Chương 405 A Di Đà Phật, bần tăng gặp quỷ!!! (1)
Nữ quỷ ngu ngốc này nói chuyện kiểu gì vậy?
Không ngoan ngoãn tu luyện trong tràng hạt mà ra đây nguyền rủa bổn thánh tử à?
Thẩm Thiên lấy tràng hạt Cửu Tử ra khỏi lồng ngực rồi hung hăng xoay nó: "Ta còn sống."
"Nơi này là tràng vực do Tà Linh giáo đặc biệt bố trí, có lẽ là dùng để nuôi linh nuôi quỷ nên mới nhiều âm khí như vậy."
Tà Linh giáo?
Ba chữ này khiến Cửu nhi biến sắc.
Một nhà già trẻ của nàng đều chết trong tay tà giáo nên có mối thù sâu như biển với thế lực này.
Do đó, nàng vừa nghe nói nơi này là đại doanh của Tà Linh giáo thì lập tức giận đỏ cả mặt, dĩ nhiên cũng có thể là do bị xoay vòng.
"Ngươi yên tâm, Tà Linh giáo và thánh địa cũng không đội trời chung, ta sẽ báo thù cho ngươi."
Thẩm Thiên vừa xoay tràng hạt Cửu Tử vừa đi tiếp
Dưới sự trấn an của Thẩm Thiên, oán niệm trên người Cửu nhi dần lắng lại rồi tản đi hết.
Lúc này, giọng nói đùa cợt của Diệp Kình Thương lại vang lên trong đầu Thẩm Thiên: "Ui cha, tên nhóc ngốc còn nuôi quỷ nữa, thật là biết chơi!"
Thẩm Thiên: "Diệp lão hiểu lầm rồi, trước đó ta đã cứu nàng..."
Diệp Kình Thương cắt ngang: "Không cần phải giải thích, hiểu hiểu, tuổi trẻ của ai mà không có chuyện hoang đường? Nuôi nữ yêu rồi nuôi ma quỷ, vợ tiên thiếp yêu tình nhân quỷ!"
"Ông ngoại nuôi ta đây cũng từng có tuổi trẻ mà, khà khà, tình nhân nhỏ của ngươi không tệ lắm, ánh mắt không tồi!"
"Đợi đi, sau này lão phu sẽ nghĩ cách tặng cho tình nhân nhỏ của ngươi một tạo hóa lớn làm lễ gặp mặt."
Thẩm Thiên không khỏi bất đắc dĩ khi nghe lão già mất nết này lẩm bẩm.
Tiên giới cũng biết chơi như thế à? Gì mà "nuôi nữ yêu rồi nuôi quỷ, vợ tiên thiếp yêu tình nhân quỷ"?
Đúng là làm người ta giận sôi máu (hâm mộ) mà!
Thẩm Thiên mang tâm tư ngổn ngang đi theo sau Xích Liên thiên tôn và Đan Vũ thiên tôn.
Ba người đi không biết bao lâu, cuối cùng nhìn thấy một tế đàn to lớn ở phía trước.
Tế đàn này có màu đỏ đậm, cao khoảng trăm mét và có chín mươi chín bậc thang, hơn nữa mỗi bậc thang đều có nghiệp hỏa cháy hừng hực.
Loại lửa này được hình thành từ mạch đất đặc biệt của tràng vực và bốc cháy từ dưới lên, đồng thời có khả năng tác động vào ác niệm, giận dữ và tội lỗi trong lòng người.
Sau khi tiếp cận tế đàn, Thẩm Thiên cảm thấy những ý nghĩ "phẫn nộ", "nóng nảy" và "giết chóc" chợt dâng trào trong lòng mình.
May mà đạo tâm của Thẩm Thiên vững chắc như sắt nên không thể phá vỡ, hơn nữa Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng có giúp một chút.
Nhờ vậy mà hắn mới cưỡng chế kiềm nén tâm trạng tiêu cực kia xuống.
"Sức mạnh nghiệp hỏa thật là nồng đậm." Mắt Đan Vũ thiên tôn lóe ánh sáng vàng: "Vị đại sư tràng vực này lại có thể ngưng tụ ra nghiệp hỏa địa ngục từ sức mạnh tràng vực, đồng thời biến nó thành tế đàn nghiệp hỏa."
"Tế đàn này sẽ giúp hiệu suất luyện chế ác quỷ và lệ quỷ cả Tà Linh giáo tăng lên gấp hơn mười lần!"
Keng!
"Vậy thì bổ tế đàn này ra là được!"
