Chương 321 Tháp từ Tiên giới rơi xuống (2)
Không thể không nói sau khi Khổng Mộng lấy được bản nguyên Khổng Tước vạn năm thì uy lực Ngũ Sắc Thần Quang đã tăng lên rất nhiều.
Cho dù là trên chiến trường này tu vi nàng ta bị áp chế ở Trúc Cơ kỳ nhưng vẫn có thể trấn áp mạnh mẽ một con Huyết Ma cấp Nguyên Anh kỳ.
Đối mặt với mấy con vong linh Kim Đan kỳ thật sự quá nhẹ nhàng nên thường thì chỉ cần một quạt Ngũ Sắc Thần Quang là đã có thể diệt sát nó.
Còn Thẩm Thiên thì chơi càng bạo hơn, hắn ta thử kết hợp Ngũ Hành Thần Quang thuật và Thiên Kiếm Thần Thể của mình.
Chỉ cần trừng mắt với những vong linh kia là hắn có thể bắn ra Canh Kim Thần Quang kiếm khí để công kích.
Trừng thêm một cái nữa thì kiếm khí lại biến thành Ly Hỏa Lôi đình kiếm khí.
Mặc dù sát thương của Canh Kim Thần Quang kiếm khí không phải là khả quan lắm nhưng Thẩm Thiên cảm thấy đây cũng là một hướng đi khá ổn.
Sau này nếu có đủ thời gian, nói không chừng hắn có thể tự sang chế ra một bộ kiếm pháp “Trừng ai kẻ đó chết”.
Trong quá trình đánh quái thăng cấp này, mọi người đã đi tới giữa một dãy núi.
Thẩm Thiên nhìn trán Triệu Hạo, lại nhìn trán Khổng Mộng xác định vị trí gần chính xác rồi.
Kể ra, Khổng Mộng không hổ là người sở hữu vòng sang tử kim.
Trên chiến trường này, trên đỉnh đầu Triệu Hạo vừa xuất hiện một cơ duyên, trên đỉnh đầu Kim Vũ xuất hiện một cơ duyên, nhưng trên đỉnh đầu Khổng Mộng lại xuất hiện những hai cơ duyên.
Hơn nữa, hai cái đều trùng khớp với hai cơ duyên của Triệu Hạo, đúng là được thiên mệnh chiếu cố.
“Cảm giác cơ duyên này càng ngày càng mãnh liệt.”
“Nếu như ta đoán không nhầm, hẳn là ở trong dãy núi!”
Thẩm Thiên hít sâu một hơi, siết chặt Bích Thủy Kiếm: “Mọi người cẩn thận một chút.”
Mọi người nghe thấy Thẩm Thiên nhắc nhở lập tức cũng nâng cao cảnh giác.
Kim Vũ thì lại bĩu môi: “Từ Huyết Ma cốc đến đây gần năm trăm dặm, ngươi có thể cảm ứng được cơ duyên ở đây sao?”
“Đúng là không hợp lẽ thường, tiểu tử ngươi đừng có giả vờ giả vịt! Coi bổn điêu là con chim ngốc à?”
Đương nhiên, những lời này Kim Vũ chỉ dám nói thầm trong lòng chứ không nói ra miệng.
Dù sao giờ vẫn đang đi cạnh Thẩm Thiên, cũng nên để lại cho hắn chút thể diện chứ.
Mọi người men theo dãy núi vượt qua một ngọn núi.
Dần dần, một tòa tháp lớn màu tím cao ngàn trượng xuất hiện trước mặt mọi người.
Toàn thân của tòa tháp này có màu tím, gần như tương hợp với hư không, còn có cả ánh sáng bảy sắc quanh quẩn.
Kỳ quái là, tòa tháp không lồ này từ đỉnh đến chân tháp khắp nơi đều có vết rạn nứt, có màu đỏ như máu.
Nó như những đường ma vân khiến lòng người dao động.
Trong hư không lờ mờ vang lên âm thanh của Thần Ma giao chiến, binh qua va chạm, khí tức huyết sát dày đặc lập tức đập vào mặt.
Bỗng nhiên, mọi người như nhìn thấy huyễn tượng đáng sợ.
Đó là một chiến trường vô cùng rộng lớn, giữa trời đất có một con rồng khổng lồ đẫm máu ngã xuống, đôi cánh thừng sau lưng bị xé rách, còn có cả tám Phật Đà Kim Thân vỡ nát...
Huyết sắc dày đặc che đậy một mảnh bầu trời, hư không đang không ngừng nứt ra, bắn ra những loạn lưu màu đen như mực.
Keng!!!
Đột nhiên, một tiếng chuông truyền đến.
Tất cả huyễn tượng hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người lấy lại tinh thần.
