Chương 409 Song sinh Bỉ Ngạn, thánh nhân tập kích (2)
Đao cương rẽ lướt lên cao, lưỡi nhọn đi đến đâu thì hư không ở đó lập tức nổ tung.
Hư không đen đáng sợ trở nên hỗn loạn và nhanh chóng lan tràn dọc theo lưỡi đao, chỉ trong thoáng chốc mà đã chém rơi đầu của kẻ vừa đến.
Dấu tay màu máu nằm ngang với quan đao, đao cương và huyết khí nhanh chóng trừ khử nhau rồi cùng bùng nổ.
Đan Vũ thiên tôn và Xích Liên thiên tôn không hổ là thiên tôn tuyệt thế của thánh địa, cả hai phối hợp công thủ với nhau mà không thua gì thánh giả trong bóng tối kia.
Nếu chỉ một thánh giả tập kích thì đúng là không làm gì hai người được.
Ngay lúc này, hai thánh giả khác cũng phá vỡ không gian để đến đứng sóng vai với thánh giả Tà Linh giáo đầu tiên.
"Khà khà, Thất Sát không được nhé! Hai cô nhóc yểu điệu mà cũng không giải quyết được."
"Bớt nói mát đi, hai người đó có thánh khí trên người, đám thánh địa giàu có chết tiệt nào dễ đối phó như vậy?"
"Thánh khí thì sao chứ? Dao Thai Kính, đao Xích Hoàng và Nghiệp Hỏa Hồng Liên, vừa đủ ba thánh khí, chúng ta cùng hợp tác tiêu diệt cả hai rồi chia đều."
Vừa dứt lời, ba thánh giả đều bộc phát ra khí thế ngút trời.
Những pháp tắc trật tự mơ hồ tràn ra khỏi cơ thể cả ba, tỏa ra một ít tiên quang rồi dung nhập vào không gian.
Không lâu sau, Thánh Vực rộng lớn che phủ bộ ba Đan Vũ thiên tôn, Xích Liên thiên tôn và Thẩm Thiên bên trong.
Đó là sức mạnh của thánh giả. Mỗi một vị thánh giả đều sẽ lĩnh ngộ sức mạnh pháp tắc riêng của mình, đồng thời tăng cường năng lực kiểm soát không gian quanh mình.
Loại không gian được kiểm soát này gọi là "Thánh Vực". Thánh giả chiến đấu với kẻ địch trong Thánh Vực của mình sẽ chiếm ưu thế cực lớn.
Điều khiến người ta ngoài ý muốn là ba thánh giả Tà Linh giáo này lại thông thạo thuật pháp hợp tác nào đó, bởi vì bọn họ đã phối hợp Thánh Vực của mình với nhau để tăng mạnh uy lực.
Xích Liên thiên tôn dốc hết sức ứng phó bằng cách chém thánh khí đao Xích Hoàng trong tay về phía Thánh Vực, có điều bà chỉ để lại một ít gợn sóng trên Thánh Vực mà thôi.
"Đừng uổng phí sức lực, "Sát Phá Lang Thánh Vực" này được dung hợp từ Thánh Vực của ba người bọn ta, cho dù thánh chủ Thần Tiêu giáng xuống cũng chưa chắc có thể phá hủy nó."
"Con nhóc Hóa Thần kỳ như ngươi vẫn nên bó tay chịu trói đi!"
Giọng nói khàn khàn vang lên, một thánh giả mặc áo khoác dài màu máu nhìn về phía Đan Vũ thiên tôn với vẻ đùa cợt: "Tiên tử cực phẩm của Dao Trì Thánh Địa quả là lô đỉnh thải bổ (*) tuyệt vời."
(*) Lô đỉnh thải bổ: tu sĩ bị bắt và bị cướp tu vi thông qua việc quan hệ.
"Hôm nay Tham Lang ta thật là có phúc, giao nàng cho ta đi, cọp mẹ của Thần Tiêu Thánh Địa thì giao cho các ngươi, không thành vấn đề nhỉ?"
Cọp mẹ?
Khốn kiếp, dám nhục mạ bổn tôn!
Xích Liên thiên tôn tức giận đến bốc lửa, Nghiệp Hỏa Hồng Liên trên đỉnh đầu đốt hư không nổ tung tóe.
