Chương 291 Khổng tước chí cao pháp, ngũ sắc thần quang (4)
Bây giờ có được âm dương phá yêu thương và âm dương lôi bạo phù, chiến thuật nổ của Tần Vân Địch đã thăng hoa.
Dù đối diện với mấy thiên kiêu cao cấp nhất Vũ tộc Nam Cương, Tần Vân Địch cũng không hề luống cuống chút nào, vẫn thoải mái chiến đấu.
Mặc dù y ôn hòa nhưng… kẻ híp mắt đều là quái vật!
◇ ❖ ◇
Bụi mù tan hết.
Tần Vân Địch lãnh đạm đứng ngoài cửa cốc.
Dưới chân y là Hạc Vô Sương tứ chi đều bị đóng dưới đất.
Ba khẩu âm dương phá yêu thương nhắm thẳng đầu Hạc Vô Sương, số âm dương phá yêu thương còn lại nhắm tới ba vị thiên kiêu kia của yêu tộc.
Tần Vân Địch lạnh nhạt nói: “Thứ nhất, ta đã nói ta không phải Thánh tử sư huynh. Nếu sư huynh ở đây, chỉ trong chớp mắt đã có thể hóa kiếp các ngươi thành tro hết rồi.”
“Thứ hai, Thần Tiêu Thánh địa chưa từng chủ động gây chuyện, nhưng nếu có sói xám xâm chiếm, thần thương trong tay ta cũng không sợ!”
“Thứ ba, nếu không muốn đồng bọn của các ngươi chết, tốt nhất là đừng có hành động thiếu suy nghĩ!”
Cảm nhận rõ khí tức lạnh như băng từ âm dương phá yêu thương tản ra, trên trán Hạc Vô Sương không ngừng túa ra mồ hôi lớn bằng hạt đậu.
Y vội vàng hô lên: “Khổng Mộng tiên tử, cứu ta!”
Nữ tử mặc thải y ngũ sắc chậm rãi tiến lên, nhìn Tần Vân Địch nói: “Thiên phú chiến đấu của ngươi rất không tệ, ta rất thưởng thức.”
“Không thể không thừa nhận, Thần Tiêu Thánh tử được ngươi tôn sùng như vậy đã gợi được hứng thú của ta.”
“Thả Hạc Vô Sương đi! Chỉ cần ngươi tìm Thần Tiêu Thánh tử cho ta, ta đồng ý sẽ không giết ngươi!”
Tần Vân Địch liếc nhìn Khổng Mộng, không dám chủ quan chút nào: “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao?”
Khổng Mộng mỉm cười hỏi lại: “Tin hay không tin có gì khác nhau?”
Vừa dứt lời, dị tượng khổng tước sau lưng Khổng Mộng chậm rãi mở ra tấm bảo hộ, bắn ra một đạo thần quang ngũ sắc.
Thần quang này cực nhanh, trước khi Tần Vân Địch kịp phản ứng, Hạc Vô Sương dưới chân đã biến mất không thấy tăm tích gì nữa.
Thậm chí, cùng lúc đó còn một khẩu âm dương phá yêu thương bị cuốn đi theo.
Nhìn Khổng Mộng từ nãy tới giờ vẫn luôn cao ngạo lạnh nhạt, Tần Vân Địch hít sâu một hơi.
“Pháp thuật cao nhất của Khổng Tước thần tộc, ngũ sắc thần quang sao?”
“Không ngờ ngươi đã luyện thành?”
Ở Nam Cương, tộc Phượng Hoàng là kẻ thống trị tuyệt đối.
Dưới Phượng Hoàng còn có mấy chủng tộc lớn, hung uy hiển hách có thể so với Thánh địa.
Trong đó, Khổng Tước Thần tộc và Kim Sí Đại Bằng Thần tộc đều nổi bật, nội tình hoàn toàn không thua kém các Thánh địa.
So với Kim Sí Đại bằng có tốc độ cực nhanh và lực tấn công cực mạnh thì tộc Khổng Tước am hiểu các thần thông ngũ hành hơn.
Mà thần quang ngũ sắc chính là truyền thừa cáo nhất của Khổng Tước Thần tộc.
Tương truyền chỉ có khổng tước có huyết mạch tinh khiết tuyệt đối và có thân thể tiên thiên ngũ hành mới có tư cách tu hành môn thần thông này.
