Chương 352 Thiên nhi ở đây thì lo gì thánh địa không hưng thịnh?
Bây giờ gã không còn đường lui nữa vì hai đại cường giả là Trương Long Uyên và Sở Long Hà đã vây quanh mình.
Tiên quang bao quanh người thánh chủ Thần Tiêu khẽ gợn sóng: "Có phải ngươi tò mò muốn biết tại sao bổn tọa vẫn có thể đến đây ngay lập tức dù rằng ngươi đã phong tỏa hết nơi này không?"
"Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì bổn tọa vừa biết tin Thiên nhi mất tích là đã tức tốc chạy đến đây rồi."
Điện chủ Huyết Bào nhìn thánh chủ Thần Tiêu với vẻ khó tin nổi: "Thánh chủ như ngươi đích thân chạy đến tìm một đệ tử bị mất tích ư?"
Đùa gì vậy?
Thánh chủ nhà ai rảnh thế chứ?
Gặp vấn đề về truyền tống chứ có phải nghe tin báo tử đâu.
Thần Tiêu Thánh Địa các ngươi đều bốc đồng thế hả? Thánh chủ bảo ra mặt là ra mặt?
Lôi Đình Tiên Quang ngoài thân thánh chủ Thần Tiêu lại bắt đầu nhấp nhô như sóng khi nghe câu chất vấn của điện chủ Huyết Bào.
Ông đáp lại với giọng điệu lạnh nhạt và uy nghiêm: "Đám tà tu vô tình như các ngươi không thể nào hiểu tình nghĩa sư đồ giữa bổn tọa và Thiên nhi đâu."
"Dám sử dụng tà thuật quấy phá Thiên nhi truyền tống, mưu tính bắt Thiên nhi để đe dọa bổn tọa và thánh địa hả?"
"Nghiệp chướng nhà ngươi ngoan ngoãn buông tay chịu trói đi!"
Gì?
Sử dụng tà thuật quấy phá hắn truyền tống?
Mưu tính bắt thánh tử Thần Tiêu để đe dọa Thần Tiêu Thánh Địa và thánh chủ ư?
Điện chủ Huyết Bào bối rối, thầm nghĩ bổn tọa âm mưu làm vậy từ khi nào? Bổn tọa kiện các ngươi tội phỉ báng nhé!
Cái gì hả?
Thế lực chính phái thì ngon à?
Như vậy là các ngươi có thể đổi trắng thay đen, tùy tiện vu tội bọn ta đi theo con đường tà đạo à?
Điện chủ Huyết Bào căm uất đến sùi bọt mép: "Họ Trương kia, ngươi khinh người quá đáng!"
"Dù hôm nay bổn tọa có chết thì cũng phải chạy thoát khỏi tay ngươi, sau này bổn tọa nhất định sẽ quay về tìm ngươi tính sổ!"
Điện chủ Huyết Bào nhút nhát hăm dọa với giọng điệu tàn nhẫn nhất, sau đó lấy ra những món bảo vật tà môn.
Trong số đó, bảo vật tà môn yếu nhất cũng có thể sánh ngang với linh khí trung phẩm trở lên, đồng thời là của báu riêng mình Huyết Sát điện Tà Linh giáo có.
Vậy mà điện chủ Huyết Bào lại tự hủy hết tất cả những món bảo vật tà môn ấy để tấn công thánh chủ Thần Tiêu hòng thoát thân.
Chính gã thì xoay người chạy thẳng về phía chiến trường thượng cổ. Để cho rừng còn xanh, sợ gì không củi đốt, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây!
Kẻ trộm không đấu với quan!
Điện chủ Huyết Bào không ngừng tự an ủi bản thân co được giãn được, sau đó tiếp tục bỏ chạy thật xa.
Thế nhưng đám bảo vật tà môn mà gã nghĩ sẽ ngăn cản được thánh chủ Thần Tiêu gần như không có tác dụng gì.
Thánh chủ Thần Tiêu chỉ lững thững tiến một bước mà đã xuất hiện ở vị trí cách sau lưng điện chủ Huyết Bào ba mét như là xuyên qua hư không vậy.
Một thanh giáo thần được ngưng tụ từ sấm sét vàng xuất hiện trong tay phải của ông, sau đó nó đâm thủng vai của điện chủ Huyết Bào và cố định gã giữa không trung.