Dị tượng Chu Tước khổng lồ đốt cháy bát hoang nằm ngang trời, quan đao trong tay Xích Liên thiên tôn phát ra tiếng phượng hót vang vọng núi sông như sống lại vậy.
"Phá cho ta!!!"
Đao cương chém rách trời cao và nện ầm vào Sát Phá Lang Thánh Vực.
Ba thánh giả đều lộ vẻ trào phúng, thầm nghĩ Hóa Thần kỳ mà cũng muốn phá hủy Thánh Vực do thánh giả dung hợp thành, quả là không tự...
Rắc!
Ngay lúc đó, cả ba thánh giả đều biến sắc.
Một vết rạn xuất hiện trên Thánh Vực màu máu không thể bị phá vỡ.
Ngay sau đó, vết rạn nhanh chóng lan ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được, sau cùng vỡ thành từng mảnh.
Sao có thể thế được?!
Ba vị thánh còn chưa kịp khiếp sợ thì đã nghe thấy tiếng quát lớn từ trên chín tầng trời: "Trừ ma vệ đạo, tìm của xét nhà, đừng ai giành với lão đạo!"
"Thiên nhi, Đan Vũ sư muội, Hồng Liên sư muội, mọi người đừng sợ, lão đạo dẫn người đến cứu ba người đây!"
Vừa dứt lời, một lão đạo sĩ tóc trắng mặt hồng trong bộ trang phục bát quái tiên giáng xuống.
Cơ bắp trên người lão gồ lên, khí thế màu xanh ngọc rực rỡ bốc cháy trên đỉnh đầu.
Cây côn màu vàng trong tay lão nặng tựa Thái Sơn, hơn nữa vừa đón gió là dài ra.
Trong phút chốc, vô số bóng côn đổ xuống.
"Định Hải Như Ý Côn - Nhất Trụ Kình Thiên!"
"Định Hải Như Ý Côn - Kiến Phùng Sáp Châm!"
"Định Hải Như Ý Côn - Trực Đảo Hoàng Long!"
"Định Hải Như Ý Côn - Phiên Giang Đảo Hải!"
"Định Hải Như Ý Côn - Hoành Tảo Thiên Quân!"
"Định Hải Như Ý Côn - Nhất Dĩ Quán Chi!"
"Định Hải Như Ý Côn - Nhất Tiết Như Hồng!"
Côn thần vàng trong tay lão đạo sĩ huơ múa ra bóng mờ khắp bầu trời.
Một chiêu rồi lại một chiêu khuấy động hư không vô tận, Thánh Vực vốn đã có vết nứt cũng sụp đổ ầm ầm.
Mỗi một côn của lão đều khiến thánh giả Tham Lang lùi về sau trong khi dùng đao chống chọi, có thể nói là đè đối phương xuống mà đánh.
Thiên tôn vượt cấp đánh thánh giả, thậm chí là áp chế thánh giả.
Giờ phút này, Sở Long Hà phát ra ánh sáng hàng trăm nghìn mét!
Đan Vũ thiên tôn dần ngây dại khi nhìn Sở Long Hà trong dị hỏa màu xanh ngọc.
Quả nhiên Sở Hà sư huynh vẫn hào hoa phong nhã và tuyệt vời như xưa, quả là làm người ta không nhịn được rung động.
Hơn nữa, cây côn của Sở Hà sư huynh thật là lợi hại và mang lại cảm giác an toàn cho người khác, sư huynh đặc biệt xuất hiện cứu mình đúng không!
Dù rằng Đan Vũ thiên tôn đã là bà cô hơn một nghìn tuổi nhưng trái tim vẫn không khỏi rộn ràng khi nghĩ đến đây.
"Thất Sát, Phá Quân, các ngươi còn đứng xem diễn gì nữa hả? Qua đây giúp xem nào!!!"
Tham Lang thánh giả bị côn đập bay ngược ra sau, đầu u một cục lớn, ngay cả thần niệm cũng hơi hoảng hốt.
Gã không dám để ý đến tôn nghiêm thánh giả vì bây giờ gã đang sinh ra một ý nghĩ đáng sợ.
Nếu tiếp tục đánh nữa thì gã... sẽ chết thật mất!
Bích Liên này thật sự có phần mạnh mẽ quá!