← Quay lại trang sách

Chương 332 Huyền m chi khí, sáu đạo luân hồi (1)

Thẩm Thiên nhìn Diệp Kình Thương đang nở nụ cười đắc ý, bất đắc dĩ nói: “Tiền bối nhất định ép ta nhận tháp này sao?”

Diệp Kình Thương cười nói: “Nếu ngươi thực sự không muốn thì sẽ không miễn cưỡng.”

“Có điều trên người ngươi có vận khí lớn, nếu như ngươi bằng lòng nhận Chiến Thần Tháp, dĩ nhiên thì không còn gì tốt hơn nữa.”

“Không phải chỉ là tiêu hao chút xíu linh khí thôi sao? Người thanh niên, không có áp lực thì sao tiến bộ được! So với những lợi ích nhận được thì chút nỗ lực ấy có đáng là gì?”

Chút xíu linh khí?

Không hổ là tới từ Tiên giới, khẩu khí lớn quá.

Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Được, vãn bối có thể tiếp nhận Chiến Thần Tháp này, nhưng có vài chuyện vãn bối cần phải hỏi rõ trước.”

Diệp Kình Thương cười nói: “Thằng nhóc ngươi vẫn rất cẩn thận, ngươi hỏi đi!”

Thẩm Thiên nhìn chằm chằm Diệp Kình Thương: “Một chút linh khí rốt cuộc là bao nhiêu? Chiến Thần Tháp này chẳng lẽ không thể nào chữa trị hoàn toàn sao?”

Diệp Kình Thương liếc mắt: “Chữa trị hoàn toàn Chiến Thần Tháp thì trước khi thành Tiên ngươi đừng nghĩ tới nữa.”

“Còn chuyện tiêu hao bao nhiêu, mỗi năm hẳn sẽ tiêu hao không quá một ngàn vạn linh thạch.”

Mỗi năm duy chỉ để duy trì cho tháp này không đổ nát đã phải tiêu hao một ngàn vạn linh thạch?

Mọe nó như vậy mà không nhiều? Ông đang trêu ta đấy à?

Thẩm Thiên nhìn Diệp Kình Thương trợn ngược mắt.

Thấy sắc mặt Thẩm Thiên không tốt, Diệp Kình Thương nói: “Ít hơn một chút cũng được.”

“Nhưng ít nhất cũng phải hút tám trăm vạn linh thạch, thật sự không thể nào ít hơn nữa được đâu, nếu không sẽ bị đổ nát đấy.”

Thẩm Thiên luôn cảm thấy còn có thể cò kè mặc cả thêm nữa, có điều bây giờ điều này không phải là quan trọng nhất.

Hắn nhìn Diệp Kình Thương: “Nếu ta nhận Chiến Thần Tháp rồi sau này có thể tùy tiện cho người khác vào tháp đánh cược vượt ải không?”

Tròng mắt Diệp Kình Thương hơi đảo: “Nhóc con hay lắm, ván cờ này ngươi tính rất khéo, muốn dùng Chiến Thần Tháp này kiếm linh thạch cho Chiến Thần Tháp ăn đấy à?”

Thẩm Thiên liếc mắt: “Không thì ta biết đi đâu tìm nhiều linh thạch như vậy chứ? Tám trăm vạn linh thạch, hay là là người thử bán ta đi xem có đáng nhiều tiền như vậy không?”

Diệp Kình Thương cười nói: “Quả nhiên người có dáng dấp anh tuấn đều thông minh tuyệt đỉnh.”

“Được, chỉ cần sau này ngươi có thể cung cấp ổn định linh khí cho Chiến Thần Tháp, lôi đài Chiến Thần kia mặc sức ngươi sử dụng.”

“Có điều bảo vật đổi điểm Chiến Thần của những người vượt ải ta muốn được chia một nửa, đổi thành linh thạch tu bổ Chiến Thần Tháp.”

“Được.” Thẩm Thiên bình tĩnh nói: “Nhưng quyền định giá lôi đài Chiến Thần thuộc về ta, đệ tử Thần Tiêu thánh địa và bằng hữu của ta vượt ải, ta có quyền giảm giá.”

Diệp Kình Thương vui mừng nhìn Thẩm Thiên: “Thằng nhóc tốt, còn rất trượng nghĩa, có phong phạm của bổn tọa lúc trẻ!”

“Hay là thế này! Bổn tọa chịu thiệt, nhận ngươi làm cháu nuôi có được không? Ta rất có thành ý.”