"Có tu vi thánh giả mà cơ sở lại trống rỗng như Tiên Thiên bị thận hư vậy."
"Ngươi mà cũng xứng đối nghịch với Thần Tiêu Thánh Địa ta à?
Giọng nói hờ hững đến không chút tình cảm vang lên, kế đó sấm sét màu vàng bỗng nổ tung.
Toàn thân điện chủ Huyết Bào bị thanh giáo sấm sét ghim thẳng từ trên trời xuống đất làm khói bụi bốc lên dày đặc.
Lúc khói bụi tản đi, những phù văn thần bí màu vàng xuất hiện trên người điện chủ Huyết Bào và phong ấn toàn bộ tu vi cấp thánh của gã.
Thánh chủ Thần Tiêu Trương Long Uyên chậm rãi hạ xuống trước mặt điện chủ Huyết Bào như lôi thần giáng thế, sau đó rũ mắt nhìn gã.
"Hôm nay ta sẽ dùng ngươi để tuyên bố với cả năm vực, kẻ xúc phạm Thần Tiêu ta đều giết không tha!"
Bạch Liên thiên tôn đỏ mặt trước dáng vẻ oai hùng vô địch như thần vương giáng thế của thánh chủ Thần Tiêu.
Bà còn tưởng rằng chỉ đại sư huynh sẽ đến, ai ngờ cả thánh chủ sư huynh cũng lặn lội nghìn dặm đường để đến đây.
Quả nhiên trong lòng thánh chủ vẫn còn lo lắng cho người sư muội này, và cả Thẩm Thiên sư điệt nữa.
Biểu cảm trên mặt lão đạo sĩ Sở Long Hà không dễ nhìn là mấy.
Lão nhìn Trương Long Uyên: "Nhị sư đệ, lần này bổn tọa đã chiến đấu anh dũng để cứu Thiên nhi."
"Sư huynh đây vượt cấp chiến đấu quyết tử với nghiệp chưởng đó nên bị thương nặng đến hấp hối, có phải sư đệ nên chi trả chút tiền thuốc men không hả?"
Lần này ông đây không bắt chép mười tám triệu linh thạch thì ông đây không họ Bích!
Nhưng mà Trương Long Uyên không để ý đến lão đạo sĩ mà chậm rãi nhìn sang Thẩm Thiên.
Lúc nhìn thấy đôi cánh Vũ Hóa Tiên Kim sau lưng Thẩm Thiên, Lôi Đình Tiên Quang quanh người Trương Long Uyên bỗng dưng dao động dữ dội.
Chưa đến một tháng mà Thiên nhi lại... lại tìm thấy một kỳ vật thiên địa mới sao?
Hít, quả nhiên bổn tọa đoán không sai, Thiên nhi chắc chắn là đứa con thiên mệnh!
Thiên nhi ở đây thì lo gì thánh địa không ngày một phát triển chứ?
Ngày Thần Tiêu phục hưng sắp đến rồi!
"Thiên nhi, cảm giác tu luyện chiến trường lần này thế nào?"
Thánh chủ Thần Tiêu nhìn Thẩm Thiên, giọng nói lạnh nhạt mà uy nghiêm: "Bổn tọa nghe nói ngươi thu hoạch không tệ."
Thẩm Thiên gật đầu thành thật: "Khởi bẩm sư tôn, đệ tử có chút thu hoạch trên chiến trường, hy vọng không phụ lòng trông đợi của sư tôn."
Sau đó, Thẩm Thiên bắt đầu kể liên tục về kinh nghiệm ở trên chiến trường của bản thân, đương nhiên không nói gì về một số bí mật bất tiện.
Nghe xong kinh nghiệm của Thẩm Thiên, Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài thân thánh chủ Thần Tiêu nổi lên càng rạo rực và rõ rệt hơn.
Cỏ Long Huyết được hình thành từ máu huyết của trưởng công chúa Bắc Hải Hắc Long tộc từ nghìn năm trước?
Kiếm Tâm Quả được thành hình từ tiên khí nghìn năm trước?
Kiếm Thiên Tru là tiên khí được để lại từ nghìn năm trước?
Vũ Hóa Tiên Kim là bảo vật Thần tộc có từ nghìn năm trước?