← Quay lại trang sách

Chương 324 Điêu ngu không có nhận thức sao?

Diệp Kình Thương nhìn Thẩm Thiên, cười hiền lành nói: "Ngu ngốc, qua nghìn năm bổn tọa mới thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy."

"Hơn nữa ngươi còn tu luyện "Tân Hỏa kinh", ngươi cũng đã luyện hóa tứ đại thiên địa kỳ vật, khí vận thiên bẩm có thể nói là vô song."

"Nếu bổn tọa đoán không sai, ngươi chắc chắn là kỳ tài tu tiên mà bổn tọa đợi nghìn năm, mang dáng vẻ bá chủ thống trị tiên giới!"

"Thế nào? Thích pho tượng tháp Chiến Thần này sao? Nếu ngươi mở miệng muốn thì tòa tháp này sẽ là của ngươi!"

Thẩm Thiên: "???"

Thẩm Thiên: "Không phải nói ở mỗi một tầng tháp đều ngưng tụ hình chiếu thiên kiêu cường đại."

"Chỉ có thể chiến thắng tất cả thiên kiêu, mới có khả năng được tháp Chiến Thần đồng ý nhận chủ sao?"

Diệp Kình Thương gật đầu như chuyện hiển nhiên: "Đúng vậy!"

"Tháp Chiến Thần có tổng cộng bảy tầng, đại diện cho bảy đẳng cấp thiên tài."

"Nếu có thể đánh bại thiên kiêu cùng cấp tầng bảy thì cũng giống thắng tuyệt thế thiên kiêu ở tiên giới rồi."

"Thiên kiêu như vậy đương nhiên sẽ có tư cách được bổn tọa công nhận, như vậy việc vô địch thiên hạ là kế thừa áo choàng của bổn tọa."

Thẩm Thiên: "Nhưng ta còn chưa bắt đầu kiểm tra đâu!"

Diệp Kình Thương khoát tay áo tùy ý: "Không cần quan tâm, kiểm tra là dành cho người ngoài."

"Ngươi là ai? Ngươi là sự tồn tại duy nhất sau nghìn năm mới có, giá trị nhan sắc đẹp ngang với bổn tọa, không chừng còn là con cháu đời sau cùng chung huyết thống với bổn tọa!"

"Tháp Chiến Thần của bổn tọa giao cho ngươi thừa kế, vậy ngươi có thể nhận nó."

"Dù cho ngươi thật sự bắt đầu đánh từ tầng thứ nhất thì hình chiếu thiên kiêu cũng không có cách nào dám đánh ngươi."

"Nếu phải trải qua quá trình như vậy không bằng đừng lãng phí thời gian mà quyết định là ngươi luôn đi!"

"Nếu không con người ở năm vực hạ giới làm sao có thể đánh bại thiên kiêu thất tinh?"

Nhìn bộ dạng đương nhiên của Diệp Kình Thương, Thẩm Thiên muốn làm trái ý.

Bọn người kia làm cách nào mà lại có thể nói chuyện "điều động nội bộ" thản nhiênnhư vậy?

Hơn nữa còn lôi kéo làm quen, cái quái gì mà "Bản thánh tử có khả năng cùng chung huyết thống"!

Ngươi đây không phải là đổi cách để chiếm lợi của bản thánh tử sao!

Nếu không phải tên này trông có vẻ như chuẩn bị chỗ tốt cho mình thì Thẩm Thiên nhất định sẽ vẽ vòng tròn nguyền rủa ông lão già này trong lòng.

...

Thẩm Thiên thở dài, bất đắc dĩ nói: "Nếu bọn họ không thể đánh bại thiên kiêu thất tinh tầng thứ bảy thì vì sao tiền bối còn muốn cho bọn họ đến kiểm tra?"

Diệp Kình Thương cười thần bí: "Ngốc nghếch, uổng phí khuôn mặt đẹp trai này."

"Đương nhiên là vì danh tiếng nha! Không ai nhận được lợi ích khi kiểm tra thì ai sẽ quảng cáo cho ngươi?"

"Nói như vậy, làm sao bổn tọa có thể phát huy danh tiếng? Làm sao có thể tìm người truyền thụ chân chính được?"

