người chung quanh muốn ngạt thở!
Giờ khắc này, đám Triệu Hạo, Tần Vân Địch đều đang tránh xa khỏi chỗ Thẩm Thiên đứng.
Bởi vì phương viên xung quanh mấy trượng lấy Thẩm Thiên làm trung tâm đã hoàn toàn trở thành lĩnh vực bành trướng của kiếm ý.
Kiếm khí màu đỏ máu tung hoành tan tác, trải rộng khắp không gian giống như có thể tru diệt bất kỳ kẻ nào xâm nhập không gian này.
Uy lực của thanh kiếm này có thể gọi là kinh hãi thế tục!
Thẩm Thiên chậm rãi giơ thanh xích kiếm trong tay lên, trong mắt có kiếm quanh nhấp nhô.
Ngoài cơ thể hắn, ánh sáng lôi đình màu đen, màu xanh chậm rãi hiện ra, đó là Nhâm Thủy và Giáp Mộc Thần Lôi.
Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, lôi đình màu đen và màu xanh chậm rãi biến mất, cuối cùng chuyển hóa thành Đinh Hỏa Chu Tước Thần Lôi vô cùng sáng chói.
Chu Tước Thần Lôi tan tác dưới sự gia trì của Nam Minh Ly Hỏa giống như có sinh mệnh đang bay múa xung quanh xích kiếm.
Giờ phút này, tay Thẩm Thiên vẩy kiếm, thân kiếm màu đỏ nhẹ nhàng run rẩy, kiếm mang càng thêm sáng chói.
Hắn chậm rãi chém ra một kiếm vào sơn cốc trước mặt.
Keng!
Kiếm khí Lôi hỏa đáng sợ dài chừng mười trượng từ trên thân Xích kiếm mở rộng ra, ầm ầm chém về phía trước.
Một kiếm này cũng không phải kiếm pháp gì đó tuyệt thế, cũng không phải kiếm kinh khoáng thế gì, chỉ là một thức chém đơn giản nhất, nông cạn nhất.
Song lúc một kiếm này chém xuống, một đạo cầu vồng cực kỳ đáng sợ xuất hiện trong sơn cốc.
Cuối cùng kiếm khí chém lên vách núi khiến vách núi đó sụp đổ, bụi bay mù mịt.
Điện quang lôi hỏa trong hư không xen lẫn với kiếm khí tan tác không ngừng lấp lóe!
Trong chốc lát, đám kiếm tu Triệu Hạo, Thẩm Ngạo, Quế công công đứng bên mặt mày đều tràn đầy chấn động.
Không ai có thể cảm nhận được sự cường liệt hơn đám bọn họ lúc này, vì giờ đây kiếm tâm của họ đang run rẩy.
Đối mặt với kiếm của Thẩm Thiên, kiếm ý trong tim bọn họ dường như cũng không kìm được, muốn bái lạy.
“Uy lực thật là đáng sợ, một kiếm này đã đủ để tru sát Nguyên Anh kỳ!”
“Thanh kiếm này thật sự đáng sợ, không hổ là Chuẩn tiên khí!”
“Đây chính là kiếm ý đáng sợ của Thiên Kiếm Thần Thể sao? Ban nãy rõ ràng Thẩm huynh không hề thi triển kiếm pháp mà đã có uy lực đáng sợ như thế!”
“Mạnh quá, đây chính là kiếm của Thập tam đệ sao? Ha ha, kiếm đạo mà ta luyện này còn có tác dụng gì chứ?”
“Kiếm pháp của Thẩm ca ca thật lợi hại, không hổ là người Liên nhi đã chọn!”
Sự chấn động của những người bên cạnh Thẩm Thiên không biết.
Lúc này, hắn hoàn toàn chìm đắm trong uy lực của một kiếm kia, khó tự kềm chế được.
Mặc dù một kiếm ban nãy Thẩm Thiên vẫn chưa hề phát huy hết uy lực thực sự của Thiên Kiếm Thần Thể và Xích kiếm kia.
Nhưng dù chỉ mới kích phát một phần uy năng cực nhỏ nhưng vẫn có thể giúp Thẩm Thiên diệt sát được một tôn giả Nguyên Anh kỳ bình thường.
Đây là uy lực của Chuẩn Tiên khí sao?
Thích quá, thích quá!
Sau này bổn Thánh tử lại có thêm một con át chủ bài rồi.
Bổn Thánh tử chỉ cần nghĩ cách tu luyện thêm vài môn kiếm pháp có lợi là đã có thể trở thành kiếm khách lợi hại nhất Đông Hoang này rồi!
Thẩm Thiên cầm Xích kiếm trong tay, cảm nhận được tâm trạng vui sướng và ngây thơ tản ra từ thân kiếm thì không khỏi cảm thấy rất hài lòng.
“Ta tên Thẩm Thiên, từ nay về sau tên của ngươi sẽ là Thiên Tru kiếm!”
“Vy vọng sau này nếu có cơ hội, ta sẽ giúp ngươi tấn cấp thành Tiên khí, để ngươi danh chấn năm vực!”
Thẩm Thiên vừa dứt lời đã thấy quang mang trên Xích kiếm tăng vọt, giống như vô cùng vui sướng.
Còn kiếm thể của nó đột nhiên thoát khỏi sự trói buộc của Thẩm Thiên, lao về phía Thẩm Thiên!
Vù!!!
Ngay lúc Thẩm Thiên tưởng thanh Thiên Tru kiếm này bất mãn vì mình đổi tên nó, chuẩn bị tru diệt hắn thì...
Xích kiếm không hề đâm Thẩm Thiên bị thương mà hóa thành một tia sáng màu đỏ chui vào trong cơ thể Thẩm Thiên.