Luyện thành môn thần thông này có thể quét hết tất cả nhân, khí, vật trong ngũ hành, có thể xưng là không gì không thu được!
Khổng Mộng chính là tuyệt đại thiên kiêu có huyết mạch tinh khiết nhất suốt ngàn năm qua của Khổng Tước Thần tộc.
Ngày nàng sinh ra, trên bầu trời Khổng Tước sơn trang ở Nam Cương trải rộng ngũ sắc thần hà, ngàn vạn thần quang hòa quyện vào nhau.
Sâu trong sơn trang Khổng Tước, tượng thần khôi phục, vạn cổ tuế nguyệt hiển linh, truyền thụ môn thần thông vô thượng này cho Khổng Mộng.
Từ đó, Khổng Mộng liền trở thành vị công chúa tuyệt đối của Khổng Tước Thần tộc, địa vị thậm chí còn cao hơn rất nhiều trưởng lão.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Khổng Tước Thần tộc có thể mất đi mấy vị trưởng lão thậm chí là tộc trưởng.
Nhưng Khổng Mộng là hy vọng quật khởi của Khổng Tước Thần tộc, không chấp nhận xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn!
Từ vạn cổ tuế nguyệt trước kia còn có một con khổng tước ngũ thải đã từng đồ sát cả Tiên Đô.
Mặc dù hiện giờ Khổng Mộng vẫn còn rất trẻ, chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng đã có phong thái vô địch.
Dựa vào ngũ sắc thần quang không gì không thu này, nàng tung hoành khắp Nam Cương không có đối thủ, ngay cả Đế Cơ Phượng Hoàng Thần tộc cũng phải cam bái hạ phong.
Trong bảng xếp hạng Kim Đan ở Nam Cương, nàng đứng đầu.
Ban đầu vị trí này vẫn có không ít thiên kiêu Vũ tộc chất vấn đấy.
Sau đó, bảy vị thiên kiêu bảng Kim Đan liên thủ khiêu chiến Khổng Mộng lại bị nàng đánh bại chỉ trong chớp mắt.
Sau trận này, uy danh Khổng Mộng đại chấn!
Thậm chí có người còn so sánh nàng với Bất Tử Hoàng Hậu khi còn trẻ.
Được xưng là có phong phạp của Hoàng Hậu khi xưa.
Còn có tin tức ngầm nói rằng Hoàng Hậu rất thưởng thức Khổng Mộng, có lẽ sẽ thu nàng làm nghĩa nữ.
Tóm lại, trong yêu tộc ở Nam Cương, địa vị của Khổng Mộng tuyệt đối là siêu nhiên!
Nàng chỉ đứng trước mặt Tần Vân Địch, nhoẻn cười như ảo như mộng thôi cũng đủ cho y cảm thấy áp lực vô tận đang dâng lên trong lòng.
Dù sao đây cũng là một người vô địch thật sự, dù tu vi có bị áp chế tại Trúc Cơ kỳ nhưng chắc chắn là rất khó giải quyết!
“Ngươi… là vị Thiếu quân của Khổng Tước Thần tộc kia?”
Trán Tần Vân Địch rỉ ra một giọt mồ hôi, âm dương phá yêu thương sau lưng đã sẵn sàng tấn công bất kỳ lúc nào.
“Pháp khí này thực thú vị đấy.”
Khổng Mộng vuốt vuốt khẩu âm dương phá yêu thương lấy được từ sau lưng Tần Vân Địch.
Năm dải ánh sáng trong tay nàng lóe lên, khẩu âm dương phá yêu thương này lập tức vỡ nát.
Oành!
m dương phá yêu thương tự bạo, lực bộc phát trút ra lại không thể thương tổn đến một cọng lông của Khổng Mộng.
Thần quang ngũ sắc ngăn cản tất cả sức nổ, không để lọt ra mảy may.
“Trận pháp tự bạo thật tinh diệu, xem ra xuất phát từ tay cao nhân.”
Nụ cười của Khổng Mộng lại càng xinh đẹp hơn, nàng nhìn Tần Vân Địch nói: “Ta rất thích pháp khí này, đưa cho ta mấy cái, ta sẽ không giết ngươi.”
Đưa cho ta mấy cái, ta sẽ không giết ngươi.
Khổng Mộng nói lời kia một cách vô cùng tự nhiên.
Từ cổ tới giờ, quan hệ giữa nhân tộc và yêu tộc luôn chẳng ra sao.