← Quay lại trang sách

Chương 653 Chưa từng thấy con rùa nào nhanh như thế (2)

Bạch Đế liếc nhìn Trương Vân Hi: “Không tin thì thôi, tiểu cô nương ngươi tuổi không lớn lắm, nhưng cũng khá ghê gớm đấy, thực lực không mạnh, nhưng khẩu khí lại mạnh.”

“Còn nhớ vạn năm trước, Thần Tiêu Thánh nữ kia cũng nói chuyện với ta như thế, sau đó ta bèn bảo tiểu tử Kim Quang đánh sưng mông nàng ta lên, sau đó nàng ta không dám vô lễ với ta nữa.”

Dứt lời, Bạch Đế nhìn sang Thẩm Thiên gọi: “Thần Tiêu Thánh tử trẻ tuổi kia, bổn Quy thấy ngươi thiên phú cũng được, có hứng thú làm nhân sủng của bổn Quy không?”

“Chỉ cần ngươi đánh sưng mông tiểu cô nương này, bổn Quy có thể cân nhắc việc thu ngươi làm tiểu đệ, truyền thụ pháp thuật vô thượng cho ngươi.”

“Có biết điện quang thần ảnh bộ không? Ngươi cho rằng bí thuật này thực sự do tiểu tử Kim Quang kia sáng tạo ra đấy à?”

“Đó là bổn Quy dạy y đấy. Chỉ cần ngươi làm nhân sủng của bổn Quy, bổn Quy cũng sẽ dạy ngươi. Thế nào?”

Bạch Đế hớn ha hớn hở, râu mép vểnh lên, lỗ mũi hếch tận trời.

Nếu thiếu kiến thức một chút có khi đã bị nó dọa thật rồi.

Mà lúc này Trương Vân Hi đã tràn đầy sát khí, thánh kiếm kim hoàng trong tay ẩn ẩn vang lên tiếng phượng hót, chợt nàng hóa thành một cái bóng.

Bang.

Tiếng kiếm reo kinh thiên, kiếm quang sáng như hồng.

Thánh kiếm của Trương Vân Hi ra khỏi vỏ, thế công càn quét như sóng to gió lớn.

Thực lực này nào có giống tu sĩ vừa đột phá Nguyên Anh kỳ không lâu chứ? Dù là Tôn giả đỉnh phong cũng chưa chắc đã dám giao phong cùng nàng đi!

Sắc mặt Côn Ngọc có vẻ nghưng trọng, tự lẩm bẩm: “Không hổ là nữ nhi của Thần Tiêu Thánh chủ, khi ta vừa tấn thăng Tôn gia kém xa nàng.”

Hai mắt Tề Thiếu Huyền cũng lấp lánh quang mang, ẩn ẩn có vẻ kiêng dè.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sau khi kim đan thập chuyển toái đan thành anh, Trương Vân Hi đã đủ gây áp lực cho y.

Nếu không phải khi lịch luyện ở Hỗn Độn hải vực, Tề Thiếu Huyền đã thu hoạch được lợi ích tương đối lớn, thì lúc này thực sự y không dám hoàn toàn chắc chắn có thể ứng phó được với Trương Vân Hi.

Không cần nói nhiều, lúc này thực lực của Trương Vân Hi tuyệt đối đã vượt qua cánh cửa cấp Thiên tôn, đạt tới điểm tới hạn.

Các Thiên tôn nhỏ yếu thực sự chưa chắc đã có thể thắng Trương Vân Hi.

◇ ❖ ◇

“U a, thực lực không tệ lắm đâu!”

Nhưng bị Trương Vân Hi tấn công, Bạch Đế cũng không tỏ vẻ kinh hoàng gì.

Y nhếch mép cười cao thâm: “Chỉ tiếc tu vi của ngươi vẫn quá thấp, muốn thắng bổn Quy, còn sớm hai vạn năm nữa!”

Vừa dứt lời, cả thân hình Bạch Đế đã hóa thành một tia sáng màu trắng, mọi người chỉ thấy lấp lóe.

Chỉ nghe thấy tiếng y quanh quẩn trong đường hầm: “Các thiên kiêu trẻ tuổi.”

“Các ngươi vẫn quá yếu, phải học được biết kính sợ và biết sợ.”

