Chương 654 Nam nhân nhanh nhất ngũ vực!
Sau khi Thẩm Thiên lấy định hải thần chùy ra, tất cả thiên kiêu xung quanh đều âm thầm nuốt nước bọt, trong lòng trào dâng cảm giác ghen tị mãnh liệt.
Dù sao Tề Thiếu Huyền cũng được vinh dự nhận định là khí vận chi tử, nhưng một thân trang bị cũng chỉ là Thánh khí có phẩm chất tương đối cao.
Còn loại chí bảo như nửa Tiên khí này, khắp cả Tử Phủ Thánh địa cũng không có được mấy món, sao có thể chia cho Tề Thiếu Huyền mới chỉ là Nguyên Anh kỳ.
Nhất là, Tử Phủ Thánh chủ lại keo kiệt như thế.
Y nhìn sang Thẩm Thiên, tự lẩm bẩm: “Không hổ là Thẩm huynh, không ngờ còn cất giấu một món chuẩn Tiên khí như vậy trong người.”
Không thể không nói, phát hiện này khiến trong lòng Tề Thiếu Huyền khá hụt hẫng, cảm giác như mình đã thất bại.
Đương nhiên, Thẩm Thiên cũng không biết suy nghĩ trong đầu Tề Thiếu Huyền lúc này, nếu biết nhất định sẽ lên tiếng an ủi.
Ví dụ như: Thật ra ta không chỉ có một kiện chuẩn Tiên khí đâu, tính cả thiên tru kiếm và lục đạo luân hồi bàn thì ít nhất cũng phải có ba món đó!
Mà lục đạo luân hồi bàn được luyện chế từ luân hồi tịnh thổ xếp hạng thứ ba trong bảng Huyền Thổ, giá trị còn cao hơn cả định hải thần chùy, Tiên khí bình thường không thể so được đâu!
Thẩm Thiên tin tưởng, nếu Tề Thiếu Huyền biết được chân tướng này sẽ không cảm thán vì cây định hải thần chùy bình thường này nữa.
Đương nhiên, làm người vẫn phải khiêm tốn.
Mấy thứ như chuẩn Tiên khí ấy mà, lấy ra một kiện trấn tràng là đủ rồi, lộ ra quá nhiều sẽ khiến người ta đỏ mắt.
Ừm, tài không lộ ra ngoài mới là Vương đạo.
Thẩm Thiên bình tâm tĩnh khí, hai mắt sáng rực nhìn chăm chú đạo bạch quang hiện lên giữa hư không kia.
Có thể thấy được ánh sáng màu bạc lấp lóe trong mắt hắn, dường như trong đó ẩn chứa cả tinh thần chu thiên, đại đạo ảo diệu.
Dường như hắn đang phân tích cái gì đó.
◇ ❖ ◇
Trong hư không vang lên giọng nói đắc ý của Bạch Đế: “U a, tiểu hỏa tử cũng không tệ lắm! Không ngờ lại mang theo chuẩn Tiên khí bên người. Tiếc là trang bị dù tốt cũng phải xem chủ nhân thế nào.”
“Nếu ngươi chịu đưa chuôi chùy này cho bổn Quy, bổn Quy có thể cân nhắc việc truyền thụ pháp thuật chí tôn vô thượng cho ngươi thế nào!”
Lời nói phách lối quanh quẩn trong đường hầm, cực kỳ thèm đòn.
Nhất thời, tất cả mọi người ở đây đều căm phẫn đầy bụng.
Ngược lại Thẩm Thiên cũng không tức giận mà chậm rãi mỉm cười.
Ngoài thân hắn có phích lịch lôi đình sáng lấp lánh màu vàng kim, chẳng mấy chốc đã thuận theo cánh tay lan đến định hải thần chùy.
Toàn thân hắn như lôi thần hàng thế!
Thẩm Thiên hứng thú nhìn Bạch Quang kia: “Nghe nói mỗi một thành viên Quy tộc đều có được lực phòng ngự cử thế vô song, không thể phá vỡ.”
“Không biết long minh hắc kim chyên phá phòng ngự này có thể phá vỡ phòng ngự của tiền bối không. Tiền bối có muốn thử một chút xem không?”
m thanh trong hư không hơi khựng lại, dường như rất tự tin với tốc độ của mình.