Đan Vũ thiên tôn vừa dứt lời thì Xích Liên thiên tôn đã biến ra một thanh quan đao lớn.
Đao cương bốn mươi mét được ngưng tụ đến mức tận cùng lập tức bổ về phía tế đàn.
Ầm!!!
Vụ nổ mênh mông bùng phát, sóng xung kích cuộn trào.
Đao cương của Xích Liên thiên tôn chém xuống tế đàn khiến nó bị chia thành hai khúc.
Song, sau khi đao cương của bà tan biến thì tế đàn đã sụp thành hai nửa lại phục hồi như cũ.
Nó nằm ngang trên con đường Hoàng Tuyền, không gian bị phong tỏa xung quanh vẫn lù lù bất động như thể chưa từng bị tấn công vậy!
"Xích Liên thiên tôn, tỷ quá xúc động rồi!"
Đan Vũ thiên tôn bất đắc dĩ nói: "Tế đàn nghiệp hỏa này không phải là pháp khí hay linh bảo mà là thứ được cả "U Minh Hoàng Tuyền Vực" ngưng tụ mà ra."
"Trừ khi phá hủy toàn bộ tràng vực, bằng không cách thức bình thường không thể nào hủy diệt tế đàn nghiệp hỏa đâu."
Xích Liên thiên tôn hừ lạnh: "Chưa chắc, chẳng phải đó chỉ là nghiệp hỏa địa ngục thôi sao?"
Bà chợt nghĩ đến gì đó, kế tiếp bấm pháp ấn. Một đóa sen đỏ thất phẩm đột nhiên bay ra từ nơi giữa mày của bà rồi hạ xuống tế đàn nghiệp hỏa.
Khi sen đỏ xuất hiện, nghiệp hỏa trên tế đàn bắt đầu bị nó hấp thu từng chút một.
Sau khi hấp thu hết nghiệp hỏa, sen đỏ trở nên rực rỡ và đẹp đẽ hơn như vừa được nạp năng lượng vậy.
Từng cánh hoa đều như có lửa đang đốt cháy, trông đẹp lạ lùng.
Đan Vũ thiên tôn lộ vẻ hâm mộ khi nhìn sen đỏ của Xích Liên thiên tôn.
Bà cười: "Suýt thì quên mất, khi xưa Sở Hà sư huynh dẫn các vị sư huynh sư tỷ đi mạo hiểm rồi tìm thấy một hồ sen trên tiên đảo ở hải ngoại, trong đó có nhiều sen tiên với đủ mọi màu sắc."
"Xích Liên sư tỷ lựa chọn Nghiệp Hỏa Hồng Liên, khắc tinh của nghiệp hỏa này. Nó có thể hấp thu sức mạnh của nghiệp hỏa địa ngục để tăng tốc độ sinh trưởng."
"Như vậy, nó có thể hấp thu không ít nghiệp hỏa và khiến tế đàn này tổn hao sức mạnh ít nhất là nghìn năm!"
Trời sinh vạn vật, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Đối với hầu hết sinh vật thế gian mà nói, nghiệp hỏa địa ngục không phải là thứ tốt lành gì.
Tuy nhiên, với Nghiệp Hỏa Hồng Liên thì nó lại là chất dinh dưỡng tốt nhất. Xích Liên thiên tôn có thể cảm nhận được sự vui mừng của Nghiệp Hỏa Hồng Liên.
Tựa như một đứa trẻ gặp được món bánh ngọt mà mình thích vậy.
Ngay lúc đó, một bóng dáng chậm rãi bước lên bậc thang của tế đàn nghiệp hỏa.
Xích Liên thiên tôn và Đan Vũ thiên tôn cùng nhìn sang thì thấy đó chính là Thẩm Thiên!
"Thẩm Thiên, con làm gì đó? Đừng có đi lên!"
"Mau xuống đi, con sẽ bị tẩu hỏa nhập ma đó!"
Hai vị thiên tôn lập tức biến sắc, vội vã kêu.
Nhưng mà Thẩm Thiên lại tiếp tục bước lên bậc thang nghiệp hỏa và mặc cho ngọn lửa yêu ma ấy bám lên người như thể không nghe được tiếng kêu của hai bà vậy.
Diệp Kình Thương lại lên tiếng trong đầu hắn: "Không tệ, chính là như vậy đấy, hút khô chúng nó đi."
Thẩm Thiên chậm rãi gật đầu, sức mạnh của Tân Hỏa kinh trong cơ thể bắt đầu vận chuyển với tốc độ vượt mức bình thường.