Thẩm Thiên: “...”

Mẹ nó nhận bổn Thánh tử làm cháu nuôi, có kiểu nhận như vậy sao?

Hơn nữa giờ không phải đang bàn chuyện làm ăn sao? Có thể đứng đắn một chút không, có thể đứng đắn một chút không hả?

Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Tiền bối, trước đây người từng nói, Chiến Thần Tháp này được luyện từ Thái Sơ Tử Khí, có thể luyện hóa tất cả năng lượng kỳ dị trong trời đất à?”

Diệp Kình Thương gật đầu: “Điều này là rõ ràng, lợi hại nhỉ!”

“Nên biết Chiến Thần cung chúng ta lấy “Tân Hỏa Chiến Thần kinh” làm truyền thừa hạch tâm, Chiến Thần Tháp cũng dùng “Tân Hỏa Chiến Thần kinh” để tế luyện ra.”

“Tân Hỏa Kinh mà ngươi tu luyện chỉ là phiên bản nát ngoài đường phố cơ bản nhất, cùng lắm tu luyện được đến Kim Thân cảnh là không thể đi tiếp nữa.”

“Còn “Chiến Thần kinh” của bản môn dù so sánh trong toàn bộ truyền thừa Tân Hỏa Kinh thì cũng là công pháp mạnh nhất.”

“Sau này khi ngươi chuyển sang tu luyện “Tân Hỏa Chiến Thần kinh” thì có thể tế luyện lại Chiến Thần Tháp.”

“Dưới sự gia trì của hai thứ này thì chắc chắn ngươi sẽ đứng ở thế bất bại.”

“Sao, nghe xong liền sôi trào nhiệt huyết đúng không?”

Cầm Chiến Thần Tháp đi đánh nhau với người khác thì sẽ đứng ở thế bất bại?

E là chỉ cần sơ ý làm nổ tháp thì cũng có thể kéo theo kẻ địch chết không có chỗ chôn thân!

Thẩm Thiên liếc nhìn, có điều lời của Diệp Kình Thương đã khiến hắn hơi động lòng: “Tân Hỏa Chiến Thần kinh?”

“Tiền bối, “Tân Hỏa Kinh” mà ta mua bằng năm lượng bạc này, hẳn người biết lai lịch thật của nó?”

Diệp Kình Thương nhẹ nhàng vuốt ve Ngộ Đạo Trà thụ, bình tĩnh nói: “Ngươi chỉ cần biết, Tân Hỏa Kinh không hề yếu hơn bất kỳ công pháp nào trên thế gian này.”

“Còn những chuyện khác, đợi sau khi ngươi vượt qua ba mươi sáu đạo thiên kiếp thì hẵng nói, nếu không biết quá nhiều cũng không tốt cho ngươi.”

Vượt qua 36 đạo thiên kiếp?

Mọe nó vậy chẳng phải đã thành đại đế rồi sao?

Lão già thối tha này, không nói thì không nói, khơi gợi kiểu đó làm gì chứ?

Chẳng lẽ “Tân Hỏa Kinh” này thật sự là truyền thừa siêu cấp gì đó ở Tiên giới?

Bởi vì từng bị tồn tại vô thượng nào nguyền rủa nên ai tu luyện nó đều càng ngày càng không may?

Cho nên người nào thiên tư không đủ tuyệt thế đều không có tư cách biết được bí mật của Tân Hỏa Kinh, đều phải trở nên mạnh hơn nữa mới được?

Nói chuyện nghiêm túc đến vậy rốt cuộc là có chuyện gì thế?

Đây không phải là chuyện thâm cung bí sử gì của giới Tu tiên đấy chứ?

Không đúng, nhất định là do cách mở của bổn Thánh tử không đúng!

Chuyện chắc chắn không đơn giản như vậy, cứ đợi sau khi vượt qua ba mươi sáu đạo thiên kiếp xưng đế rồi hẵng tính!

Cái gì, không độ được thì sao à?

Haha, không độ được thì bổn Thánh tử đã bị sét đánh chết rồi, còn để tâm bí mật này nọ gì nữa?

Chuyện Tân Hỏa Kinh tạm gác sang một bên đi, giải quyết vấn đề cung cấp nuôi dưỡng Chiến Thần Tháp quan trọng hơn.

Thẩm Thiên nói: “Nếu loại năng lượng kỳ dị nào cũng có thể được Chiến Thần Tháp hấp thu, vậy khí Huyền m chắc cũng có thể hấp thu nhỉ?”