Khổng Mộng nhìn về tòa tháp khổng lồ, ánh amwts lộ ra tia lo lắng: “Lại là Tôn tháp này!”
Thẩm Ngạo gãi đầu: “Tôn tháp này? Sao lại nói vậy?”
Tần Vân Địch hít sâu một hơi, nói: “Ngàn trượng, tử sắc, toàn thân đầy vết nứt, đó chính là tháp Tôn Tiên Giới Trụy Lạc trong truyền thuyết.”
Tần Vân Địch thấy đám Thẩm Ngạo, Tống Phú Quý dường như chưa hiểu liền giới thiệu: “Nghe nói Tôn Tháp này chính là thứ rơi từ trên hư không xuống trong thời kỳ cuối của trận chiến thượng cổ kia.”
“Khi Tôn Tháp này xuất hiện thời điểm toàn thân đã đầy vết nứt như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào nhưng không ngờ đã vạn năm rồi vẫn chưa vỡ nát.”
Thẩm Ngạo hỏi: “Chưa ai thử thu thập nó sao?”
Tần Vân Địch nói: “Lúc trước có tiên nhân từ Tiên Giới giáng lâm muốn miễn cưỡng thu thập tháp này, kết quả đã bị tháp này thu thập rồi luyện chết, chấn động ngũ vực.”
“Từ đó về sau, không ai dám miễn cưỡng thu thập tháp này nữa.”
“Tuy nhiên, dù không thể nào thu thập tháp này nhưng Tôn Chiến Thần Tháp này vẫn là một trong những cơ duyên quý giá nhất trên chiến trường!”
Trong mắt Tần Vân Địch đầy tia nóng bỏng: “Sư huynh không hổ là đứa con của vận khí, lại có thể tìm được nó.”
“Xem ra sư huynh có duyên với tháp này, có lẽ...”
“Có thể thử thu thập nó xem!”
Vị chân tiên xuống đây muốn thu lấy tòa tháp này chục nghìn năm trước đã bị ép buộc đến chết.
Ngươi bảo Thẩm Thiên đi thu thập nó?
Trong nhất thời, mọi người có vẻ không nói nên lời nhìn Tần Vân Địch.
Chẳng qua nghĩ đi nghĩ lại, Thẩm Thiên đã cảm nhận được tiếng vẫy gọi của tòa tháp này từ phạm vi ngoài năm trăm dặm.
Bấy lâu nay, tuy Thẩm Thiên gặp chuyện xui xẻo trên đường đi nhưng cuối cùng cơ duyên vẫn đến, vận xui đi qua.
Khí vận và số mệnh của Thẩm Thiên hôm nay, thật sự nói không chừng có thể trấn áp được thần tháp này!
Khổng Mộng giải thích: "Tháp Chiến Thần này được cho là thần khí ở nơi tiên giới."
"Cho dù là thần tiên cũng không có khả năng cưỡng chế thu nó, chỉ khi nhận được sự đồng ý của nó thì mới có cơ hội nhận chủ."
Kim Vũ đau đầu, hai mắt vốn lấp lánh càng trở nên rực rỡ hơn: "Làm thế nào mới nhận được sự đồng ý?"
Trong lòng Kim Vũ lúc này hừng hực không gì sánh bằng, đây là bảo vật vô thượng đã giết những thần tiên thật sự.
Nếu may mắn được sự đồng ý của tòa tháp này, chẳng phải có thể lập tức cùng một lúc vô địch năm vực sao?
Đến lúc đó bản điêu ta còn sợ tiểu tử Thẩm Thiên này sao? Chèn ép hắn, chà đạp hắn từng chút một!
Nghĩ tới đây, trên mặt Kim Vũ vô tình nở một nụ cười kỳ lạ.
Khổng Mộng bình tĩnh nói: "Phía trước tháp Chiến Thần này có một cánh cửa, tất cả tu sĩ dưới Đại Thừa kỳ đều có thể tiến vào trong đó."
"Có người nói ở mỗi một tầng tháp đều có trận chiến giữa người xâm nhập và cường giả cùng cấp được ngưng tụ ra."
"Nếu chiến thắng được hình chiếu ngưng tụ từ tháp thì có thể thu được phần thưởng trân quý."
"Phần thưởng này có thể là linh khí, thánh khí trân quý cũng có thể là bảo vật tiên giới, bùa chú thậm chí có khả năng là thiên địa kỳ trân!"
"Nếu thua trận thì sẽ bị truyền tống ra ngoài, mỗi một người chỉ có thể tiến vào tháp này tu luyện một lần và không có lần thứ hai."
"Đương nhiên, đây là tất cả những gì ta đọc trong sách cổ của Khổng Tước Thần tộc, không có cách nào xác nhận là thật hay giả.”