Là vì quảng cáo?

Thẩm Thiên hỏi: "Vì sao ta nghe nói có phần thưởng cơ duyên khi vượt qua mỗi một tầng kiểm tra? Thậm chí có người còn lấy được tiên kinh tuyệt thế và thánh khí vô song?"

Diệp Kình Thương gật đầu: "Phần thưởng đương nhiên có, chẳng qua không có lọai thánh khí và tiên khí như vậy."

"Trong tháp Chiến Thần chỉ có loại phần thưởng công pháp trân quý, kỹ thuật đánh nhau, thần thông và bí thuật có thể sao chép vô hạn."

"Đi vào cũng không ràng buộc, người đi vào chỉ cần lấy ra món bảo vật tương ứng với hình chiếu thiên kiêu ở các tầng để đánh cuộc chiến đấu, công bằng và không thiên vị."

"Cái gọi là thiên kiêu ở thế giới này, đa số người đến tầng thứ nhất cũng không thông qua được, người đi vào tầng thứ hai cũng rất ít."

"Cơ bản đều cực khổ sưu tầm bảo vật trên chiến trường thượng cổ, dùng đánh cuộc đi vào tháp."

"Khí vận tốt có thể thắng được một hai môn truyền thừa tuyệt thế, quay về nở mày nở mặt."

"Nhưng phần lớn mọi người qua mấy chiêu liền chịu thua ở tầng thứ nhất, và sau đó cầm phần thưởng truyền thừa an ủi chán nản rời khỏi."

"Về phần "tháp Chiến Thần tặng thưởng tiên khí, thánh khí" các loại thuyết pháp gì đó, đoán không chừng do bọn người kia sĩ diện đem lừa gạt người bên ngoài đi!"

"Dù sao bổn tọa cũng lấy được không ít thứ tốt từ việc truyền thừa đánh cuộc trong mười nghìn năm qua mà, ha ha ha!"

"Nếu không các vết nứt trong tháp Chiến Thần cũng không thể ổn định lâu vậy."

Được!

Không ngờ lại là một lão lừa đảo.

Thẩm Thiên bất đắc dĩ: "Nói cách khác, bất kỳ kẻ nào đến trước tháp Chiến Thần đều được tiếp đón vào trong?"

Diệp Kình Thương gật đầu đương nhiên: "Cái này đương nhiên rồi, bọn họ dùng các loại bảo vật truyền thừa để đổi, bổn tọa muốn hoan nghênh còn không kịp nữa!"

"Dù sao cũng chỉ cho chút công quyết thiển cận, chỉ đám tiểu tử chưa thấy qua việc đời mới làm."

"Một nghìn năm trước, hai tiểu tử Thần Tiêu Thánh Địa kia được xem là thiên tài hiếm thấy."

"Bổn tọa mới đích thân trao cho bọn hắn hai môn truyền thừa không tệ."

Hai tiểu tử Thần Tiêu Thánh Địa?

Thẩm Thiên hơi sững sờ: "Tiền bối bản môn?"

Diệp Kình Thương gật đầu: "Ta nhớ kỹ hình như một người tên Trương Long Uyên, bề ngoài rất nghiêm túc nhưng thật ra bên trong rất cợt nhã."

"Tên này đi được đến tầng thứ tư, là thiên kiêu hiếm có trong tiên giới."

"Bất quá ngày ngày tên đó nhớ về văn chương cấm kỵ Thần Tiêu đế kinh, bổn tọa đưa cho một "Bổ Thiên đạo kinh" để bồi bổ từ từ."

"Tiểu tử còn lại tên Sở Long Hà, tiểu tử này tương đối có lòng ham muốn bổn tọa và đã ở đây rất lâu."

"Hơn nữa tên này đúng thực là thiên tài tuyệt thế Thần Ma luyện thể, cho nên bổn tọa đã truyền một chút thuật luyện thể uyên thâm."

"Nếu hai tiểu tử này không chết sớm thì hiện tại hẳn là cường giả đứng đầu trong thế giới này rồi!"

Diệp Kình Thương lải nhải, hình như đã lâu rồi ông không nói chuyện với người, Thẩm Thiên sửng sốt.

Lão già này, không thể tin!