Y khẽ nói: “Chỉ là long ngâm hắc kim cũng xứng phá thần giáp của ta sao?”
Thẩm thiên chậm rãi gật đầu: “Đúng là thế. Vậy vãn bối có thể thoải mái thi triển rồi.”
Vừa dứt lời, Thẩm Thiên lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh màu vàng kim, biến mất tại chỗ, tốc độ nhanh đến mức không ai nhìn rõ được.
Thậm chí, các thiên kiêu khác chỉ thấy tốc độ của tia sáng màu vàng kim này còn nhanh hơn cả tia sáng màu trắng kia, không biết có phải ảo giác không nữa.
Oành!
Đùng!
Chát!
◇ ❖ ◇
Trong hư không không ngừng vang lên âm thanh năng lượng xung kích, dường như còn có cả tiếng nhục thể va chạm nữa.
Cả thông đạo đều bị lôi đình óng ánh chiếu sáng lòe lòe, điện quang màu trắng xen lẫn lôi quang vàng kim, căn bản không thể thấy rõ ai là ai.
Ngay cả Tề Thiếu Huyền cố trừng lớn ba con mắt cũng không thể nắm được toàn bộ quá trình chi tiết của trận đấu này.
Nhưng không phải là y không thấy gì hết. Chí ít y đang dần mỉm cười.
Đột nhiên, trong thông đạo bắn ra lôi quang vạn trượng!
Thần lôi óng ánh hóa thành vô số dị tượng thần chùy chỉ trong khoảnh khắc, bám vào quanh thân đình hải thần chùy.
Lúc này, long ảnh màu vàng kim óng ánh lượn lờ quanh thần chùy, có vẻ nó gia trì thêm cho thân chùy một loại uy lực vô thượng xưa nay chưa từng có nào đó.
“Thiên cương tam thập lục chùy – liệt dương chùy!”
Thẩm Thiên khẽ hô lên, sau lưng dâng lên mười vầng mặt trời sáng chói.
Trận văn trong thông đạo vốn ảm đạm chợt sáng lên óng ánh chỉ trong chớp mắt.
Sức mạnh hỏa diễm vô cùng vô tận nương theo trận văn hóa thành từng đoàn từng đoàn năng lượng tràn vào trong cơ thể Thẩm Thiên, tràn vào định hải thần chùy.
Lúc này, dường như định hải thần chùy đã hóa thân thành một vầng mặt trời chói chang, từ chín tầng mây ầm ầm rơi xuống, đập vào một nơi nào đó trong hư không.
“Mẹ nó, sao hư không lại bị định trụ rồi.”
“Là định hư không trong côn bằng pháp, không ngờ ngươi lại luyện thành được?”
“Tiểu tử ngươi biến thái à? Thần Tiêu Đế kinh, côn bằng pháp, thái dương Đế kinh, còn cả thứ chùy pháp quỷ quái này nữa!”
“Đừng tưởng rằng câu thông được trận văn là có thể đánh vỡ được phòng ngự của bổn Quy, nên nhớ, tốc độ chỉ là một trong những tuyệt kỹ của bổn Quy thôi đó, ta là hư không…”
Oành!
Con rùa còn chưa nói xong, chợt một tia sáng chói chang từ giữa hư không đột nhiên bắn ra.
Ngay sau đó là một vụ nổ, đám mây hình nấm bùng lên.
Cả thông đạo đều rung lên nhè nhẹ.
Bụi mù bốn phía.
◇ ❖ ◇
Khi bụi mù tan hết, Thẩm Thiên chậm rãi thu lại định hải thần chùy.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi pháp lực ngũ hành hỗn nguyên, không dính nửa hạt bụi, Thánh giáp vẫn sáng rực rỡ như trước.
Dường như trận chiến vừa rồi hắn chỉ tiện tay chơi thôi, căn bản không có tí áp lực nào, mấy người Linh Lung Đế Cơ dần yên tâm lại.
Mà bên kia, bụi mù chậm rãi tan đi.
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố to tướng, trong đó có một con rùa đen nằm sấp.
Con rùa đen này, vốn toàn thân từ chân đến đầu đều là màu trắng, ngay cả mai rùa cũng trắng long lanh như bạch ngọc.