“Như vậy đi, bổn Quy niết bàn trùng sinh, còn chưa hoàn toàn khôi phục được tu vi, cần hấp thu rất nhiều linh thạch để tu luyện.”

“Các ngươi để lại toàn bộ linh thạch trên người đi! Chờ bổn Đế quay lại đỉnh phong chứng đạo xưng Đế, tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi.”

Trương Vân Hi giật giật khóe miệng: “Nằm mơ!”

Bang.

Kiếm quang lại tăng vọt, đuổi theo tia sáng màu trắng kia.

Chỉ tiếc là mặc dù con rùa này rất phách lối nhưng tốc độ thực sự là nhanh đến mức không có đạo lý gì nữa, ngay cả kiếm quang cũng không đuổi kịp.

Ngao Ô nhìn thấy tia sáng trắng này thì há hốc miệng: “Đây là rùa sao? Long Thần ở trên, rùa nhà ai có thể chạy nhanh như vậy chứ!”

“Bắt nó lại đã rồi nói sau!”

Côn Minh, Côn Ngọc nhìn nhau một cái, uy áp thuộc về cấp Thiên tôn lập tức tràn ngập cả thông đạo, trong hư không ẩn ẩn hiện ra hư ảnh hai con cự côn khổng lồ.

Côn pháp thi triển ra, đột ngột, hư không trong cả thông đạo lập tức vững chắc hơn. Là hai người kia đang cố ý áp chế Bạch Đế.

“Muốn áp chế bổn Quy sao? Để Côn Bằng Đại Thánh tự mình hạ phàm còn tạm được, chỉ bằng pháp thuật côn bằng gà mờ của các ngươi ấy à? Còn kém xa lắm đấy!”

Trong hư không, bạch quang lấp lóe không yên, gần như không yếu đi mảy may.

Thậm chí chẳng biết từ khi nào sau lưng Côn Minh và Côn Ngọc đã bị vẽ lên một con rùa đen nhỏ rất sống động.

Thủ đoạn cao minh, khiến cho hai còn ngươi của Khổng Mộng vẫn luôn yên lặng theo dõi kỳ biến đột nhiên co lại.

Nếu con rùa trắng này thực sự là con rùa trên chiến trường thượng cổ kia, thực lực cũng thật đáng sợ.

◇ ❖ ◇

Giày vò một hồi lâu, đám người lần lượt tham chiến, nhưng vẫn không thể làm gì được con rùa trắng này.

Hiển nhiên tu vi của nó cực kỳ cao thâm, tuyệt đối không phải vừa mới bước vào cảnh giới Thiên tôn, nếu không, dù tạo nghệ điện quang thần ảnh bộ có cao đến đâu đi nữa cũng không thể không lọt vào pháp thuật côn bằng.

Nhưng dù vậy, bị một con rùa trắng bức thành thế này vẫn khiến cho chư vị thiên kiêu cảm thấy cực kỳ mất mặt.

Cuối cùng, Thẩm Thiên chậm rãi đi ra: “Tiền bối đừng làm rộn, nên dừng lại đi thôi!”

Trong hư không vang lên tiếng Bạch Đế cười đắc ý: “Có bản lĩnh thì ngươi tới bắt ta đi! Chỉ cần ngươi bắt được bổn Quy, xử trí thế nào bổn Quy cũng chịu!”

Nhìn đoàn bạch quang bay loạn trong thông đạo, Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Thôi được, vậy xin tiền bối chỉ giáo.”

Miệng nói, tay Thẩm Thiên chậm rãi lấy ra định hải thần chùy.

Lôi quang phích lịch…

Định hải thần chùy chính là nửa tiên khí, được rèn từ long minh hắc kim xếp thứ năm trên bảng tiên kim, có được đặc tính phòng ngự vô hình.

Có thể nói, cho dù trong số các nửa tiên khí, định hải thần chùy chắc chắn là một cực phẩm.

Thậm chí còn trên cả thiên tru kiếm!

Tất cả mọi người ở đây đều là thiên kiêu hạch tâm của các thế lực lớn, đương nhiên không ai không biết hàng.

Chưa từng ăn thịt heo cũng đã từng thấy heo chạy, mình không có được nửa tiên khí, chẳng lẽ đặt nửa tiên khí trước mặt lại không nhận ra được sao?